ĐÁM TANG
Có ông hàng xóm bị bệnh mất. Thấy đại diện chính quyền địa phương
đọc điếu văn… “đồng chí X là “đẻng viên 40 nem tuổi đẻng”…. Đồng chí suốt đời
phục vụ cho sự nghiệp… Đ/c đã từng… đã từng… đã từng…!?
Bỗng thấy bà con lần lượt bỏ ra về…!
Có người hỏi: Nghĩa tử là nghĩa tận, sao các ông các bà bỏ về vậy?
Nghe họ đọc cái điều văn, thì ra là họ đến để tổ chức tang lễ cho
đẻng dziêng của họ. Mình chỉ là hàng xóm. Lúc ổng còn sống, chả ai dựa hơi ông
ấy được cái gì. Đáng ra…
Đáng gì hở các bác?
Đáng ra đừng có nhân danh cái gì cả. Hãy vì người chết làm tang lễ có
khi oan hồn còn thấy thảnh thơi hơn tí chút. Cái gì cũng… đẻng hết. Hóa ra dân phố chúng
tôi thành đồ thừa sao?
Dạ… cám ơn các cụ, các bác, các anh chị đã bỏ thời gian quý báu đến
chia buồn với gia đình nhà cháu ạ…
Mấy bà vừa đi vừa phẩy tay: Ừa… cứ vậy đi…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét