Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Số 46: Cho chúng nó xin tí khôn đi...


Chém gió: 
SÚT VÀO CHỖ HIỂM...?

Thằng cháu Ủn bên Bắc Triều Tiên điện sang: Bác ơi… Cháu chơi quả tung “Xì líp” (ý lộn, tiếng Triều Tiên Lão nghe bập bõm nên dịch… nhầm thành ra… cái của nợ đó) Cờ líp lên thằng “Ziu tú bì”… làm khuấy động cả thế giái… (Ý… lại lộn nữa…).

Ùa… mày chơi quả đó hay, được lắm thằng cháu iu ơi. Dưng mờ tao thấy hơi bị… ngại.

Ngại gì bác ơi. Dân nước cháu đang sôi sùng sục hết cả lên, khí thế lắm. Hai mấy triệu chúng nó sẵn sàng ôm bom ba càng hết đó bác ơi. Cứ coi cái "tinh thần CM" nó dâng lên tận mắt thế thì cả lò nhà bọn tư bổn giẫy chết cũng chỉ giãy được vài phát nữa là hết giãy luôn.

Bộ mày không sợ thày mày nó giận sao?

Dạ… cháu sợ đéo gì thằng đó. Xưa giờ nó toàn xui dại cháu, định biến chúng cháu thành cái… hàng rào thịt che đỡ cho sân nhà chúng nó. Thằng đó chẳng tử tế đéo gì sất bác ợ.

Tao biết thằng đó có bao giờ chơi tử tế với ai đâu. Nhưng mày mà rời khỏi nó cái là mày hết đường sống đó con.

Dạ cháu biết ạ. Nhưng nếu cháu không thể hiện thế thì cháu còn chết nhanh hơn. Đây là cháu chơi trúng đòn của thày cháu ấy mà. Bác cứ chờ đi. Thằng thầy đểu của nhà cháu sắp xuống nước đến nơi rồi. Cháu mà bắn một quả đại bác sang bên bọn Hàn Quốc thì thằng thày đó cũng… bí đái luôn. Cháu chơi quả này hơi bị… ác đó.

Tao công nhận thằng cháu thật là khôn. Mày chia bài cho các đồng chí bên tao phát nhá, để chúng nó được khôn hơn tý. Bà mẹ cả lò nhà chúng nó… ngu lâu quá!


Không có nhận xét nào: