Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Số 385-2014 - Chiệng cúi nem đơi - TÁM KA VE MẦN TỔNG KẾT...!

Truyện ngắn

TỔNG KẾT CUỐI NĂM

Con Tám Ka Ve tong te vào quán “Tư Mập Nha Trang” nhớn tiếng: Chị Tư đâu òi. Cả cái xứ Nha Trang ni chỉ có quán Tư Mập là còn mần ăn được bởi cái sự chân chính… Bữa ni Tám Ka Ve ni bao quán…




Tư Mập tong te chạy ra vừa đi vừa lấy tấm khăn lau cái mặt bự, tay kia với cái "hộp quẹt" xoa xồn xột vào nách: Nè con Tám Ka Ve… Bữa ni mi bị ngộ tính hả?

Tư ui. Bữa rồi Tám ni trúng quả đậm, tính chơi ngầu phát.

Mi ngầu cách chi?

Chả gì năm 2014 chỉ còn vài bữa nữa là hết. Nhân thể trúng mánh tính bao luôn quán chị Tư, được chửa. Mỗi ngày chị lời nhiêu?

Tao lời có triệu hà.

Được òi. Bữa ni cho lời chị Tư 4 triệu lận. Với điều kiện.

Hả… 4 triệu lận hả. Sao tay tui run quá chời dzị ta… Kiện gì?

Khách em mời muốn chi được phục vụ ngon hết cỡ tới đó. Chỉ là đồ nhậu thui nha. Không đòi chị mần cái vụ… Ka Ve mô.

Hé hé hé… Bữa ni Tư này trúng mánh rùi… He he he. Dưng mờ mi phải đặt cọc trước nha.

Chuyện nhỏ. Chị thích tiền Đô hay tiền Tàu đây.

Thui mi ơi. Tiền đô cho dễ xài.

Đây. Chị được 200 đô. Là 4 triệu đó nha. Chưa tính tiền bao.

10 giờ sáng, quán chị Tư Mập Nha Trang bỗng dưng đông ngịt. Rộn rã tưng bừng cả dãy phố dài ven biển…. Con Tám Ka Ve lên bục trịnh trọng phát biểu khai mạc: Kính thưa các loại kính. Kính thưa các đồng chí anh em thân thiết của Tám này. Bữa nay Tám tổng kết cuối năm. Xin báo cáo cùng các đồng chí anh em. Số là bữa rồi Tám Ka Ve vừa thắng đậm. Bữa ni Tám này bao quán Tư Mập. Đãi anh em đồng chí nhậu thả phanh tới sáng luôn. Nếu mí con mẹ ở nhà kêu ca chi cứ đổ tội cho Tám Ka Ve luôn. Nèo… Mời anh em đồng chí. Tới luôn…

Một gã lên tiếng: Mịa… Tám Ka Ve bấy nay mần ăn ỉu xìu. Bữa ni bống dưng… Đề nghị cho biết lý do đặng…

He he he thèng đồng chí hiểu trúng ý Tám rùi. Số là… mấy bữa rồi Tám này trúng đậm…

Cả quán xôn xao: Trúng chi… trúng chi…!?

Có muốn nghe Tám kể hong…

Nghe… nghe… nghe…!

Được rồi. Nghe Tãm kể đây. Số là đêm rồi. Tám đi hai ca. Ca đầu… hừm…!

Ca đầu sao?

Ca đầu Tám tiếp một thèng Tàu…

Ha ha ha… Tám hồi ni chơi toàn hàng ngoại ha…

Hừm, bởi dzậy. Thèng ni nó ngu lâu quá nên đéo hiểu Tám già ni rùi. Tám xưa giờ thượng vàng hạ cám, tây tàu ta gì Tám xơi tuốt… Dưng mờ nay chỉ kể chuyện hàng ngoại thoai…

Ừa… hay đó Tới đi Tám… kể đi…! Cả quán vỗ tay rầm rầm…

Tám Ka Ve khoan thai, hắng giọng. Vậy thì Tám đây xin kể. Số là… Ca một. Tám vừa bước vào phòng đã nghe mùi khắm lặm lan tỏa. Một gã Tàu “bụng to trán hói, giọng nói khề khà” đang nằm chình ình như con heo nái… lưng một giường. Tám mí hỏi: Dạ… thưa anh…!

Khỏi thưa… Nhập dô với ngộ…

Dạ em lên ngay…

Ối anh ơi… sao người anh khắm thế…

Mịa… Pa théng òi ngộ hỏng có tém. Không khém mí là lạ…

Anh ui… em buồn nôn quá…

Ngộ chọ cái lị pết chớ. Ngọ tém một lừng là cả théng ngộ choi cỡ nèo cũng không lã. Nên ngộ lau có dám tém…!. Bữa ni cái Lỵ không thoát thoát tay ngộ lâu.

Dưng mờ…

Hong dưng gì hết. Ngộ tới nè.

Ngộ ơi cho em xin được làm vệ sinh cái com trym của ngộ thôi ạ. Còn chỗ khác thì em đành nín thở vậy. Dưng mờ em hy sinh cao cả chừng đó. Ngộ bo cho em nhiêu?

Một ngàn tệ lược chưa?

Dạ… Ngộ coi em ngon hàng mờ chi hẻo vậy ha?

Ngộ lun chơi lẹp. Ngộ cho cái lị một ngàn lun…

Ngàn chi ạ.

Một ngàn đô. Mịa cái nhà ngộ toàn chui lẹp không hè…

Dạ… thôi thì em nhắm mắt đưa chân. Em liều một phen.

Mịa… các anh em đồng chí thấy chưa. Kiếm tiền quả là gian truân lắm. Mặc dù bữa đó Tám ni đi hai bao cao su đã qua sử dụng mà vưỡn thấy khắm đéo chịu được. Huống chi thèng họ Cù nó bị… là đéo trách ai được.

Hoan hô Tám Ka Ve đã hy sinh vì nước vì dân… Quả là Tám trên cả tuyệt vời…

Tám vênh mặt nói lớn: Quả thứ hai… Tám gặp ngay một thèng Mẽo. Thèng ni cao to đẹp giai, súng dài. Nó bảo: Anh bo em luôn một ngàn đô. Dưng mờ em phải phục vụ thật nhiệt tình. Một ngàn đô chớ bộ. Thế là Tám đây trổ tài hơn 10 năm chuyên nghiệp. Tám phục vụ hết cỡ… Thèng đó đúng là đồ tây vừa to vừa dài. Chọc đâu chít đấy. Chọc phát nào chạm đáy phát ấy,… Tám phê quá cứ rên ư ử suốt… Thèng Tây bo thêm cho Tám 500 đô nữa… Tám Ka Ve nhân bữa cuối năm. Tính tổng kết phát nên mời đông đủ các anh em đồng chí đến tụ họp. Ăn nhậu thả phanh. Quán “Tư Mập Nha Trang” nổi tiếng hiếu khách. Các đồng chí cứ nhậu tẹt ga…

Bỗng có tiêng quát vang vang. Đậu má con Tám Ka Ve kia nhá. Bữa ni mi tụ họp đông người ở đây tính làm loạn hả?

