Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

Số 327-2014: Gương mặt mới... trình làng?.

THẰNG “GHẸ” ĐI TÂY

Anh Đại bước vào nhà mặt hầm hầm. Mồm liên tục chửi… Địt mẹ nó…! Địt mẹ thằng Ghẹ... lú kia nhá!!!???

Trong nhà này ông cấm dược chửi bậy.  Bộ ông đang chửi đểu tôi hả?

Dạ thưa đồng chí vợ… Cha truyền con nối 10 đời 100 đời 1000 đời tôi cũng đâu có dám chửi bà. Mấy hôm trước bà từng bảo: Có thừa l… bà cũng…?

Lúc đó tôi nóng nảy… nên có hơi quá nhời. Dưng mờ bữa nay ông có chuyện gì mà lớn tiếng chửi vậy chớ?. À mà tôi thấy hồi này ông có vẻ nhiều bức xúc. Anh hay chửi địt mẹ, địt cha… đó nha. Thôi xin ông để cho bà già bả yên…!?

Bà bảo tôi không tức sao được. Cái thằng Mắc… ngày trước nó từng làm tù nhân của tôi. Bỗng dưng cái chế độ của thằng Ô nó lại bổ nhiệm nó mần chức… ngoại trưởng. Nó còn đích thân mời thằng Minh sang gặp mặt đặng…!!@!???. Vớ được cơ hội, thế là tôi tính kế ngay. Lợi dụng thằng này có cảm tình với mình. Nhân vụ nó mời thằng Mỉnh bên ngoại rao sang… chơi. Tôi bèn “chỉ đạo quyết liệt” rằng: Cử thằng Ghẹ đi thay… Chả gì theo cơ cấu. Thằng Ghẹ sẽ thay cái ghế của tôi nay mai. Trước khi nó đi tôi chỉ đạo thằng Ghẹ… phải như thế… như thế…?.

Nhưng…!

Nhưng sao?

Bọn Tây chó đểu. Nó cho toàn đám “thơ kí” với “phó phòng” ra tiếp thằng Ghẹ. Rõ ràng là nó coi thằng “Tổng Đại” tương lai chỉ là cỡ… chó con thôi?. May mà thằng Mắc nó thấy bẽ mặt quá nên nó có mời thằng Ghẹ đi uống… trà đá.

Nhưng nó đâu có mời đích danh thằng Ghẹ.

Vậy mới nói… Thằng Ghẹ đã cố tình nhắc lời mời, cố tình đề nghị gặp mấy thằng bề trên trên đặng… “thực hiện chỉ đạo”. Thế mà bọn Tây nó cũng cố tình không hiểu tiếng Vịt nên cứ ngơ ngơ như bò đội nón. Tức điên hết cả ruột.

Hả… Các ông lại tính đi đêm với thằng Ô sao?. Xưa giờ chế độ của các ông toàn chơi quả… tù mù. Công khai minh bạch thì mình không dám. Thế kỉ 21 rồi mà các ông vẫn còn tính chơi trò… đi đêm nữa sao?

Là cái vụ… “chống lưng” đó. Ngày anh “Lói Và Nàm” từng sang Tàu kí cái “hiệp ước Thánh Đổ”, cũng là muốn bảo vệ cái… ghế của Thánh Ngài truyền lại thôi. May mà cũng cố mà trụ được đến giờ... Chế độ này xưa giờ toàn chơi kiểu “úp úp mở mở” tù mù đi đêm nó… thành tật rồi. Bản chất khó dời mà…?

Vậy là tôi hiểu rồi. Ông vừa cử thằng Ghẹ sang Mỹ nhằm “chia rẽ nội bộ” bọn Mỹ chứ gì. Thằng Ghẹ nó bẽ mặt đã đành. Ông cũng đâu có kém bẽ mặt đâu chớ?

Nhưng thằng Ghẹ nó trong cơ cấu để thay tôi cơ mà?

Nè…. Ông nên nhớ Ông và bọn tây nó khác nhau về thể chế?. Nó vốn là “thế giới văn minh của loài người”. Các ông đang ở đâu mà đòi đi đêm với nó chứ. Cứ công khai mà cúi xin nó thương tình nó bảo kê cho như thằng Tàu ngày xưa cho nó lành đi…

Nhưng làm thế ngộ nhỡ bên anh Tập trừng phạt thì tính làm sao?

Ông đúng là cái loại “Đại lú” thật rồi. Thể chế chính trị, xã hội đối địch. Các ông liên tục tuyên ruyền ra rả rằng nó là kẻ thù…?. Bộ nó có ngu đến đâu cũng chả thèm chơi với các ông. Hơn nữa… Mục tiêu của thằng Mỹ là “bao vây và tiêu diệt cả anh Pu lẫn anh Tập” luôn thể cơ…

Bởi vậy… tôi đang tính cơ hội để chen chân tìm sự “chống lưng”. Đặng cố tình tiếp tục “toàn diện triệt để đến… muôn năm” đó…

Đúng là những thằng ngu mà tham thì luôn ảo tưởng. Tôi nói cho ông nghe: Đám côn an là lực lượng bảo vệ các ông đang hàng ngày bị dân chúng nó phản ứng. Nó liên tục khiếu kiện tập thể. Nó tỏ rõ thái độ tự hành xử… bằng súng, dao găm, mã tấu… khiến nhiều thằng toi mạng kia. Tức là nó coi cái “toàn diện triệt để” của các ông chỉ là cái... cục cức khô thôi nhá. Thôi… ông cứ tiếp tục trò đi đêm của ông đi. Mấy thằng đồng chí khác của ông  đang “tìm đường cứu nước” ở… bên tây từ lâu rồi. Tôi có ngu cũng hiểu chúng nó quý cái chế độ của các ông bằng... mẻ rồi. Hiện giờ… các ông chỉ có hai con đường. Một là bán nước hẳn cho anh Tập. Hai là diễn lại lịch sử thời “Trịnh Nguyên phân tranh” nồi da xáo thịt lần nữa thôi. Không lẽ dân Vịt-Ngan này cứ ngu mãi dưới tay các ông sao?. Muộn rồi ông ạ. Cái trò đi đêm đã… tạnh vở từ đời tám hoánh nào rồi. Đừng có mà mơ…!?.Xì... Đúng là cái bọn đầu trâu.


Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Số 326-2014 - Ăn cơm mới - nói kiểu cũ...?

BÀI NHẬN ĐỊNH.

Lão Đồ nhân lúc nhàn rỗi, muốn góp vài nhời bình loạn phát coi sao…!?

PHẦN ANH TẬP:




Mục tiêu của anh Tập là thâu tóm quyền lực độc tôn vào tay của anh khi anh nắm tới ba chức vụ cao nhất. Anh để lộ dã tâm “Mao ít” của mình hòng xưng hùng xưng bá với trong nước và thế giới. Rằng anh đang là “địa chủ cường hào”. Anh còn là con nợ lớn nhất của thằng cầm đầu thế giới. Chắc chắn nó phải… run khi anh ra đòn… kinh tế. Nhưng do cái thể chế của chế độ anh Tập hiện đang đi đến điểm chết. Nội bộ nước anh đang… loạn. Trong nước thì bom nổ tùm lum do đám “hồi giáo khủng bố” gây ra. Rồi Tây Tạng, rồi Tân Cương ngày càng trở nên… bất trị. Không những thế, đòn khủng bố còn lan tới tận Bê-King… Niềm tự hào của dân tộc Trung Hoa, trong đó có cả… nhà của anh Tập. Anh bèn tính kế hướng sự rối loạn ra ngoài để giải tỏa… Anh cứ nghĩ: Xung quanh anh tất cả các thằng em đều thiếu và yếu. Nhưng ai ngờ “người tính không bằng trời tính”. Tất cả chúng đều không chịu chấp nhận cái tội… “bán nước” (trừ thằng Vịt tay đã trót nhúng chàm qua cái công hàm phải gió kia). Tuy nhiên tội bán nước là tội “tru di cửu tộc” nên thằng Vịt nó sợ. Xưa nay nó lưu manh dối trá quen rồi… nhưng từ ngày có cái “In tẹc nếch” nên dân thằng Vịt nó đéo thèm tin "các anh đồng chí tuyên truyền định hướng” nữa, thành thủ nó bị… vỡ trận. Hiện đã lộ măt nạ là tập đoàn bán nước, đã “lấm lưng trắng bụng” qua cái vụ HD981 vừa rồi… Anh Tập đau nhất là thằng đàn em “bao năm nguyện làm chó giữ nhà cho anh Tập”, từng quỳ gối xin anh bảo trợ từ năm 1991 qua cái "Hội Nghị Thánh Đổ", thì buộc phải phản ứng “kiên quyết có giới hạn”. Anh lu loa là thằng này láo, thằng vô ơn, thằng “ăn cháo đái bát”… nhưng nó vẫn cứ cố tình nó... lờ đi. Bởi nó làm sao dám cam chịu lộ mặt bán nước, trong khi vẫn đang vẫn còn tạm thời lừa bịp được đa số dân nước nó…?. Số còn lại đều là các quốc gia có chủ quyền theo thể chế dân chủ… Thành thử mọi chiêu “hướng rối loạn ra ngoài” của anh Tập trở nên dở khóc dở cười.  Bên ngoài thì phía tây, đám Trung Đông nó ngảng ra. Thằng Miến nó không chịu nghe. Nó chơi quả… độc lập. Khiến nỗi “con đường tơ lụa dầu khí”, cái ết hầu của anh Tập bỗng dưng bị tắc nghẽn. Phía bắc thì thằng Pu nó làm chủ. Phía đông thì thằng Nhựt, thằng Hàn, thằng Đài… toàn đội rắn, và đều không phải là… “cạ” của anh. Cùng với chiến lược xoay trục của thằng “con nợ” thì anh Tập đã hoàn toàn “nằm trong vùng trũng” của thế giới. Càng giãy giụa càng… xày vảy thêm…!?

PHẦN ANH PU:


Sau khi nước Nga, kẻ cầm đầu hệ thống XHCN ta rã. Anh Pu vốn là CS gộc đành phải tuyên bố… ra khỏi đảng. Anh giành quyền tham chính đến nay cả chục năm. Chí hướng của anh là muốn khôi phục “đế chế CS Nga” năm xưa. Anh dùng nhiều thủ đoạn nham hiểm để mần công chuyện. Tỷ dụ như lúc tranh cử. Anh xua đám mật vụ KGB của anh bắt bớ hàng loạt đại biểu các đảng phái ra tranh cử. Thế là anh thắng… Hoan hô anh!.

Mới đây vì cái dã tâm khôi phục cái hệ thống CS mà anh ra tay chiếm Cờ-Rim. Anh tài trợ vũ khí phượng tiện để gây loạn ở miền đông thằng U-cờ… Anh tính chơi trò “rũ rối để câu kẹo lợi ích”… Anh liền bị vấp phải sự phản đối của hầu như tất cả các đối thủ. Cứ tưởng nó chỉ dọa chơi chơi. Ai ngờ nó mần thật. Nó ra tay cấm vận anh. Rồi cái vụ máy bay MH77 bị các đồng chí đệ của anh bắn rơi và… bọn EU nó đang kêu gào cấm vận… chặt hơn. Vậy là anh Pu bỗng nhiên thành… cô đơn. Bởi thực ra anh Pu chỉ là tên buôn súng. Một tên chuyên bán tài nguyên thiên nhiên để sống. Nền kinh tế của anh Pu còn thua xa anh Tập. Thật không may nữa là anh Pu cũng sắp xuống… ‘sề” trong nay mai. Anh bèn bắt tay với anh Tập. Hy vọng hai anh trở thành lực lượng mạnh, với tham vọng “hai đánh một chẳng chột cũng què”. Thằng Vịt tưởng hay tính ăn theo nói leo đặng nhờ cậy… Nhưng nghĩ lại thấy anh Pu với anh Tập tuy vốn là “đồng chí lâu năm” nhưng đã “biến đổi gien” thành kẻ dã tâm tham lam vô tận… Thằng Vịt bèn tính trò ngả theo thằng Mỹ đặng tìm chỗ chống lưng. Nhưng thằng Mỹ nó không thèm ỏ ê gì tới thằng Vịt cả. Nó chỉ lợi dụng quan hệ để… ngoại giao chơi chơi cho vui thôi. Còn thực ra nó có ngu cũng chả thèm chơi thật với thằng CS Vịt… Thành ra thằng Vịt vẫn cứ mãi… bẽ bàng?

