Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

Số 392-2015 - CON HƠN CHA, NHÀ CÓ...?

Truyện ngắn

CON HƠN CHA…!?

Thằng chít ở Tây tới thăm cụ cố. Nó tặng nhiều bơ sữa của bọn giãy chết mà cụ cố ăn vào thấy trong mình bỗng dưng nó… khỏe ra. Thôi cứ mỗi năm chúng mày gửi về cho cụ cố hơn 10 tỷ cái loại “bơ thừa sữa cặn” là cụ cũng ngoi ngóp sống tạm qua ngày rồi. Cụ cố tổ vốn… thâm ý nên chẳng nói ra. Mới hỏi: Mày từ đâu về.

Dạ chít cụ từ Mỹ về ạ. Dạ thưa cụ cố tổ. Mấy chục năm trước cành tộc nhà chít đã từng bán mạng giữa biển khơi. Phần sống chỉ có một… Ơn giời phật phù hộ mới được sống sót. Nhờ nhanh trí, gia tộc nhà chít đã nhanh chóng nhập được quốc tịch Mỹ, mới được hưởng nhiều cái thứ… bơ sữa biếu cụ tổ như ngày hôm nay đấy ạ.

Ừa… ta cũng có nghe nói vụ đó. Dưng mờ…

Dạ thưa cụ cố tổ dạy gì ạ?

Là tao vưỡn thắc mắc lắm. Tại sao cái bọn giãy chết mà nó “giãy” mãi vưỡn không chịu chết cho. Còn ta thì…  đang từ từ chết mà có giãy nổi đâu.

Dạ thưa cụ cố. Bữa nay chít cụ về thăm cũng muốn tìm hiểu về sự trường thọ đấy ạ.

Ừa vụ này tao “số một thế giới” nha. Có gì mày cứ hỏi. Tao giả nhời vanh vách luôn. He he.

Dạ… chít cụ  xin hỏi cụ cố tổ năm nay bao nhiêu tuổi ạ?

Hả… Ngày tao sinh ra từ kẽ nứt của… “hũ mắm” đến giờ. Năm nay tao vừa tròn 85 tuổi rồi. Năm nào tao cũng tổ chức sinh nhật đình đám hẳn hoi. Bộ mày không biết sao?

Dạ… cụ cố bảo thế chứ có ai biết sanh nhựt cụ cố ngày nào đâu. Mấy năm vừa rồi còn chẳng có thằng bạn hay hàng xóm nào nó chúc mừng sanh nhật cụ cố cả. Mới thấy chúng toàn bạn đểu không hà. Chơi với chúng nó làm gì cụ cố ơi…?. Dạ thưa cụ cố tổ. Bao năm chít cụ mới hiểu ra là bọn Mỹ nó ngu lắm. Nó sinh ra cái “In-tẹc-nếch” nhưng nó lại toàn ngấm ngầm… chặn luôn cái đó. Thành thử…

Ừa…. Vậy là mày nói trúng cái “định hướng” rồi.

Vậy “cụ cố tổ bà” chít đâu rồi ạ?

Bả hả… bả bị ung thư kiểu quái dị gì đó. Mãi đến năm 1990 mới chết. Lúc đó gian truân lắm mày hiểu không?

Dạ… chít thương cụ cố tổ lắm.  Nhưng chít hỏi cụ cố một câu hơi bị bí hiểm ạ.

Hả… câu gì?

Là bao năm từ lúc cố bà mất mà cụ cố vưỡn tỏ ra hoành tráng vậy. Bí quyết của sự hoành tráng đó là gì ạ.

Đây là bí quyết tổ tông nhà tao. Đó là “cướp tất, ăn tất, chơi tất”

Có nghĩa là sao ạ?

Có nghĩa là cái gì đớp được thì đớp tuốt, cái gì chơi được thì chơi tuốt, chẳng cần kiêng thứ gì?

Nhưng chít cụ muốn hỏi cái vụ…

À tao hiểu rồi. Con cháu chắt chút chít nhà tao từ thằng thằng Hồ Quang, đến tất cả các thằng đồng chí sau này thằng nào chả ăn tuốt, chả chơi tẹt tèn ten.

Vậy là sao ạ.

Có nghĩa là “ phải ăn rồi mới… chơi”. Nếu chẳng may để xảy ra… hậu quả thì chối phắt rằng: “Tao xưa giờ toàn… quay tay. Cớ sao có con được chớ”. Thằng nào thắc mắc là tự nhiên bị cấm khẩu không nói được…

Dạ… vậy là chít cụ hiểu bi quyết sống lâu của cụ cố tổ rồi ạ?