Tám Ka Ve hé mắt nhìn gã vừa nhớn tiếng miệng nhếch cười đểu…

Nè… con Tám mi mần cái nghề bán trôn nuôi miệng. Cớ sao bữa ni ngươi dám lộng hành bao quán tổng kết cuối năm. Các đồng chí đâu. Bắt khẩn cấp ngay con tám Ka Ve, quy vào tội vi phạm điều 88 với điều 258 nha…

Bỗng Tám Ka Ve đứng dậy trừng mắt quát: Nè ông bí thơ ơi. Ông chứng minh cho Tám Ka Ve này thấy điều 88 với cái điều 258 của các ông nó không vi hiến. Nếu đúng là nó không hề... vi cái con hiến thật, thì Tám này xin được làm... liệt sỹ luôn tại đây. Khỏi bắt khỏi xử chi cho mệt...!

Hả… Gã bí thơ ngớ ra. Đcm… tao còn đéo biết nó có vi hay hiến đéo gì nữa là mày. Mịa… mày mần cái thứ Ka Ve thì biết đéo gì mà hỏi khó tao vậy chớ!?

Tám Ka Ve đon đả cầm ly rượu tây xịn đỏng đảnh đến bên gã bí thơ. Nàng nhẹ nhàng thơm vào má đồng chí bí thơ, giọng khẽ khàng: Anh bí nè… Anh còn nợ Tám ni hai vé tàu nhanh, cả thảy là 600 ngàn tiền cụ chưa trả đó nha… Bộ tính đéo quỵt hả?

Gã bí thơ lặng lẽ đẩy Tám Ka Ve ra lủi thủi bước ra cửa… quán. Cả quán Tư Mập vỗ tay rầm rầm. “Tám Ka Ve quang vinh muôn năm”. “Tám Ka Ve sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta…”. “Quyết tâm học tập và mần việc theo đạo đức… Tám Ka Ve….”

Cả quán Tư Mập bỗng cùng hô vang: “Quyết tâm… quyết tâm… quyết tâm…!?”

Tám Ka Ve hốt hoảng la lớn: Đậu má các đồng chí. Đã hô đủ ba lần chưa dzợ.

Tiếng hô vang vọng cả phố Biển Nha Trang: Bà mịa nó. Đủ ba lần rồi đới...!?

Tám Ka Ve bất chợt cất tiếng cười quái dị như bị ma làm: Hé hé hé… Ặc… ặc… ặc… Đệch… các đồng chí ta chơi bẩn quá đỗi rồi. Mịa… chơi gái mà đéo giả tiền thì đúng là… chó thật!?

Thứ Sáu, 5 tháng 12, 2014

Số 384-2014 - KHÓ GHÊ CƠ.

KHÓ GHÊ CƠ

Cô giúp việc mặt mày hớn hở, ngực nở đầy… mề đay. Vừa về đến nhà, cười toe toét như bị… ma làm. Tay vung vẩy một tờ giấy. Anh oi… em vừa được phát tài liệu quan trọng…

Tài liệu gì?

Tài liệu tuyên truyền giáo dục về “hội nghị Thánh Đổ”.

Hả…

Sao anh ngạc nhiên quá vậy?

Nghĩ: Đcm nó. Cả đời bị bà bác sỹ áp bức. Chỉ dám ngoại tình trong… ý thức thôi. Nay gặp em giúp việc này thì ôi thôi… Ối giời ơi, gặp hạn nữa rồi.

Thế tài liệu gì?

Đồng chí bí thư phổ biến rằng: Các đồng chí phải tuyệt đối tin tưởng ở sự lãnh đạo sáng suốt của đẻng. Không có chuyện xứ Vịt ta là “khu tự trị của bọn Tàu vào năm 2020” đâu?

Thế cái văn bản chính thức đó đâu?

Hả… Anh hỏi cái văn bản nào?

Là cái văn bản chính thức kí kết ở "Thánh Đổ", là cái căn cứ cho điều em vừa nói đó…!?. Nó đâu?

Anh hỏi em thì em biết hỏi ai?

Sáng mai em gói quần áo về đơn vị cũ nha. Cho em 10 triệu đặng… hoàn vốn…



Mịa… kiếm người giúp việc cho nó tử tế thật khó ghê cơ…!?


Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

Số 383-2014 - CHÍNH TRỊ BẨN THỈU (tiếp và hết)

ĐẤU TRANH GIAI CẤP

Thực chất của "đấu tranh giai cấp" được xuất phát điểm từ những người CS bị áp bức (Thằng đồng chí Max nó bảo vậy). Bản chất thật của “đấu tranh giai cấp” là tiêu diệt hết các giai cấp khác chỉ còn tồn tại mỗi giai cấp CS trong xã hội của họ mà thôi. Chính vì vậy nó chỉ tạo nên sự thù hận, chết chóc và đối đầu… “Đấu tranh giai cấp” là một khẩu hiệu hoàn toàn phản động.

Trải qua mấy trăm năm. Nhờ có Internet, mọi vấn đề đã được sáng tỏ. CS đã làm nên một cuộc “kéo lùi lịch sử”. Và ngược lại, Tư bản đã làm nên một nền văn minh phát triển cho loài người…

Tại sao các đồng chí xứ Vịt ta vẫn quyết tâm: “Theo đường lối XHCN, nền tảng là chủ nghĩa Max và tư tưởng bác Hồ Quang”. Mặc dù chính họ cũng đã không còn tin vào những thứ đó?


Chỉ có thể hiểu “CHÍNH TRỊ LÀ BẨN THỈU”. Ngay chính người dân xứ Vịt ta đã tự đánh mất “bản chất giai cấp” của họ rồi. Họ không nhớ rằng: “CNCS” đã không còn cái chính danh từ năm 1991, khi toàn bộ hệ thống của họ đã tự tan vỡ từ chính nơi nó sinh ra. Họ vẫn đang cố lừa bịp dân ta… Không biết đến bao giờ dân ta mới tỉnh ngộ ra đây?

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

Số 382-2014 - CHÍNH TRỊ BẨN THỈU (tiếp)

QUYỀN LỰC

Bản chất của chính trị là tham vọng quyền lực. Khi chưa chiếm được quyền lực. Họ dùng rất nhiều thủ đoạn bẩn thỉu nhằm đạt được mục đích. Kể cả lợi dụng quan hệ bè bạn, đồng chí, người thân… Để đạt mục tiêu, họ sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ một cách lạnh lùng. Khi nắm được quyền lực tối cao trong tay. Họ nắm chặt truyền thông để “tuyên truyền định hướng” nhằm tạo ra niềm tin, kể cả những điều xuyên tạc, bịa đặt nhằm lừa đảo… Những kẻ đi theo họ trở thành công cụ, thành vật phẩm bị khống chế…!?

Bất cứ một thể chế chính trị nào cũng đều áp đặt một "nền cai trị" kiểu của họ…!. “Truyền thông định hướng” gần trăm năm nay đã rất thành công. Hiện ước có tới hơn 70% dân số xứ Vịt ta vẫn còn u mê, vẫn tự thỏa mãn, vẫn tự hào…(về những thứ không thuộc về mình) trong nỗi sợ hãi thường trực bởi sức mạnh độc tôn của quyền lực cai trị. Họ luôn tự dặn mình là “không nói chuyện chính trị”. Họ đâu biết rằng “mọi con người sinh ra đều có quyền chính trị”. Họ đã tự tước bỏ cái quyền đó của mình. Vì sợ hãi nên họ phải cúi đầu trước quyền lực “chính trị bẩn thỉu”. (Cụ thể: Nếu họ không vào đảng thì không bao giờ được tham gia chính trị). Họ tin vào chế độ đến nỗi khi bị oan ức thì còn rủ nhau đi khiếu kiện… Mà không hiểu rằng dưới chế độ "độc tài CS" thì chỉ là kiện con củ... khoai. Kiện họ chính là đụng vào cái quyền lực bất khả xâm phạm của của chế độ CS?.

Khi nắm quyền lực, các nước khác trên thế giới bắt đầu hướng đến sự phát triển, dù sớm hay muộn…Trong khi ở xứ Vịt ta, họ vẫn thỏa sức... “cướp giết hiếp”. Chế độ CS hoàn toàn có thể phát triển theo trào lưu vận động của thế giới, nếu nhà nước của họ được phân quyền minh bạch. Có nghĩa là “LẬP PHÁP, TƯ PHÁP, HÀNH PHÁP” đều độc lập với nhau, nhằm giám sát lẫn nhau. Dưới sự điều hành của một “nhà nước pháp quyền đích thực, bằng một nền pháp luật minh bạch, chặt chẽ, nghiêm minh…". Lúc đó đảng cầm quyền (bất kì là đảng nào, dân chủ hay CS) sẽ đứng ở vị trí "thống soái”. Họ chỉ cần ra chủ trương và làm chính trị thuần túy (dù là chính trị luôn bẩn thỉu). 

Tuy nhiên, Chế độ CS hoàn toàn không có khả năng làm được điều đó?. Xin đừng đổ lỗi tại nhân dân đấy nhá. Nhân dân xứ Vịt ta chưa bao giờ có quyền chọn thể chế chính trị cho mình.


Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2014

Số 381-2014 - CHÍNH TRỊ BẨN THỈU?

TRÍ THỨC

Nếu có ai đó không hiểu được câu “Chính trị là bẩn thỉu” thì đừng có nhận mình là trí thức đó nha.

Trí thức theo cách hiểu dân dã thì: “Trí thức là người có tư duy phát triển, sản phẩm trí tuệ của họ làm nên sự phát triển của xã hội. Trí thức được coi là tinh hoa của mọi dân tộc, đất nước. Sự cống hiến của họ tạo nên viễn cảnh của tương lai của xã hội loài người…"

Đất nước ta từng tự hào có hàng ngũ trí thức đông đảo. Chắc chắn chế độ XHCN tự nhận “tốt đẹp nhất hành tinh” này sẽ được các "đồng chí trí thức" xứ ta dẫn dắt tới tương lai tươi sáng… chói lòa, mà chúng ta cả già lẫn trẻ đến ngày nay vẫn không thể hình dung được bởi bị… lóa mắt.




Đến anh Đại còn phải thừa nhận rằng “CNXH nó ở đâu đó xa lắm. Không biết hết thế kỉ này có đến được không. Nhưng chúng ta nhất định phải xây dựng…!”

P/S: "Không biết nó là cái gì mà vẫn quyết tâm...". Thế thì không phải là lừa bịp sao?

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Số 380-2014 - PHỎNG VẪN BỌN NHỢN.

PHỎNG VẤN BỌN NHỢN…!

Nè tao là phóng dziêng báo Mỹ, xin được phỏng vấn:



Ừa để tao coi lại nào. Ừa tên mày có đăng kí (Nghĩ: Đcm bọn giãy chết nhà chúng mày nhá. Đến đây ông phải chịu nghe chúng mày phỏng vấn. Chớ bên ông, thằng nào muốn phỏng vấn còn phải được bố mày cho phép nhá. Ông cho thằng nào thì thằng ấy mới được. Nhưng chỉ là mấy thằng ông nắm trong tay, ông chỉ đạo, ông biên tập thôi nhá. Có gì mày hỏi đi

Chế độ XHCN là cái gì?

Tao đéo biết.

Thế chế dộ XHCN đã xụp đổ từ năm 1991 tại cái nơi nó đẻ ra rồi. Cớ sao các ông cứ cố tuyên bố... quyết tâm mãi thế?

Chế độ của chúng tao là quá tươi đẹp rồi.

Thì cứ cho là vậy đi. Nó tươi đẹp chỗ nào dzợ?

Nó tốt đẹp đến mức người trần mắt thịt không thể hiểu được. Và nhất là… không thể chia cho thằng nào sất.

Ua… Lạ quá ha… Tức là chỉ một đẻng là nắm tuốt, không thèm chia cho thằng nào sất… đúng không?

Chính xác. Chúng tao “muôn năm toàn diện triệt để” tất ráo cả. Không cho bất cứ thằng nào mon men…

Tức là “độc tài” rồi.

Không được gọi là độc tài. Tao húy chữ đó. Ý tao là nếu đa đảng thì loạn… Ví như bọn Thái Lan chẳng hạn.

Ừa… Thế trên thế giới có bao nhiêu thằng đa đảng mà bị loạn?

Tao đéo biết. Nhưng đẻng tao đã dạy tao là hễ cứ "đa đảng là bị loạn"…như rứa.?

Ừa… mày hay vậy ta. Dưng mờ tại sao chúng mày sợ cái bọn “thế lực thù địch” quá vậy….

Bởi bọn đó chuyên môn gây khó khăn, chuyên phá rối… làm cho sự nãnh đạo của đẻng gặp khó khăn…

Tức là mày quy bọn chúng là phản động, là thế lực thù địch hết…

Đúng vậy. Kẻ nào dám chống đối “sự lãnh đạo toàn diện triệt để của đẻng…” đều phản động hết. Điều 258 BLHS đã nói rõ rồi.

Theo tao hiểu cái điều 258 đó nó cực kì phản động. Hễ cứ trái ý chúng mày cái là thành có tội à? Thảo nào hễ cứ thằng nào nói trái ý đẻng thì đều bị dính cái 258 đó hả.

Chúng mày cứ dờ hồn. Ngày trước chúng mày di tản thì chúng tao coi là “bọn phản động”. Chuyên… “theo đuôi tư bản ăn bơ thừa sữa cặn…!”

Bây giờ bọn chúng tao có tiền, bỗng dưng chúng mày gọi là “Vịt Kìu Iu Nước” chớ gì…?


Mày hỏi câu đó là chơi đểu tao rồi. Tao chúi mặt vào giấy ghi sẵn câu trả nhời. Mày bỗng dưng hỏi câu đéo có trong… giấy, thì tao biết giả nhời sao đây ta?. Thôi… Chúng mày đi mà phỏng vấn anh Đại tao đi. Ảnh biết cả đấy…!?

Tìm ảnh ở đâu?

Ảnh đang núp trong cái "lọ quý" đó. Nó nè...!?





Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Số 379-2014 - CHỖ NÀO ĐÂY TA?

CHỖ NÀO ĐÂY TA?

Reng… Anh đang làm gì dzợ?

Ai gọi đới?

Ủa… Em đây mờ. Em là “Ô-Sin” là “cô giúp việc” của anh đây mờ?

Sao không nói sớm?. Thế em đang ở đâu?

Em đang trong WC…

Hả, sao phải chui vào đó?

Dạ vào đó mí gọi được cho anh. Là thằng chó đó nó đi đánh bạc suốt đêm qua, mãi sáng mới về. Hiện đang ngáy như sấm…

À… thì ra là vậy.

Anh ui… em nhớ anh lắm?

Nhớ thì mần răng được đây em?

Hay là…

Gì nữa đây?

Mai làng em có việc. Thằng chả nó đi ăn cỗ…

Thì sao?

Nó mà đi cỗ thì bao giờ cũng hết đêm mới mò về như hôm nay đó.

Thì sao?

Hay là mai anh đến đón em nhá.

Mấy giờ…?

Chắc khảng 10 giờ sáng gì đó thì thằng chó nó mí đi cỗ.

Đón ở đâu?

Là tại điểm G đó…?


Điện thoại tắt cái rụp, Lão còn đang ngẩn ngơ. Mả cha nhà nó. Điểm G nó ở chỗ nào đây ta?


                 
                                (Rậm rạp thế... Hình như chỗ ni thì phải...?)


Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Số 378-2014 - TƯ BẢN LÀ CÁI CON MẸ GÌ?

TƯ BẢN LÀ CÁI CON MẸ GÌ…!...!?

Tư bản là đám chuyên đi cướp đoạt tài nguyên của thiên hạ để tích lũy. Theo đồng chí Mác thì đó là thứ “tư bản hoang dã”.

Tư bản bóc lột giá trị thặng dư. Là thứ tư bản phát triển. Đi theo nó là “tư bản công nghệ” (bao gồm khoa học, kinh tế, chính trị, xã hội, giáo dục…. cùng phát triển)

Tư bản thứ ba là “tư bản thịnh vượng”. Nó tạo nên trật tự xã hội loài người. Đó là tư bản hiện nay. Mỹ và EU đang… dẫn dắt.

Thực tế đã chứng minh. Tư bản hay cộng sản đều đi… cướp. Thằng tư bản nó cướp trước. Thằng cộng sản tức quá cũng rủ nhau đi cướp. Với khẩu hiệu lừa bịp rằng: “Giai cấp công nhân bị bọn tư bản bóc lột. Hãy vùng lên cướp chính quyền, có chính quyền là có tất cả…” (Quốc tế ca). Xét về bản chất thì đều… như nhau. Nhưng khác mỗi cái là “cộng sản” luôn tự nhận mình “cướp chính nghĩa”.

Qua cả hàng trăm năm sau. Thằng nào chả tham nhũng. Thằng nào chả cố bám chặt lấy quyền lực…?. Vậy là các chế độ xã hội loài người đều có chung một bản chất là một lũ… cướp như nhau thôi.

Nhưng… Tại sao bọn cướp tư bản nó giàu có, văn minh, tiến bộ về các mặt khoa học, chính trị, kinh tế, xã hội, giáo dục…?

Các đồng chí xứ Vịt ta đã làm những gì sau khi cướp được chính quyền?. Xin trả lời ngay rằng: Chúng ta vưỡn còn đang tiếp tục đi… cướp. Có trong tay quyền lực, ta cướp hết. Từ lập pháp, hành pháp, tư pháp. Đến quyền lực thứ tư là truyền thông báo chí. Đến đất nước dân tộc, đất đai rừng vàng biển bạc… hễ có tiền là chúng cướp lấy rồi bán hết. Thế thì người dân còn cái gì nữa. Nói chi đến “dân chủ với nhân quyền…”

Thế kỉ 21 đã bước qua hơn 10 năm. Có ai đó nói: “Mọi sự so sánh đều khập khiễng”. Lão thấy đúng. Dưng mờ… vưỡn cứ thắc mắc mãi. Chả thèm so sánh làm gì. Chỉ hỏi các đồng chí ta một câu thôi: Thưa các đồng chí. Liệu đã đến lúc “sang tên bìa đỏ” cho đám “tư bản cá mập” chưa dzợ?

Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Số 377-2014 - Chém... mưa đầu tuần - HỎI VỢ

HỎI VỢ



Thằng giai sắm sửa bộ cánh ngon hàng, lon ton đến gia mắt nhà vợ. Hắn lậc khậc bước vào sân. Thấy mẹ người yêu đang… băm rau lợn. Gã cúi đầu thưa: Dạ thưa u, hôm nay con đến  gặp u có nhời…

Bà già ngừng tay hỏi: Nhời giề?

Dạ… con với Lìn nhà ta có tìm hiểu bấy lâu. Hôm nay con đến thưa với u…

Có lễ lạt gì không?

Dạ… con có đưa cho em nó 5 triệu đặng…

Nó chơi đề thua hết mẹ rồi.

Dạ… Hôm nay con đến xin được cầu hôn em Lìn ạ. Con vốn là cầu thủ trong đội tuyển bóng đá. Mỗi bữa con nhai hai cái đùi gà, ba cái má nhợn. Con uống hai chén rượu ngâm tay gấu. Con tráng miệng hai cái tay khỉ, một cái ngẩu pín ngựa, hai cái ngẩu chó…

Thôi thôi… anh nói làm u thèm. U đồng ý gả con gái cho mày. Dưng mờ u muốn hỏi mày một câu thôi.

Dạ… con xin giả nhời rõ ràng ạ.

Hàng họ của mày thế nào?

Dạ… nghiêm, ngon, nuột ạ…!?

Nghe mày quảng cáo tao thấy cũng… xốn xang.

Dạ thưa u. Nếu em Lìn làm vợ con thì chỉ 5 năm u có 5 cháu ngoại, 10 năm là u có 10 cháu ngoại ạ…

Thế tao sống tới 40 năm nữa thì sao…?

Dạ u sẽ có… 40 cháu ngoại ạ…!!!???


Cái Lìn nép trong cánh cửa nhìn ra, nguýt cái xoẹt: Thằng chó… Thảo nào đêm qua nó làm như… phá đồi. Đến giờ mình vưỡn còn… ê ẩm?

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

Số 376-2014 - ĐÁM TANG...?

ĐÁM TANG

Có ông hàng xóm bị bệnh mất. Thấy đại diện chính quyền địa phương đọc điếu văn… “đồng chí X là “đẻng viên 40 nem tuổi đẻng”…. Đồng chí suốt đời phục vụ cho sự nghiệp… Đ/c đã từng… đã từng… đã từng…!?

Bỗng thấy bà con lần lượt bỏ ra về…!

Có người hỏi: Nghĩa tử là nghĩa tận, sao các ông các bà bỏ về vậy?

Nghe họ đọc cái điều văn, thì ra là họ đến để tổ chức tang lễ cho đẻng dziêng của họ. Mình chỉ là hàng xóm. Lúc ổng còn sống, chả ai dựa hơi ông ấy được cái gì. Đáng ra…

Đáng gì hở các bác?

Đáng ra đừng có nhân danh cái gì cả. Hãy vì người chết làm tang lễ có khi oan hồn còn thấy thảnh thơi hơn tí chút. Cái gì cũng… đẻng hết. Hóa ra dân phố chúng tôi thành đồ thừa sao?

Dạ… cám ơn các cụ, các bác, các anh chị đã bỏ thời gian quý báu đến chia buồn với gia đình nhà cháu ạ…


Mấy bà vừa đi vừa phẩy tay: Ừa… cứ vậy đi…!

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

Số 375-2014 - chém gió cúi từng... BẢN CHÍNH VÀ BẢN... PHOTO?

Chém gió cúi từng.

BẢN SAO

Tao hỏi mày: Bản chính đáng giá bao nhiêu?

1000 đô

Thế còn bản sao.

1 đô…



Vậy là tao hiểu rồi. Thằng Ô nó công du châu Á lần thứ hai nó cũng đéo thèm ghé thăm sứ Vịt ta. Nó toàn bắt tay với bọn Tàu chó không hà…?

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

Số 374-2014 - CON CHUỘT VÀ CÁI BÌNH QUÝ

Truyên ngắn

CON CHUỘT

Nhà Lão có nuôi một con mèo và một con chó. Lão vẫn gọi con mèo bằng cái tên “miu miu”. Gọi con chó bằng cái tên… “Bớp”, để tưởng nhớ tới con chó đã sống chung với người vợ hiền quá cố của Lão tới 15 năm…

Lão đang nhậu. Bỗng dưng thấy một thằng chuột trên đường dây điện đang ghé mắt nhìn lão. Ánh mắt nó nhìn rât chi là… đểu.. Lão quát:

Bớ thằng mèo, bấy lâu tao giao nhiệm vụ cho mày toàn quyền cai quản lũ chuột, không để chúng nó ăn tàn phá hoại nhà bố. Cớ sao mày để cho thằng chuột nó vào nhà bố, nó còn ghé mắt nó nhìn đểu bố là sao…?.  Mịa… mọi ngày Lão quát cái là nó lên tiếng ngay. Cớ sao bữa nay…!?

Thằng Bớp nhà Lão chợt hếch mũi ngửi mùi lạ. Nó hực lên một tiếng rồi lao vào phòng ngủ của Lão. Nó đánh hơi, nó lùng sục… nó hừng hực khí thế, tỏ vẻ “quyết tâm, quyết liệt”. Nó lại hực lên, hùng hổ sủa vang, nhày nhót lung tung. Lão lật đật ra đến nơi… Thì ra… bị con Bớp săn dữ quá. Thằng chuột chui ngay vào cái bình quý.

Xin nói về cái bình. Bà bác sỹ nhà Lão chưa đủ 40 năm mần cái chức “đẻng dziêng” nên chưa được tẹng cái… “bình tích”. Dưng mờ… bạn bè đồng nghiệp vì quý cái tình cái đức của bả. Nhân ngày bả về hưu mới tặng cái bình quý…. Lão giữ cẩn thận lắm… Bỗng dưng phát hiện ra … con chuột nó chui vào cái bình quý của nhà Lão. Lão ngẫm nghĩ hồi lâu. Đánh chuột thì sợ vỡ mất cái bình quý vốn là kỉ vật của người vợ quá cố mà Lão cả đời yêu thương. Lão lặng lẽ quay lại bàn nhậu và yên tâm rằng. Dù con mèo nhà Lão đang kì… bận rộn. Nhưng đã có thằng Bớp, con giai Lão canh chừng cái bình. Lão cứ yên tâm nhậu tới. Càng nhậu Lão càng thấy mình bị rất.. “tâm tư” về chuyện cái bình và con chuột. Nhậu tới một lít thì Lão sáng tỏ…

Lão lấy ngay một mảnh gỗ vừa băng miệng cái bình đặt lên trên. Tiếp đến dùng túi nilon phủ lên miệng cái bình quý. Không quên dùng dây nịt buộc phía ngoài… Rồi liu riu lên giường… (Lại nhớ cả tuần rồi. Cô giúp việc đang về nhà ngủ với chồng). Lão thấy bức xúc quá…!?

Mọi chuyện chỉ sáng tỏ vào sớm hôm sau: Thằng Mèo đẻ mấy cái con. Lão tặng nó một tổ ấm. Không biết loài Mèo có cần một tổ ấm không nhỉ.

Thằng Bớp nhà Lão cả buổi toàn liếm chân. Mọi ngày nó sủa ăng ẳng mỗi khi Lão về đến nhà. Bỗng hôm nay nó lặng thinh. Có lẽ là nó cũng thấy yên tâm. Bởi chắc chắn bọn chuột không thể ra khỏi cái bình.

Nó đâu có hiểu rằng: Chiêu này là Lão học mót của thằng Ôbama. Cứ thả cho chuột nó tự do hoành hành. Nó đục khoét, nó xưng hùng xưng bá với mấy thằng hàng xóm. Chỉ cần bịt cái lỗ thông hơi là Mèo với Bớp đều thảnh thơi ngủ yên, sinh con đẻ cái an lành. Mà chả có thằng chuột nào còn dám  mò vào nhà Lão…



Còn cái "con chuột và cái bình" của nhà anh Đại… Thì cứ để anh ý tự lo đi…!?

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Số 373-2014 - TRẠI TÂM THẦN

TRẠI TÂM THẦN


                                                   (hình cọp trên mạng)

Anh Đại quăng cái cặp táp xuống bàn ngồi thừ ra… Chị Đại mon men đến gần hỏi. Hôm nay anh có chuyện gì bực bội dzợ. Vừa nói chị Đại vừa đưa tay sờ trán anh. Ua… đầu anh nóng quá, coi chừng anh đang sốt thì phải. Để em lấy viên hạ sốt đặng…

Thôi khỏi, chẳng sốt xiếc gì hết. Anh đang bực mình đây.

Bực vụ chi dzợ?

Vụ gì à. Mấy hôm nay em không coi TV sao. Bọn chúng nó đang chửi nhau loạn xà ngầu trên “cuốc hụi” đó?

À… tưởng chuyện gì. Cả nước nó coi TV, nó còn buồn cười vãi đái ra nữa là.

Không bực sao được. Mấy thằng bên phe thằng chó đó nó dám đề nghị “Cần khám sức khỏe tâm thần trước khi…”. Mịa thằng này nó chửi đểu anh. Thế hóa ra…

Anh ơi, sao anh không chỉ đạo quyết liệt. Không cho thằng nào phát ngôn bừa bãi kiểu “thần kinh có vấn đề” như rứa.

Anh có chỉ đạo rồi. Dưng mờ chỉ có vài thằng phe anh nó chấp hành nghiêm thôi. Mấy thằng mở được mồm ra đều toàn lũ "thú y dư nhợn dziêng” không hà. Được vài thằng cỡ… Phước Phủng, Thích thủng, Phùng phủng… Nhưng nổ cái là bị chúng nó bảo “thằng ni bị tâm thần” rồi. Thế mí tức chứ?

Ủa… vậy là trong cái “cuốc hụi” có nhiều thèng bị tâm thần thật sao?.

Chúng nó còn đang đòi phải kiểm tra qua viện… tâm thần trước khi tham gia  mần “đại bỉu cuốc hụi”. Có giấy chứng nhận hẳn hoi mí được…!?

Chị Đại thốt lên đầy ngạc nhiên: Ủa… thế không phải gần trăm năm nay, các ông vẫn… “toàn diện triệt để” cái “TRẠI TÂM THẦN” đó sao?


Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

Số 372-2014 - Chém... quá mạng

Chém gió

LẤY ĐÀ...!?

Em ơi… anh tới rồi… cho anh vịn vai em đặng… đứng dậy cái.

Ối giời. Em có 50 cân, anh tới hơn 70. Anh tựa cái là em… xụm luôn.

Không phải. Đờn bà có tới ba cái… vai cơ mờ?

Dạ… Vậy mờ em đâu có biết?. He he he…!. Cô vợ bỗng cười như bị… ma làm. Rồi nghiêng đầu chui vào nách gã chồng. Vai em đây. Anh dựa đi…

Ủa… "cái tay... cái tay... cái tay". Sao cái tay anh nó bất trị dzợ?

Là… ậc…. seo?

Là nó đang túm ngay cái tý của em.

Đó là cái chỗ dành cho cánh đờn ông bọn anh bấu víu vào để lấy đà. Không có cái đó biết bấu vào đâu mà… lên chớ?


Cô vợ đặt hắn lên giường, đứng thẳng dậy thở hổn hển. Cố bê nốt hai cái chân lên cuối giường. Bỗng hắn thấy đau nhói ở dưới. Úi cha… kẹp bố nó xăm rồi.



He he he...!

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

Số 371-2014 - Nổ dzăng miểng. Ai có thân thì đỡ nha?

BÁN… BÁN TẤT…!??

Reng… reng… reng…!

Anh đang nhậu tới… Thằng nào gọi dzợ?

Dạ… thằng cháu nhà anh chớ còn đứa nào vào đây.

Đưa đây. A nô…!

Dạ cháu chào bác ợ…

Ừa… Má mày. Sao cứ nhè lúc tao đang nhậu tới thì mày gọi là sao?. Thế cái vụ… đi đêm với bọn Nam Hàn đến đâu rồi?

Dạ xong rồi bác ợ, mỹ mãn luôn. Mịa thằng Tập giờ mà dám lên giọng phát là cháu cho nó “die” như chó hoang ngay lập tức.

Mày hay quá ta. Dưng mờ tao thấy vưỡn chưa ổn. Mày … “die” nó thì lấy đâu tiền mà ăn chớ?

Dạ… Cháu không khôn được như mấy thèng bên bác. Lúc nào cũng hô hoán rằng: “Nợ công vẫn trong tầm kiểm soát. Nước nào chả... đảo nợ chớ”. Nhưng lúc nào cũng bội chi ngân sách, phải đi vay để ăn, đi vay để đảo nợ… Đến nỗi nợ công nó tăng nhanh như cháy nhà. Thế mà vưỡn to mỏ nổ tè le té lè trên cuốc hụi. Mà cũng lạ thật cơ, mấy thằng nghị gật cũng mượn gió bẻ măng. Cùng nổ như đám… tâm thần vậy chớ. Mịa nó, hài vãi.

Mày khôn thì dạy cho chúng nó đôi điều đi. Tao thấy mày cũng hơi bị… nổ to đó?

Bác ơi. Nhà cháu mần CS mấy đời, chả nhẽ cháu không hiểu cái chế độ của chúng nó là cái… “cục cứt khô ba nắng” sao?. Dưng mờ “CS không thể thay đổi, chỉ có thể thay thế”. Thằng “Chốp” nó bẩu thía…!?

Mày nói thế là ý gì dzợ?

Là thiệt đó. Mả bố mấy thằng bên bác. Báo cáo thì rõ hay. “Chi tiêu của CP thực hiện nghiêm theo đúng kế hoạch được QH phê duyệt”. Nhưng chỉ tiêu thu NS thì… không thèm có kế hoạch. Đến tăng lương cũng đếch có tiền. Hết rao bán “Cái đống phế liệu Dung Quất”, rồi đến “sân bay Phú Quốc”, rồi “đường cao tốc HN-Laokay”… Họa chăng chỉ có bọn Tàu nó nhảy vào mua nữa thôi. Mịa đói giã họng ra mà cứ nổ dzăng miểng ra. Mịa… hài vãi. Bao năm cháu chơi trò đó rồi. Bi giờ mới thấm đòn Nhựt đấy…!?


                           (Mịa... nghe các chú nổ, anh bỗng... ngứa cả đít)

Vậy giờ… mày tính sao?

Dạ… còn tính sao chớ. Phen này cháu tính “bắt tay nhau hòa giải dân tộc. Cháu thống nhứt đất nước”, đặng… bảo nhau cùng làm lấy mà ăn chớ!?



Mày quả là khôn. Nếu như mấy thằng bên tao khôn như mày thì dân nước tao đâu có phải kiếp “mần chó cho bọn Tàu” như bi giờ chứ. Tổ sư bố cả lò nhà bọn chúng nó!


Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Số 370-2014 - BỖNG DƯNG THẤY... CỨNG LÊN?

CHIM BỖNG DƯNG... HÓT

Lão có thâm niên nuôi chim. Xét về trình độ thì không thua gì thằng cha “Vo Lao Nong” chuyên nuôi yến  kia là mấy…

Hồi đó, con chim Lão nuôi vưỡn hót mỗi ngày. Từ khi bà BS mất. Nó bỗng dưng... ngủ yên, chả hót câu nào nữa.

Mới 5h,30 sáng, bỗng nghe tiếng nó hót véo von. Ua… Hình như chế độ XHCN vừa tìm được cơ hội mới sao đó. Bỗng dưng thằng chim nó hót bất tử dzợ. Chắc chắn là có vấn đề nhớn rồi… Lão chạy vội lên gác. Thấy thằng chim vươn cái cổ dài ngoẵng, chĩa sang phía bên hàng xóm, toàn thân... liên tục giật giật, miệng hót véo von… Lão vội nhìn về phía ấy, bỗng dưng…. Mình cũng muốn hót…!?



  Mịa... cái TPP nó hấp đãn thế. Thảo nào thằng đồng chí nào cũng sẵn sàng... cứng lên!?

Thế mới biết. Chả có thằng chó nào bỗng dưng… cứng lên. Phải có cái gì đó làm mồi thì chim nó mới chịu hót chứ!. Kể cả bị dính lưỡi chùm cũng... cố đấm mà ăn xôi. Không lẽ chịu chết à?


Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Số 369-2014 - GIẤC MƠ KÌ LẠ

Chém gió cúi từng

GIẤC MƠ KÌ LẠ

Hôm nay tiếp sứ thần bề trên. Anh uống hơi nhiều. Thằng lái xe đưa anh vào tận giường và anh thiếp đi…

Anh thấy mình đang thảnh thơi du ngoạn trong khu vườn tuyệt đẹp và mới lạ. Anh nghĩ: Hình như đây là thiên đường XHCN thì phải. Làm theo năng lực hưởng theo lao động cả trăm năm mới có ngày nay… Bỗng chớp sáng lóe, sấm nổ cái đùng. Anh ngước nhìn đã thấy Thiên Lôi đang túm tóc thằng Hói, thàng Ba thằng Tư… Ối giời… sao còn có cả Thánh ngài nữa kìa… Gã Thiên lôi mím môi vung búa…

Ói giời ơi… Anh Đại vùng chạy thật nhanh. Mịa nó. Cái bình của tao đâu rồi…

Bỗng có tiếng thẽ thọt vẳng bên tai: Bình nào… !?

Là cái bình mà lúc nào tao cũng phải bảo vệ thật chu đáo ấy. Tao sợ nhất là nó bị vỡ đó…


Nó còn đâu mà tìm…

Vậy nó đi đâu?

Tưởng các ông bán sang Tàu kiếm tiền đặng vơ vét bỏ túi hết rồi…

Thế tao biết núp vào đâu bi giờ.

Nè… Có mỗi cái ống đồng thì ngày xưa cho thằng Thoát Hoan nó núp để trốn về Tàu rồi. Hiện chỉ còn cái ống cống thôi. Có chui tạm không?

Thế nó dẫn về đâu?

Không biết…!?

Mịa đi đâu thì đi chớ đừng có sang Tàu nha…

Ua… Trước giờ mấy đời tổng bí chúng mày đều “coi kẻ thù là bạn” mà lúc muốn tìm đường trốn thì không dám sang bạn mà trú thân. Thiệt tình…!

Mịa sang đó thì đéo còn cái quần sịp mà che ku nữa ấy chớ…

Thế sao bao năm hễ cứ mở mồm ra là mày hô vang “4/16” cơ mà?

Đéo biết. Làm chánh chị thì phải nói láo, phải xuyên tạc lừa đảo, phải khóc đúng lúc, phải đi đêm... Lừa càng giỏi thì tức là mần chánh trị càng giỏi… Dưng mờ giờ bí quá. Giữa lúc nước sôi lửa bỏng thế này, tao biết chui vào đâu?

Thì chui ống cống núp tạm đi rồi tính sau nha…!?

Anh Đại giật mình choàng dậy... người ướt đẫm mồ hôi. May quá chỉ là mơ thôi, nhưng cũng đã... đái ra quần rồi.



Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Số 368-2014 - Truyện ngắn - MÓN VỊT NƯỚNG 2 (tiếp)

MÓN VỊT NƯỚNG 2 (tiếp)


Này… bớ thằng “Buồi đen” kia. Mày vừa chửi đểu gì đấy…!?

Dạ thưa đại ca, em chỉ lẩm bẩm thôi ạ.

Đcm mày… Tao nghe rõ ràng mày vừa chửi thề mà…

Dạ… Nước Mỹ chúng em hiến pháp rồi luật pháp đều cho phép được chửi thề tự do luôn. Kể cả chúng nó mang hình em nó in vào quần sịp, nó… cởi truồng đi xe đạp khắp phố nó biểu tình. Kể cả thằng chồng nó kêu nó bị… “dấm đài” hàng đêm. Em cũng đéo cần quan tâm lun. Thằng chồng tức khí bèn viết stt, đưa lên mạng kêu bai bải rằng con vợ nó chân dài mà vưỡn mắc bệnh… dấm đài. Ác cái con đó nó “chỉ biết còn đẻng còn mình” nên sống chết nó nhất định không khai. Mịa… em biết thừa cái thứ nó… đái ra đó là thứ… tanh tưởi không hà?

Sao dzọ. “Dấm đài” mà toàn ra… thứ đó là sao?

Em có phỏng vấn kĩ rồi. Nó bảo… đấy là sản phẩm của thằng chả suốt đêm hôm trước vất vả lặn lội, nó “úp mặt vào sông quê” mấy lần rồi nó mới… trút sang ợ? …!

Mịa… vụ này tao mới nghe lần đầu đó nha. Nó ra cái lước gì mờ… lạ hoắc vậy chớ…?

Dạ nó ra cái nước của… chồng nó bơm vào đấy ạ?. Thế mà em vưỡn… vưỡn OK hết. Xin  Đại ca cho em biết cái đéo gì là… chửi thề vậy chứ?

Tao cũng có biết đéo đâu. Trên phường mấy lần cử cán bộ văn há đến góp ý. Tao chỉ bảo: Xin các đ/c thông cảm. Nói tục chửi đểu là bản chất của nhà em. Các đồng chí tha cho em được nhờ ạ… Thằng bí thơ phường quay đi chửi:

Đcm mấy thằng này toàn chửi bậy quen thân. Bảo mãi đéo chịu nghe…!”.

Có gì đâu. Hàng ngày tao đều có chửi “Đcm cả lò nhà chúng nó” mà. Quen miệng nó thành… truyền thống, thành bản chất chế độ… Nên có thằng thiếu tá chó gì đó nó mới bảo “tự do là cái con… kặc”. Dưới sự nãnh đạo toàn riện chiệt để, cực kì sáng suốt của đẻng đến gần chăm năm qua. Lại liên tục được học tập và mần việc theo tấm gương bác… “Hồ Quang”. Đến nỗi cái con người mẫu nó bảo “Chỉ cần TQ rút ra cái là cái hạnh phúc nó… trào ra ngay. Mịa… một câu giả nhời đầy… trí tuệ, đầy tấm gương bác “Hồ Quang”, đầy tính đẻng luôn…!?. Mày cũng biết rồi còn gì?

Ủa…. thế sao đại ca chửi em?

Là tao chứi cái đám… lưu manh côn đồ lừa đảo. Chuyên "nói một đàng mần một nẻo" kia…!

Dạ… em lưu manh hồi nào đâu. Đằng nào thì hết năm nay em cũng về em “vui thú điền viên” như anh Sáu thôi. Tránh voi chả xấu mặt nào. Em đã mua sẵn cái trại “Ô Vít” rồi. Em hàng ngày tập cưỡi ngựa, em ăn uống đàng hoàng, đủ chất. Cỡ như em ăn hàng Tàu cả 10 năm cũng đâu có sợ béo. Mịa, bác coi có thằng nào lợn như thằng Ủn mà còn thông minh đâu chứ?

Đcm mày. Đừng có chê thằng đó. Đến khi nó bị bệnh đéo đứng dậy nổi. Nó mới ngộ ra rằng: “Nước nó dân nó mới là của… chúng nó”. Thế là nó…

Dạ thưa đại ca. Đó vốn là xu thế thời đại thôi ạ. Thằng Ủn nó Ủn thế là triệu chứng béo phì, là thiểu năng trí tuệ thôi. Nhưng nó vốn con giòng cháu giống, lại được học bên tây về, nên nó chơi trò lá mặt lá trái…. Bộ mấy thằng chó bên xứ nhà bác nó ngu sao mà ngu tận mạng dzợ?.

Chúng nó cũng từng… “mần mình mần mầy” đó chớ?

Nó mần vụ đó với ai dzợ…?

Là với bố của nó…!

Bố nó là thằng nào dzợ.

Mịa tao phê quá đéo nhớ gì sất… Ừa… để tao nhớ cái coi… Ừa, Bố chúng nó là đám thằng Pu với thằng Tập đó…Ừa… vậy là tao hiểu rồi. Tao nhủ mày. Tới đây mày chơi chiêu của tao đi. Bọn Tây một đêm mần 5 cái. Bọn Tàu mần mỗi đêm ba cái. Còn tao mần mỗi đêm chỉ một cái thôi…

Bác ơi… Mỗi đêm một cái thì có gì oai đâu?

Đệch… thăng Ô mần tới “Thổng tống Hoa Kỳ” mà ngu tận mạng luôn. Mày về bảo con vợ của mày ý. Mỗi bữa mày chơi nguyên con vịt nướng Bắc Kinh vào. Mỗi đêm mày chỉ đá có một hiệp. Dưng mờ tới… gà gáy vưỡn còn đang… chưa tới bến.  Mày hiểu chửa…

Thằng Ô vội cúi gập tấm thân dài 2 mét của nó kêu lên rằng: Em xin bái phục đại ca… Hàng của em vốn vừa to vừa dài… Em học tập con “Kiều Lữ Hải Rương” em mần 30 cái mỗi đêm mà con mẻ vưỡn bảo: “Chã bõ ngứa lìn”, đéo có ý nghĩa gì sất… Mịa đau thế?

Thế sau hai khóa cầm quyền. Mày gặt hái được điều gì?

Em luôn phục vụ cho quyền lợi của nước Mỹ ạ

Điều đó là chính đáng. Tao buồn…

Dạ, đại ca buồn gì?

Là tao buồn cho chế độ của nước tao… Giả như chúng nó cũng vì quyền lợi của nước Vịt, của rân tộc Vịt được nửa của mày đi, thì tao đâu có viết cái vụ “món vịt nướng” như ri đâu. Hu hu hu… Em giúp việc ơi. Cho anh cái khắn giấy, đặng…

Dạ… em có đem theo khăn Mỹ đây ạ… Xin đại ca dùng tạm ạ…

Đcm cái khăn của mày… Phải nói là nó vừa mịn, vừa thơm, vừa hấp dẫn… Dưng mờ…

Mờ sao?

Là tao ngửi cái là cảm thấy mình văn minh hẳn lên. Đệch… lần sau sang đây. Mày nhớ mua cho tao dăm tấn để tao dùng dần nha…

Dạ thưa đại ca… Em xin tuân chỉ ạ. Chúng em đã từng sản xuất ra vũ trụ, ra phi thuyền… Nhưng ác cái vừa rồi thằng Điếu Kày nó sang nước em. Nó đi đôi dép mà em không thể nào tưởng tượng nổi. Nó vừa mát, vừa thoáng, vừa gọn lại vừa… “mô đeo” đến thế cơ chứ. Đệch… cả nước Mỹ chúng em đều… ngỡ ngàng?

Tao biết rồi… Vụ đó là nước Mỹ của mày chỉ ham cái to, cái vĩ đại… cái nhứt, mà quên bố nó cái nhỏ. Chúng mày đã bao giờ mần được cái bánh "trưng" to nhất, cái bánh "giày" to nhất (bao gồm… lõi xốp) để cúng tổ tiên chúng mày chưa…?

Dạ qủa này là em xin thua các đồng chí bên bác luôn.

Mày đã chịu phục chúng nó hẳn chưa?

Dạ… em phục lăn luôn rồi đấy ạ…

Có thế mày mới biết là Mỹ chưa to đâu nhá… "Nhật Mỹ" cũng chỉ đi… "rửa xe" thôi nhá. Bọn bên tao nó bảo thế. Đây nè…!


Dạ em hiểu ạ…

Thế thì mày bớt mồm đi nha. Nổ to lộ bố nó cái mục tiêu ra rồi…

Dạ… em xin ghi nhớ lời dạy của đại ca. Mịa từ giờ trở đi em có oánh rắm thì toàn là rắm… xịt thôi ạ. Oánh rắm to là đại ngu ạ.

Thế mà mấy thằng bên tao nó lên QH nó nổ tưng bừng… Mà tao biết chắc bằng GS-TS của chúng nó là chỉ toàn… hàng Tàu không hà.

Dạ thưa đại ca. Em xin có ý kiến ạ…

Mày ý… thả phanh đi…

Em xin mời đại ca sang cư trú bên em đi. Chớ ở bên xứ Vịt nhà đại ca bấy nay toàn… “Vịt nướng” không hà. Lũ chúng nó chỉ nuôi cho béo rồi đem… nướng mần mồi nhậu thôi ạ. Chớ…


Đcm thằng da đen mặt lầu kia nhá… He he he… Sao thằng này nó nói cái gì cũng đúng ý tao vậy ta… Đcm bọn giãy chết chó kia nhá…!?. Mày yên tâm đi. Cái đám Vịt ngan đó chỉ “muôn năm” được đến hết năm 2014 thôi nhá…!. Mịa chết nhanh đi kẻo toàn dân nó hô "một hai ba" cái. Nó… cùng chém là đéo đỡ được đâu… Hừm…!?