Tóm lại: Những cái thuộc vào loại ết hầu thì anh Tập với anh Pu đều đang đuối. Anh ra đòn rằng… “không bán khí đốt cho EU” chứ gì?. Hiện Mỹ đang dư thừa thứ đó. Chỉ vài năm nữa khi EU không thèm mua khí đốt của anh thì anh Pu chỉ còn nước… vãi đái. Anh bèn quay sang thị trường đang khát của anh Tập đặng cứu vãn tình thế… Nhưng cứ chờ đấy. Cái liên minh lợi ích giữa anh Pu với anh Tập chỉ là tầm “lưu manh xóm”. Một sự cực chẳng đã mà thôi…

PHẦN THẰNG... Ô:


Xưa giờ cả trăm năm qua, thằng Ô nó là kẻ thù không đợi trời chung của các anh đồng chí. Nó hiểu các anh đến tận chân tơ kẽ tóc. Các anh chơi kiểu gì nó cũng… chấp tất. Nó hiện đang cầm đầu thế giới. Nói gì thì nói nó vẫn mạnh lắm. Bởi nó có trí tuệ cao siêu, có tầm nhìn, có nền quân sự, kinh tế hàng đầu. Nó chỉ cần tăng trưởng 2% thì bằng anh Pu, anh Tập và cả thế giới tăng vài ba chục % … Hiện thằng Ô đang cầm trịch khi bắt đầu chơi đòn…  xoay trục. Thằng Ô nó không ngu đến mức đánh kẻ đang mạnh dù rằng các anh chỉ mạnh ở… làng xóm. Tuy nhiên thằng Ô nó vốn thông minh. Nó chỉ nhận là “cao hơn chứ không thèm dài hơn” như niềm tự hào AQ của bác Thọ hồi ở hội nghi Ba-di năm xưa. Nó học lỏm được chiêu “nói một đằng làm một nẻo” vốn là bản chất lưu manh của các anh nên nó âm thầm xuay trục. Nó bao vây các anh. Đợi các anh trở nên đói kém, sức khỏe yếu… Lần này nó cho các anh “sạch bóng quân thù” trên toàn cầu một cách vô cùng… êm thấm. Và các anh tự căn xé nhau mà chết thôi. Anh Pu với anh Tập ạ…


Lão xưa giờ ít học. Tính tình bông lơn, nên viết toàn chuyện bông lơn… Nếu có đụng chạm, các anh bỏ quá cho nhá. Nhưng có lẽ cái tâm địa của các anh thì Lão cũng có hiểu được đôi phần. Các anh đang đi dần đến “âm vô cực” đấy. Các anh ạ…!?


Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Số 325-2014 - Lộ mặt nạ bố nó rùi kìa...!

LẤM LƯNG VÀ… TRẮNG BỤNG…!?

Mả mẹ nó cái thằng Hòa Lan chó kia nhá. Đang đâu lại cố tình khui ra cái cái lô vũ khí của ta gửi đi thằng U-cờ theo chỉ đạo của anh Pu kia chứ… Đáng ra nó phải im lặng, rồi mời đại sứ ta đến… đối thoại. Và chắc chắn sẽ nhận được khoản hoa hồng to rồi… Chứng tỏ bọn giãy chết toàn lũ ngu hết… Hừm…

Đậu má nó. Bi giờ biết tính làm sao đây. Rõ ràng là hàng của mình. Chuyển cho bọn U-cờ… Nơi đang xảy ra chiến sự. Lại vừa mới xảy ra cái vụ máy bay MH77 của bọn Ma-lai kia nữa chứ. Cả thế giới nó đang soi. Mịa dính với anh Pu lúc này chỉ có... Hừm. Phen này dễ lộ mặt nạ quá… Bà nó đâu. Lấy cho tôi chai rượu trong tủ… Đậu má nó… Phen này… phen này….

Ông đang nói phen gì vậy hử?

Là cái vụ cả tấn vũ khí bị bọn Hòa Lan nó tịch thu đó.

Tôi nghe thấy bảo thằng Bình nó thay mặt, nó tuyên bố rõ ràng rằng: “… đấy chỉ là lô vũ khí mang sang thằng U-cờ nó bảo dưỡng” kia mà.

Đậu má… Bọn nó mà tin thì tôi đi đầu xuống đất. Cái khó là ở chỗ…

Chỗ nào?

Là nó đéo thèm tin tuyên bố của thằng Bình… Cái ẩn ý không phải cứ nói xuông. Nó lọc ra thì toàn là thứ để điều khiển tên lửa But-sờ. Loại vừa bắn rơi máy bay của bọn Ma-Lai đó…

Ừa ha… Thế hóa ra mình bị… đứng về phe bọn khủng bố rồi ha…

Mình vẫn lý sự là “mang sang để… bảo dưỡng”. Nhưng chúng nó có ngu cũng biết thằng nào nhận… Thế mới khó…

Thì ông cứ giả vờ im lặng coi sao?

Im lặng hả. Đối với mấy thằng dân đen trong nước thì còn có cơ. Chớ với bọn giãy chết thì đéo thằng nào nó tin. Mịa… phen này đang cầu cạnh thằng Mẽo để tính lợi dụng cái uy của nó mà ra oai  với thằng đồng chí "4 tốt 16 vàng" tí. Ai ngờ…

Chơi với bọn côn đồ thì có ai bảo mình là người tử tế bao giờ. Ừa...  Vậy là hỏng cả xôi lẫn chè hử ông?

Chứ còn gì nữa. Mình thua một không rõ ràng rồi.

Một không là sao?

Không những chỉ là thua “một không’ đâu. Phen này còn bị “lấm lưng trắng bụng” luôn đó?


Số 324-2014 - Truyện ngắn của Lão Hồ Đồ...!

Truyện ngắn

NGƯỜI CÕI TRÊN...?

Thằng chắt nội khệ nệ bê một khay lễ bước vào. Lão đang nhậu một mình. Bảo: Thế thằng đệ đâu mà mày phải bưng khệ nệ thế…

Dạ chắt cụ muốn tự mình mang lễ về viếng Cụ Trẻ Bà. Thằng đệ chắt cụ cho nằm ngoài xe chờ… Lão Đồ tuy không nói ra nhưng vẻ mặt hây hây… Ô hô… Bữa nay hên quá, gặp bạn nhậu rồi.

Dạ thưa cụ trẻ. Chắt cụ phải tự tay bưng lễ mới thành tâm. Chả gì Cụ Trẻ Bà là người chắt cụ từng yêu quý, kính trọng ạ. Nói rồi nó ton tón bưng lễ lên phòng thờ. Lão đặt chén rượu xuống chiếu, tất tả theo sau nó. Thằng chắt khẽ khàng đặt mâm lễ lên ban thờ. Tự tay thắp ba nén nhang, kính cẩn chắp tay khấn vái… Lão nghe được ý là… “Lúc Cụ Trẻ Bà mất thì chắt đang đi công tác nước ngoài. Nay mới về được để viếng Cụ Trẻ Bà đây”… Giọng nó nghẹn ngào, rồi lấy khăn lau cặp mắt kiếng…

Dạ thưa cụ Trẻ. Chắt cụ thất lễ quá. Cụ Trẻ Bà mất mà chắt không về được… Chắt cụ cảm thấy có lỗi.

Thôi… Cụ Trẻ Bà dù gì cũng đã mất rồi. Chuyện đâu còn có đó. Cụ mời mày chén rượu nút lá chuối. Rượu này do chính tay Cụ Trẻ Bà mày nấu đây. Uống đi chắt ngoan…

Lần này chắt viếng Cụ Trẻ Bà…  thấy nhà quạnh vắng khác lạ. E rằng Cụ trẻ sống một mình thế này chắt cụ thấy không ổn…

Ừa…!

Chắt Cụ có ý muốn nói: Cụ trẻ nên kiếm một bà để bầu bạn. Nếu ngộ nhỡ…

Ta hiểu. Ta cũng đã già rồi. Sức khỏe yếu kém. Cũng cần có một người ở bên cạnh để… bầu bạn.

Hay cụ trẻ kiếm một bà về sống với cụ trẻ đi…

Ta cũng có ý đó. Đàn ông ngoài 60 như ta, sống một mình vậy cũng khó mà trụ nổi. Ngộ nhỡ…

Thế cụ đã nhắm đám nào chưa…?