Là “tuyên truyền định hướng”, là bản chất chế độ đó mày… Tao cũng nói luôn cho thằng chít rõ: “Thuận tao thì sống, nghịch tao… tắc tử” rõ chửa…

Dạ chít cụ hiểu rồi ạ. Chít xin chào cụ cố tổ. Chít lui về Mỹ ạ. Thôi thì bọn Mỹ nó tuy là “thế lực thù địch”. Nó muôn phần xấu xa tệ hại. Nhưng bọn chúng còn có chút bơ thừa sữa cặn để chít cụ được nhờ đó sống sung sướng qua ngày, con cháu nhà chít được học hành, được hạnh phúc, được bảo vệ và cái hay nhất là chít cụ có thể chửi luôn cả tổng thống Mỹ cũng không sao ạ. Chớ ở bên ta vừa mở mồm đã bị bóp cổ làm sao nói được hở Cụ.


Ừa… Mày nói phải, tới 85 năm qua, chính cụ cố còn thấy… ngột ngạt thì cỡ như chúng mày không còn không khí để thở là cái chắc. Mày nhắc tao mới nhớ. “Con hơn cha, nhà có phúc”. Vậy mà 85 năm qua tao toàn bắt chúng nó phải khom lưng để tao làm ghế tao ngồi nhậu không hà. Nhỡ mai này chúng nó đồng loạt nó… thẳng lưng cái là tao… biết ngồi ở đâu chớ?. Thôi chào thằng chít ngoan nha. Từ giờ mày khỏi lo cho tổ tông nhà mày nữa nhá… Hức… ức… hực… ực… hự… ự…! Tao cũng tìm đường tao… thăng đây…!?




Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Số 391-2015 - TỔNG KẾT CÚI NEM?

TỔNG KẾT

Cả Đại đọc diễn văn khai mạc…: “Tôi… thay mặt cho đẻng cộn sảng Vịt Ngan. tiền thân là hội kín mang tên “TNCMĐCH”. Cái hội mà đã từng phải đi buôn ma túy để lấy tiền trả lương cho hội viên. Trải qua gần trăm năm đi theo “chủ nghĩa Ma-Le”. Các đồng chí đã thấy đấy. Chúng ta đã mất chính danh từ năm 1990. Cái danh mà chúng ta hiện đang cố bấu víu để tồn tại chỉ là cái thứ giả danh. Hôm nay thay mặt cho các đồng chí tiền bối mà đại diện là linh hồn đồng chí Thánh Ngài đang lởn vởn quanh đây… Tôi xin tuyên… bố…!?

Cả Hói vụt đứng dậy, giọng thật thà: Xưa giờ đồng chí Thánh Ngài vốn dòng giống nhà tôi đã có công dựng nên chế độ XHCN tươi đẹp, nhờ vào chủ nghĩa Ma-Le vĩ đại sáng suốt... Cớ sao các đồng chí lại bảo là chúng ta đang… “bấu víu”. Hóa ra các đồng chí đang lừa đẻng, lừa dân sao?

Đề nghị đồng chí Hói dừng nhời. Và nhắc cho đồng chí nhớ rằng: “Muốn phát biểu phải giơ tay xin ý kiến, hoặc đăng kí nội dung ý kiến để cấp trên nghiên cứu câu giả nhời kẻo… lạc đề sai chủ trương chỉ đạo. Đó chính là sự sáng suốt của đẻng trên cơ sở bảo đảm quyền “Rân trủ trong đẻng” được phát động gần trăm năm qua mà chúng ta chưa kịp tổng kết để… rút kinh nguyệt… Ý lộn. Là rút kinh nghiệm…

Nay công bố kết quả nhân sự cho khóa tới đã được anh Tập phê chuẩn như sau:

Đồng chí Quang Trần Đại nắm chức tổng bí khóa tới. Xét thành tích đồng chí đã có công quản lý tốt mạng In-tờ nét trong thời gian qua. Nhất là đồng chí đã cắn đứt cáp quang ngoài biển rất kịp thời theo chỉ đạo mỗi khi đẻng có sự kiện quan trọng cần “bí mật cuốc ra’. Nếu đồng chí ngồi vào cái ghế tổng bí. Trên khả năng nghiệp vụ được tự nhận là “giỏi nhất thế giới”… Đẻng ta có thể yên tân tâm ăn ngon ngủ yên không lo mất quyền nãnh đạo…!. Tính cho đến giờ phút này. Đồng chí đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ…

Thứ đến đồng chí Nghị nắm chức thủ tướng. Đồng chí có công đi sứ sang Mỹ truyền đạt tư tưởng chủ nghĩa CS nhằm “phân hóa nội bộ” chính phủ Mỹ theo chỉ đạo của bên anh Tập. Và quả thật. Bọn Mỹ đang bối rối để đối phó với anh Pu anh Tập từ khi xoay trục… Mặc dù anh Pu anh Tập đang phải thở ôxy do giá dầu rớt… quá cỡ không thể cứu vãn… Nhưng đó chỉ là khó khăn tạm thời. Chế độ XHCN tươi đẹp của chúng ta mãi mãi là “đỉnh cao trí tuệ noài ngợm”

Chức chủ tịch nước giao cho đồng chí 3X. Thật ra ai cũng biết cái chức chủ tịch nước trong thể chế của ta chỉ là “có tiếng mà không có miếng”. Hiểu là có cũng như không…?

Tiếp đến chức “chủ tịt cuốc hụi… gật”, được giao cho đồng chí….

Có tiếng nhao nhao dưới hội nghị: Xin hỏi cớ sao theo quy chế, Đồng chí Đại có quyền ứng cử khóa… nhì…?

Anh Đại thẽ thọt: Tôi xin rút lui. Đã xin ý kiến bên anh Tập và tôi đã tự kiểm điểm trách nhiệm. Mấy năm cầm chức tổng bí. Tôi đã để mất quyền nãnh đạo “toàn diện chiệt để” mà Thánh Ngài đã giao lại. Tôi xin chịu hình thức kỉ luật cao nhất của hội nghị…

Bỗng có tiếng quát oang oang: Địt mẹ thằng Đại Lú. Mày về bán thịt chó mẹ đi cho rồi…

Vâng… xin cám ơn gợi ý của đồng chí nào đó. Đại Lú tôi xin về quê bán thịt chó vậy. Hi vọng 10 năm sau này xứ Vịt ta có thêm vùng “Thịt chó 7 món – Đại Lú” ạ…

Thằng Quang Trần Đại bây giờ mí lên tiếng: Tôi xưa giờ chỉ chuyên quản lý an ninh quốc gia. Trước hết là quản lí mạng, Thứ nhì mở rộng màng lưới an ninh nội địa. Sắn sàng trấn áp bất cứ bọn phản động đối lập nào dám manh nha… Mới đây tôi có sáng kiến thành lập Cục an ninh mạng…  Chừng tỏ tôi xứng đáng mần cái chức “tổng bí” quá đi chớ?

3X nhếch cười: Đậu má thằng chó. Xưa giờ mày toàn tự khen tự sướng. Mày từng là đệ của tao bao năm. Mày ăn cái gì, mày ỉa cái gì ba mày nắm chắc trong tay… Tao chỉ cần tuyên bố “Tao là tổng thống nước vịt…" phát là mày… ngắn luôn đó con. Mày nắm đám Maphia. Tao nắm toàn bộ cơ. Mày chỉ cần ho to cái là tao cho mày ngửi “phóng xạ” như thèng Bá luôn…

Cả hội nghị bỗng lặng thinh khó hiểu. Bỗng đồng chí "tân chủ tịch nước" dõng dạc đứng dậy giơ tay chào mọi người, miệng nở nụ cười… “thu hoạch”, trịnh trọng tuyên bố: “Xứ Vịt ta từ nay theo chế độ Rân Trủ kiểu anh Pu. Ai không đồng ý cứ cho ý kiến…!?”. Cả hội nghị nháo nhác nhìn nhau. Bất chợt cùng giơ tay, đồng thanh hô “quyết tâm” ba lần và…


Cuộc bỏ phiếu tín nhiệm nội bộ bầu tổng thống. Kết quả anh Ba đạt 99,99% phiếu thuận. Có một thằng do vắng mặt không bỏ phiếu. Trang CDQL đưa tin rằng: ”Nửa tháng sau đó. Thằng chả cũng theo anh Bá về ngự cùng Thánh Ngài. Mãi mãi phơi xác chốn trần gian không bao giờ được siêu thoát…!”


Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

Số 390-2015 - PHẬT DẠY...!

KHÔNG CÓ ĐIỀU 3

Cả Đại thất thểu bước vào nhà, ném cái cặp táp nhãn hiệu USA lên bàn ngồi thừ… Chị Đại rón rén đến bên hỏi: Anh bữa nay họp hành mệt lắm hả. Thấy anh lảo đảo từ ngoài vào là em biết ngay. Bộ… có chuyện gì sao?

Không phải chuyện gì, mà là…

Là gì…?

Sáng nay anh dẫn đầu đoàn TW vào lăng viếng Thánh Ngài… đặng báo cáo kết quả "hội nghị 10" do “bề trên” cử người trực tiếp sang tận nơi chỉ đạo nhân sự… Anh chưa kịp báo cáo thì Thánh Ngài bỗng ngồi bật dậy vung tay chửi anh xối xả…

Bộ… ổng chửi anh gì dzợ…

Ổng rằng: Mày còn dám vác mặt mo đến đây hả. Mày mang tiếng GS-TS mà ngu quá đi… Tao thuộc thì quá khứ, chẳng nói làm gì. Mang tiếng vợ con đùm đề khắp nơi mà chúng nó không cho tao nhận vợ nhận con. Đời tao thì đã đành… Nhưng mà mày…

Dạ thưa Thánh Ngài quở trách. Con xin hỏi…?

Hỏi gì? 

Đã có điều 2 chắc chắn phải có điều 3. Dạ con xin thánh cho con biết điều 3 là gì ạ…!

Bớ thằng Đại Lú mười phần đần độn ngu dốt kia. Thánh phán cho mày một câu: “Điều 1: Vợ mày luôn đúng. Điều 2: Nếu sai hãy xem lại điều một”. Làm gì có điều 3 nữa chớ. Mày về hỏi vợ mày đi?

Ừa… Vậy là anh vội về để hỏi lại em. Cái điều 3 đó là điều gì vậy?

Ủa… anh hay quên quá. Chúng nó bảo anh Đại Lú là chuẩn không cần chỉnh. Điều 3 đó là… “Ba mươi sáu chước, tẩu vi thượng sách” đó. Anh ơi…!

Nhưng giang sơn này đã vào tay anh. Bao năm anh nắm hết, từ chính trị, tư tưởng, đến Hiến Pháp, pháp luật, nhà nước, ngoại giao, tài nguyên đất nước và… anh cầm luôn cả truyền thông… Anh nắm tất, đâu có chia cho thằng nào con nào đâu? . Nói bỏ là bỏ khơi khơi khơi vậy sao?

Vậy thì anh cứ “nắm”… tiếp đi nha. Thằng Ba xưa giờ vốn là đối thủ nặng kí của anh. Nó là thằng thông minh. Vừa rồi nó đã cắm… chỗ lui. Nó cho con gái rượu nhập quốc tịch Mỹ. Tiền của nó (kẻ giàu nhất châu Á) chưa biết nó ém ở chỗ nào…?. Có gì xảy ra là nó sẽ được con nó “bảo lãnh toàn diện” như thằng họ Cù, Thằng Điếu Kày…

Ủa… Thế còn anh?

Anh sang nương nhờ thằng Pu thằng Tập đi nha. Thánh Ngài chửi anh ngu là ở chỗ đó đó…!?

Mịa… anh chuyên quần xịp Tàu bao năm. Mịa… sang đó có thu nốt cái xịp. Không lẽ anh… thành… “ người nguyên thủy” à?


                                      (Đcm mày... Xịp Tàu sao che kín được Ku chớ...?)

Các cụ ta có câu “Nhân nào quả đấy”. Anh chắc chắn sẽ phải đến  chỗ đó thôi…!!!?


Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Số 389-2015 - THỊT CHÓ VÀ...!

THỊT CHÓ VÀ… CHẾ ĐỘ.

Thằng Đại có bề ngoài khá đẹp trai. Gã cao 1,7 mét, nặng 70 kí lô. Gã là khuôn hình lý tưởng cho các em teen xinh thèm hàng khủng. Lại thêm cái tên Đại… nên mọi người bầu hắn làm hội trưởng. Thằng Đại tuy hơi lú nhưng được cái dáng dấp hơi bị… thời thế nên tuy chỉ bán thịt chó, hắn thường ăn mặc theo mốt đại gia. Hắn đây.


                                            (Mịa nó... đệp chai chưa!?)

Nhân sinh nhật gã vào cưối năm 2014. Gã mần mấy mâm thịt chó theo thực đơn “Nhật Tân – thịt chó 7 món” nhà hắn, nhằm đãi bạn bè. Vốn cả bọn đều dân bợm nhậu nên chưa đến giờ đã tập trung đông đủ. Đúng giờ gã Đại hiện diện nguyên bộ củ, com lê ca ra vát như đại gia, khoan thai bước lên bục phát biểu: Hôm nay nhân sinh nhật tao. Mấy hồi bọn mày toàn xếch mé gọi tao là Đại Lú. Tao bán thịt chó thôi mờ. Lú cũng đâu có chết người.

Một thằng vừa cười vừa quát to. Đề nghị chủ nhà đi thẳng vào vấn đề. Xin cho biết tên bữa nhậu để anh em còn ghi phong bì.

Gã Đại thịt chó dõng dạc: Bữa nay sinh nhật tao. Tao tuyên bố bữa tiệc hôm nay gồm thịt chó 7 món đặc sản của quán Đại Lú này. Có tên: “THỊT CHÓ VÀ… CHẾ ĐỘ”

Cả bọn vỗ tay rầm rầm. Gã Đại Lú oang oang: Mời bạn bè nhậu thả phanh, phát biểu thả phanh, nhận định thả phanh. Đó chính là tiêu chí của cuộc nhậu…  Hớ hớ hớ. Thằng Đại xà ngay vào bàn nhậu. Nó cười nói huyên thuyên. Cứ rót đầy ly nào, gã nốc cạn lý đó nhanh đến nỗi tràn cả ra bộ cánh… củ.

Thằng Nông bí thơ, là đứa thành đạt nhất trong bọn đứng lên phát biểu: Tao trịnh trọng mời thằng Đại Lú chủ quán một ly mừng sinh nhật nó hôm nay. Ha ha ha. Thằng Nông Bí Thơ ngửa cổ nốc cạn, cười he he he.

Thằng Đại cũng ngửa cổ nốc cạn ly nói câu cám ơn… cám ơn. Hắn trở về giọng tâm sự: Bí quyết trong nghề của tao là… Thịt chó dứt khoát phải có giềng mẻ mắm tôm… Thứ không thể thiếu được là… tiết chó. Nếu không có tiết chó thì không thành món… thịt chó. Cứ bảo tại sao bọn Tàu, bọn Hàn, bọn Mẽo… đều thích nhậu thịt chó xứ ta. Tất cả đều phải có đủ như trên mới thành… 7 món. Chúng mày hiểu chửa?

Ha ha ha… cả bọn cười vang cùng nâng ly uống cạn. Thằng Đại tiếp: Giống như “chế độ chính trị” nào thì đẻ ra “thể chế” đó. Tỷ dụ như: Chính trị CS sẽ đẻ ra thể chế độc tài mang tên CHXH. Chính trị tư bản đẻ ra “thể chế dân chủ tư bản”  vậy…

Thằng Nông bí thơ đứng phắt dậy vung tay: Nhưng chế độ XHCN của ta là muôn phần tốt đẹp tầm… nhất thế giới.

Hơ hơ hơ. Thằng Đại vừa cười lớn vừa bảo: Nó cũng giống như cái món thịt chó của tao. Thịt chó phải có mắm tôm riềng mẻ, phải có… món tiết chó mới thành thôi, khác gì…?

Nhưng “hội nghị 10” vừa rồi đã có chỉ đạo rõ ràng rằng: “Chúng ta chủ trương đổi mới chính trị. Nhưng kiên quyết không đổi mới thể chế”. Chúng mày nghe chưa rõ hả?

Thế là thế nào?. Một thằng đứng dậy vung ly rượu: Đcm mẹ nó… nghe chúng mày nói nẫy giờ tao đéo hiểu gì là sao. Tao nghe bảo: “Chính trị đẻ ra thể chế”. Cũng giống như thịt chó phải có tương riềng mẻ, mắm tôm với tiết chó mới thành. Cái vụ “thay đổi chính trị mà kiên quyết không thay đổi thể chế…”. Có khác đéo gì món giả cầy hở chúng mày…?

Thằng Đại hốt hoảng kêu lên: Thịt chó cộng mấy món gia vị kia theo đúng tỷ lệ đã tạo nên thương hiệu : "Thịt chó 7 món Nhật Tân” bao năm qua. Tao nhất định không thể thay đổi cái… gia vị đâu. Mịa thịt chó mà không có mắm tôm, tương riềng mẻ và… tiết… ực chó, thì bán cho chó à. Định cho tao phá sản sao hả thằng Nông chó kia?

Thằng Nông bí thơ lớn tiếng quát: Đó là nghị quyết, chỉ được phép chấp hành. Cấm cãi…!?

Thằng Đại Lú chủ quán bỗng ôm mặt khóc rưng rức mà rằng: Đcm cả lò nhà chúng nó. Thịt chó thì phải có đủ mắm tôm, riềng mẻ tiết chó mới thành… Nghị quyết là cái đéo gì. Đcm nó tao xin có ý kiến thế này: “Chỉ khi nào nước ta cấm tiệt hàng thịt chó thì chúng mày mới hy vọng có thể thay đổi chế độ nhá. Cứ trống mắt lên mà coi đi”. Hắn bỗng cởi mẹ bộ đồ đại gia, cởi luôn cả giày tất quăng cái rụp vào gầm bàn nhậu, miệng chửi thề. Đcm mẹ chúng nó. Cả một lũ chuyên lừa đảo bịp bợm không hà. Thịt chó là thịt chó. Cứ mang cái món giả cầy ra mà định hướng mãi, chó nó cũng đéo thèm tin nữa đâu…!?. Cứ chờ đấy…!?


Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

Số 388-2015 - Chém gió cúi từng - HÀNG NÀO CỦA ĐẤY

CHUYỆN NỊCH SỬ

Nhớ hồi đi học được cô giáo giảng chuyện hai bà Chưng oánh rặc Tàu. Lão khoái lắm toàn... rung đùi... Mãi sau này còn théc méc là tại sao hai bà lại thua?

Cô giáo bảo: Nghe kể lại rằng: Bọn giặc Tàu thật nham hiểm. Bọn hắn thấy quân của hai bà đều là gái, nên tụt hết xiêm y khi lâm trận. Thế là quân của hai bà rụng rời cả chưn tay, mất hết sức chiến đấu nên đành... mất nước.

Con Tám Ka Ve cười khẩy bảo: Điêu thì điêu vừa thoai. Mần răng có vụ đó...

Gã bí thơ ngồi bàn bên liếc xéo, nhớn giọng xì một cái...

Con Tám liếc mắt ngó sang nhếch cười bảo: Xưa giờ em vưỡn tín nhiệm anh bí toàn phần. Hễ anh bí thơ nói gì cũng toàn đúng thôi hà.. Dưng mờ em thì không phục nha. Nó biết cởi truồng, không lẽ gái Nam ta không biết cởi truồng sao. Em mà là hai bà. Em lệnh cho tướng sỹ và... hí hí cả em luôn. Hô một... hai... ba, đồng loạt cởi truồng phát luôn. Em đảm bảo , không kể bọn giặc Tàu, ngay cả anh bí đây không bủn rủn chân tay mí là lạ.. Em cho rằng mí thèng "tuyên truyền định hướng" toàn tuyên truyền đểu. Cỡ "Kave nóng" như em mà còn triệt để sáng suốt đạt tới tình trạng "đỉnh cao chí tệ thế giái" thì anh bí coi còn kẽ hở nào cho bọn thế lực thù địt nó "phản đòn" lại không. À... nói mí nhớ. Vừa rồi nghe thằng Thanh, thằng Quang nó vừa be be lên rằng có kẻ muốn lợi dụng internet viết bài nói xấu nãnh đạo... Em cũng khinh luôn mí thằng đó. Em chỉ cần dí quả vú bự của em vào mồm mí thèng đó là dân chúng em đỡ... nhức cái đầu roài...

Dưng mờ...

Mờ chi hử anh bí...

Mịa ác cái thèng "chân rung" đó nó đưa tin lại... chính xác đến tận phút vụ đ/c Bá về Đà Nẽng mí lạ chớ. Có chữa cũng đéo có được...

Nè anh Bí... Theo em thì khỏi chữa chi cho mệt. Người xưa có câu "Thanh minh là tự thú". Miềng cứ coi như đéo có thèng "chân rung quyền nực" đó đi. Càng chặn nó lại càng nâng cao cái bi tín cho nó bởi nó đưa tin toàn... đúng.

Dưng mờ

Lại mờ chi mô?

Mờ trên đã chỉ đạo, vụ đó là phải "bí mật cuốc ra".

Ha ha... anh bí nói câu ni là em thấy phái cái... lìn thiệt đó nha. Thôi... anh gọi điện về nhà bảo con gái già nó cứ ăn cơm trước đi. Bữa ni anh bận họp. Em đãi anh miễn phí 100%. Sẽ có đủ màn thổi kèn bắt bướm cũng... miễn phí luôn. Anh cứ vô tư đi nha... He he he. Con Tám Kave cười lớn, õng ẹo bước ra khỏi quán Tư Mập.




Cô Tư nhìn theo bĩu môi. Đúng là hàng nào của đấy... Cô liếc xéo về phía bàn anh bí thì thấy trống không. Ủa... đậu mạ thèng chả nhậu mà cứ quên trả tiền hoai à.. Cô Tư Mập quay tấm thân lặc lè nhìn ra phía cửa quán, vẫn còn thấy cái lưng núc ních những thịt của anh bí đang bước gấp phía sau con Tám... Cô Tư Mập thở dài. Mịa con Tám nó xinh nên mí thèng bấu quanh như đám ròi bọ. Cỡ như mình tuy ngoài băm, vưỡn còn trinh... mờ đéo có thèng mô nó thèm ngỏ ý... Mịa, càng nghĩ càng tức. Hù...


Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Số 387-2015 - LỜI XÁM HỐI KHI QUÁ MUỘN...!?

XÁM HỐI

Anh Bá cố ngóc cổ lên gọi: Em ơi…!

Chị Bá lon ton chạy vào phòng: Anh ơi có gì vậy?

Bảo mọi người lui ra. Anh có vài nhời muốn nói với em… Thật ra, Ba anh đã từng khuyên anh đừng mần chính trị… Nhưng cái chính trị trong máu của anh nó luôn chảy rần rật… không nguôi. Ba từng là một trí sỹ yêu nước miền trung bộ, từng tham gia Kách mệnh từ ngày đầu, đã từng có công với nước với dân. Giờ anh mới hiểu vì sao Ba về núi ở ẩn… Ba đã từng dạy dỗ anh nên người, đã từng khuyên dạy anh… Nhưng… Anh Bá thở dài giọng ấp úng… Nhớ câu "Con hơn cha là nhà có phúc". Anh thật đã vô phúc rồi. Anh đã không nghe lời ba dạy rồi…

Nhưng anh ơi… BCT đã đưa anh sang tận Mỹ để chữa bệnh. Họ quan tâm anh lắm mờ… Cớ gì…!?

Anh Bá hé miệng cười ruồi: Quan tâm hả… Nhìn bên ngoài thì có vẻ là như thế. Nhưng nhìn thấu bên trong mới thấy chúng nó thật bẩn thỉu và tàn nhẫn…

Hơ… anh đang nói gì mờ em không hiểu dzợ…

Anh đã mệt lắm rồi, chắc chỉ nay mai là anh đi thôi. Anh gọi em vào đây để nói với em vài nhời nhân lúc anh còn đang tỉnh táo. Đằng nào thì anh chết đến nơi rồi. Mỹ mà chào thua thì ai cứu được đây…?

Em nghe thèng đồng chí mô rứa nó bảo đón anh về xứ Đà để dưỡng…

Dưỡng con mạ nhà chúng nó ý chớ…

Anh lại chửi tục rồi…

Anh xin lỗi.  Nghe anh dặn đây. Hãy để anh được chết bên Mỹ. Xác anh em phải đem hỏa thiêu. Sau này cha anh mất cũng mần như thế. Anh Bá chợt nấc lên vẻ khó thở… Nhớ ngày anh dựng lên xứ Đà văn minh hiện đại như ngày nay, biết bao đứa nó chơi đểu anh... Nhưng anh không ngờ mần chính trị nó bẩn thỉu đến thế… Nghe anh dặn nè: Các con mình sau này hãy nhủ chúng đừng có mần chính trị nữa nha. Hãy dùng trí tuệ mà kiếm tiền, mà làm giàu… Bọn Mỹ nó không chê kẻ có tri thức đâu. Em và thèng cả hãy ở lại lo tang lễ cho anh. Và nhớ là phải đi gấp khi thấy có hiện tượng… "định hướng" nào đó nha.  “Đừng bao giờ nghe CS nói, hãy coi kĩ việc chúng nó mần…”. Mấy tháng nằm chữa bệnh ở đây. Anh đã kịp làm việc với chính phủ Mỹ. Anh bỏ ra mấy chục nghìn đô để mua cho em và các con cái thẻ xanh. Để không bị lộ. Em cứ giả vờ mang theo cái xác của thèng mô rứa trong hình đó, rồi theo chúng mà về đi. Đèng nèo thì Mỹ mới là nơi mình chọn để sống, em hiểu chưa?


                                   (cứ lập lờ giả giả thật thật đi em...!?)

Thôi anh mệt lắm rồi. Hãy nhớ lời anh dặn. Anh đi đây…!


Chị Bá tức tưởi:  Vậy thì cớ sao chúng nó phải đưa anh về xứ Đà bằng được cơ chớ?


Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Số 386-2015 - Chém gió phát đầu năm 2015 đơi.

ĐẲNG CẤP

Đang nhậu tới bỗng chuông điện thoại reo vang. Lão quờ tay vơ cái máy, lên giọng: An nô… Thèng nèo gọi đới.

Dạ thưa Bác đang làm gì dzợ?

Tao đang nhậu. Cớ sao cứ nhè lúc tao nhậu mà gọi điện dzợ?.

Bác ơi là  cháu đây. Dạ Ủn đây ạ...

Ừa… Mày mà không xưng tên nhanh là Lão cho bom nguyên tử vào thủ đô Bình Nhưỡng nhà chúng mày đấy nhá…

Thẳng Ủn cười vang trong điện thoại. Bác… dóc tổ nha. Nhưng thôi, giỡn chơi với bác chút, chớ nói đến nguyên tử thì cháu đâu phải tay chơi số một đâu.

Dưng mờ tao đang lo cho nhà mày. Ngộ nhỡ thèng Tập nó nóng máu nó tương cho mày một quả thì…

Bác lo xa quá rồi. Cùng lắm cháu chỉ hy sinh khoảng vài triệu dân thôi. Nhưng nếu cháu cho thèng Tập một quả vào “Pắc-King” thì có tới vài ba chục triệu dân chúng nó thành… cứt nát luôn. Lúc đó thì sao hở Lão… Lão cứ lo xa quá, làm cháu buồn cho cái nhận thức của… bề trên. Hức… hức… ức… Hức.

Mày khỏi lo. Tao vốn sống cả đời dưới chế độ CS, không ngu mới là lạ. Dưng mờ…

Mờ gì hở bác.

Tao cứ ngỡ ba bốn đời nhà mày vốn cũng là… thứ đó mà.

Bác khỏi nói cháu cũng hiểu. Dưng mờ đó là “quá khứ để lại” thôi. Giờ đã sang thế kỉ 21 hơn 10 năm. Thời thế đã thay đổi rồi.

Thay là thay làm sao?

Vũ khí nguyên tử thật ra chỉ là để khẳng định cái đẳng cấp mà thôi. Nhưng nếu xảy ra chiến tranh kiểu… “đẳng cấp” thì thế giới sẽ bị diệt vong ngay… Thử hỏi có thèng nèo muốn không?. Do vậy… cái chính là cháu đã tạo được cái  “đẳng cấp”…

Ua… mày nói tao mí hiểu. Thì ra bên chúng tao cả lũ chỉ là đám chó chết. chuyên ăn theo nói leo, chuyên chui lòn tay áo thèng Tập để tồn tại. Để độc quyền vơ vét bán tài nguyên đất nước đặng chia chác cho nhau nhau. Có cái “ốc vít” cũng đéo mần nổi. Hù… Nghĩ mà đau…!?

Thôi bác ui. Cái gì nó cũng có cái giá phải trả cả. Ba đời nhà cháu cũng chỉ vậy thôi. Nhưng chúng cháu khác ở chỗ tự lực tự cường nên…

Ủa… mày nói tao mới nhớ. Hình như trong cuộc họp “Cuốc Hụi gật” khóa vừa rồi bên chúng tao có thèng nó đòi “Xây dựng quân đội xứ Vịt theo mô hình Bắc TT”…

Ủa, Thèng đó nó sáng mắt đó nha… Bác bầu nó làm “Tổng Bí” luôn đi!?. Cả lũ CS cũng sắp… tèo cả rồi. Cháu nhanh chưn cháu… “chuồn chuồn” trước đây ạ. Cháu gọi điện thăm sức khỏe bác chút. Mỗi tuần bác phải nhảy ít nhứt một lần nha. Kẻo “phì đại tuyến tiền liệt” là toi đời đấy.


Ừa… Bác cám ơn thèng cháu ngoan. Ua… đcm nó, hình như gần năm rồi  Lão chưa có… nhảy…!?