Lão nâng chén rượu tợp một hớp, giọng khề khà. Ta có nhắm một bà. Bà này ngày trước cùng học một lớp với ta. Ngày ta đi lính, bả không tốt nghiệp lớp 10 (hệ 10/10) nên năm sau bả đành học lại…

Vậy tốt quá rồi. Bạn học với nhau sẽ có nhiều cảm thông. Nhất là bả cũng đã ngoài 60 rồi. Cụ trẻ tiến hành mau đi…

Có… ta đã có tiến hành. Nhưng…?

Sao ạ?

Bả cần một “tình yêu lí tưởng”. Một tình yêu mà hai người có thể hy sinh tất cả vì nhau.

Thằng chắt tròn mắt ngạc nhiên: Hả… Có thiệt không vậy Cụ Trẻ…?

Thì chính bả nói với ta mà…

Ừa ha… Ngoài 60 mà bả vẫn còn "son" đến vậy ta… Có khi bả thử lòng cụ trẻ sao đó chớ…

Không có. Ta đã thẳng thắn với bả là ta cần… Làm đàn ông phải đi bước trước. Phải công minh chính đại đặt vấn đề. Nhưng ác cái ta đâu còn cái tuổi để “yêu lí tưởng” đâu…?

Ừa phải ha… Thằng chắt ngúc ngắc cái đầu. Cụ ạ. Cái này là chắt chưa hiểu lắm. Bả đã hơn 60… Có phải bả nằm trong tình trạng chồng chết, chồng bỏ đi vợ mới không?. Nhưng nếu chồng bả vì nghiện ma túy mà chết thì chắt khuyên cụ trẻ tránh xa nha. Bọn đó dính HIV là cái chắc…

Không… Bả là người đàng hoàng. Từng là giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh nhiều năm. Có bằng thạc sỹ hẳn hoi. Bả chưa từng kết hôn. Hiện có một đứa con gái đang học đại học sắp ra trường…

Hả… Vậy bả thuộc tầng lớp trí thức rồi… Chắt xin chúc mừng cụ trẻ đã chọn được người xứng đáng…

Dưng mà…!

Lão khẽ khàng nâng chén rượu tợp một hơi rồi từ từ đặt cái ly xuống chiếu, Nhưng bả vẫn chưa…

Chưa sao hả cụ trẻ. 

Ta từng thẳng thắn với bả rằng cái ta cần là như thế… như thế… Bả bảo: Bả vẫn “chưa chuẩn bị để làm vợ”…!?

Thằng chắt tròn mắt ngạc nhiên: Ủa… bả bảo thế thật sao?. 

Bộ cụ trẻ nói xạo hả…?

Hừm hừm… Bả là người đặc biệt đó cụ trẻ. Ngoài 60 vẫn còn đi tìm “tình yêu lí tưởng”. Lại vẫn “chưa chuẩn bị để làm vợ”… Chắt nghĩ…

Mày nghĩ sao?

Dạ… cụ trẻ cho chắt cụ nói thẳng. Bả chắc là người ở cõi trên rồi…


Hả… Mày nói sao?. Bả là người cõi trên hử?...  Nghe chắt mày nói. Cụ trẻ mới vỡ ra… Ừa, mà bả là người ở cõi trên thật sao?. Nhưng ta vẫn không tin đâu… Ta cũng thích bả mà…!?


Làm vợ mới khó, chứ làm bồ thì gái nào chả làm được...?


Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Số 323-2014:CHỈ CÒN NỖI CÔ ĐƠN Ở LẠI...

GIẤC NGỦ MỒ CÔI

“Em ăn cháo…!”.

Hắn chồm dậy, mắt nhắm măt mở lao nhanh vào bếp. Với tay mở cánh cửa tủ lạnh. Ca cháo thịt hầm rau củ… vẫn đặt ngay phía ngoài. Hắn với chiếc nồi nhỏ trên giá rửa vội rồi đặt lên bếp bật ga. Ngọn lửa xanh lét khẽ lay động cái bóng của hắn trên tường. Chỉ vài phút sau, Hắn đã bưng bát cháo nóng hổi chạy vào phòng ngủ, miệng xuýt xoa:

Chắc giờ này em đói lắm rồi…?

Bỗng hắn chững lại giây lát khi nhận ra chiếc giường trống không dưới ánh đèn ngủ tỏa ánh sáng nhè nhẹ… Vợ hắn đã không còn nằm trên đó từ lâu rồi…

Hắn lủi thủi bưng bát cháo ra bàn ăn, khẽ đặt xuồng. Cái bóng của hắn trên tường cứ lặng thinh…


Có lẽ nào em lại giận anh?
Nỡ bỏ đi cuối chiều gió mong manh…?


Hắn bất chợt nhớ đến cái giá vẽ đã cất vào đâu đó. Cả chục năm rồi, chắc giờ đã cũ mòn…?

Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Số 322-2014 - Chém gió phát cho nó máu.



GÕ CỬA NHÀ THẰNG HỌC TRÒ HỌ Ô…!?

Tối Lão chơi nửa lít “nút lá chuối”. Thấy tâm hồn phấn khởi bèn ra phố rong chơi. Bất ngờ dừng bước trước cửa nhà thằng họ Ô. Chặc luỡi: Đệch… cái thằng Mỹ đen thế mà tài. Nó ngày trước vốn là học trò của Lão. Thế mà giờ làm tới tổng thống một siêu cường số một thế giái. Lão mẩm bụng. Đã lâu không ghé thăm nó. Nhất là từ dạo nó lên “thổng tống” đến giờ. Chưa kịp bấm chuông đã thấy con vợ nó đon đả: Dạ kính mời thầy ghé thăm ạ. Chồng con vừa ngồi xuống bàn ăn, chưa kịp… Thấy Kamera reo reng reng. Biết ngay có khách quý ghé thăm. Bèn dừng lại chờ thầy đấy ạ. Kính mời thầy… lên mâm ạ.

Tao vừa chơi hết nửa lít. Giờ chắc nạp thêm nó có hơi bị khó… Vả lại nhà mày chơi toàn cái thứ rượu xịn. Khó uống bỏ mẹ…

Thằng họ Ô bất ngờ chạy ra, cúi rạp mình: Dạ kính mời thày ạ…!

Nể mặt, Lão Đồ vào nhà. Thằng trò cưng nở nụ cười sáng trưng cúi đầy chìa tay lom khom dẫn đường rất kính cẩn. Lão thấy lòng có phần thư thái, bèn bảo: Thôi… tao chẳng nạp tiếp được nữa. Mày cứ xơi cơm đi rồi ta nói chuyện sau.

Dạ… thưa thày nhà con có ăn cơm đâu ạ..

Ủa… tao lộn… Thôi xí xóa nha.

Dạ thưa thầy. Được thầy đến thăm là vinh hạnh lớn nhất của trò và gia đình trò rồi ạ. Trò chả cần ăn cũng thấy no. Con xin tiếp chuyện thày chu đáo ạ…

Ừm… ừm… Lão mẩm bụng: Mịa, may mà gặp thằng trò ngoan, có hiếu. Bèn dõng dạc hỏi: Ta vừa nghe thượng viện bên chúng mày mới ra nghị quyết về Biển Đông. Cũng thấy trong lòng ấm áp đôi chút. Nhưng ta thấy bên ta với bên mày đàm phán bao năm nay thấy chẳng có tiến triển gì hết. Bộ…!?

Dạ thưa thầy. Con là tổng thống Hợp Chủng Quốc thì trước hết con phải vì quyền lợi của tổ quốc chúng con. Bao năm đàm phán chả đi đến đâu cũng là bởi bên nước thầy họ không cùng chúng con có tiếng nói chung ở điểm ấy. Họ chẳng coi dân tộc, đất nước họ là cái cục cức khô gì. Họ chỉ vì quyền lợi cho đảng của họ thôi. Nên…

Cái đó ta biết. Dưng tại sao bàn mãi vẫn chỉ quanh quẩn cái vụ nhơn quyền, cái vụ minh bạch, cái vụ… mấy đồng chí Rân Trủ mãi là sao?

Dạ thưa thày hỏi khó con đấy ạ. Dưng mờ mấy đồng chí nãnh đạo của nước thầy toàn đám lươn lẹo giả dối. Cả đời chuyên lừa đảo bịp bợm, nói một đằng làm một nẻo… “Chỉ có thú vật mới quay lưng với nỗi đau của đồng loại, dân tộc mình”. Dạ thưa con xin lỗi đã “múa dìu qua mắt… thày”. Con mượn câu đanh thép nhất của lão “Max” ngu dốt kia để giãi bày quan điểm với thày đấy ạ. Mong thày lượng thứ ạ. Dưng chúng nó cứ chơi trò lá mặt lá trái thế. Con tin chúng nó thì hóa ra…

Ta biết mày đâu có ngu. Tao chỉ buồn thôi…

Dạ thày khỏi buồn đi ạ. Cái chiêu “nhơn quyền, rân trủ, bất đồng chính kiến…” chỉ là trò chơi chánh chị thôi ạ. Còn lâu mấy thằng đồng chí bên thày mới chơi được với bọn con ạ. Chúng con đang giăng lưới xung quanh bọn Tàu chó kia. Chúng đang giãy giụa rất hăng. Đợi chúng mỏi rồi. Con chơi trò cấm vận phát là nội bộ chúng nó đánh nhau tối ngày. Một tỉ ba đám dân đói khát vô học, bị nhồi sọ lừa bịp cái “chủ nghĩa dân tộc” hẹp hòi kia bao năm nay bông dưng... thấy bị lừa bịp mới kịp tỉnh ngộ. Chúng bèn tranh ăn, tự chém giết nhau loạn cào cào ngay ấy mà. Thày khỏi lo. Chỉ vài năm nữa thằng Tàu nó xụm. Thì mấy thằng lưu manh bên thày nó xin chui qua háng con ngay. Lúc đó thày cứ cười thoải mái nha thày. Con cùng hơn 200 triệu dân Hợp Chủng Quốc cùng cười góp với thày… Lo gì thầy nhẩy…?

Trò ngoan. Bây nói có lý lắm. Tao nghe cái phục liền. Rót cho tao ly "Uých Kây" lớn đi mày. Bữa nay tao có xỉn, tao ngủ nhờ “nhà khách chính phủ Mỹ”. Mai tao tự về khỏi tiễn nha… Khà… Rượu ngon… Chúc mày ngủ ngon nha. Nhớ nộp thuế đầy đủ đó. Kẻo con mẻ nó bảo mày mải vui với thầy lại quên nhiệm vụ… 


Hớ hớ hớ…!?

Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Số 321-2014 - Xin hỏi các anh một lần cuối...!?

CHỈ CÓ MỘT LỜI VỚI ANH ĐẠI VÀ CẢ ĐẢNG CỦA ANH…!

Nước Nhật với một nền giáo dục khắt khe đã tạo nên một đất nước nhỏ bé ở giữa biển Đông thành một nước hùng mạnh và bất khả xâm phạm tầm “thứ nhì thế giới” …?

Trung Quốc dựa theo nền giáo dục “Kích động hận thù kiểu chủ nghĩa dân tộc”. Luôn nghĩ mình là “Trung tâm của thế giới”. Đã tạo nên một Trung Quốc luôn… độc lập với thế giới.

Xin lỗi anh Đại trước. Anh  định chọn VN ta về với thế giới hay chọn một VN trở thành độc lập với thế giới theo kiểu Trung Quốc đây?


Chỉ muốn hỏi anh và đảng của anh một lần cuối câu này thôi. Để dân VN ta còn tính nước. Liệu có theo anh nữa hay không đó, hỡi anh Đại cùng đảng của anh có nghe rõ không vậy?

Chủ Nhật, 6 tháng 7, 2014

Số 320-2014 - Khẳng định chủ quyền...?

BẢN CHẤT

Con chó suốt ngày chạy rông ngoài ngõ xóm. Cứ chốc chốc nó lại gác chân lên gốc cây bờ gạch hay bất cứ thứ gì… đái một bãi nhằm đánh dấu rằng “chỗ này của tao”. Đó là bản chất loài chó có từ cổ xưa, từ ngày ông giời sinh ra loài chó.



Con người được coi là động vật bậc cao. Ngoài bản năng, con người hơn động vật là có ý thức. Nhưng lạ một cái là cái lũ người thời hiện đại bây giờ vưỡn không chịu tiến bộ, không chịu mở mắt ra coi thiên hạ nó tiến bộ đến đâu. Càng sang trọng lại càng... tục. Họ không thèm đái (như chó) mà  toàn… ỉa. Mỗi chỗ ỉa ra một đống to tướng dưới gốc cây.






Không lẽ họ cũng muốn nói cho thiên hạ biết rằng: “CHỖ NÀY CỦA TAO”!?