CHUYỆN
NỊCH SỬ
Nhớ hồi
đi học được cô giáo giảng chuyện hai bà Chưng oánh rặc Tàu. Lão khoái lắm
toàn... rung đùi... Mãi sau này còn théc méc là tại sao hai bà lại thua?
Cô giáo
bảo: Nghe kể lại rằng: Bọn giặc Tàu thật nham hiểm. Bọn hắn thấy quân của hai bà
đều là gái, nên tụt hết xiêm y khi lâm trận. Thế là quân của hai bà rụng rời cả
chưn tay, mất hết sức chiến đấu nên đành... mất nước.
Con Tám
Ka Ve cười khẩy bảo: Điêu thì điêu vừa thoai. Mần răng có vụ đó...
Gã bí
thơ ngồi bàn bên liếc xéo, nhớn giọng xì một cái...
Con Tám
liếc mắt ngó sang nhếch cười bảo: Xưa giờ em vưỡn tín nhiệm anh bí toàn phần. Hễ anh bí thơ nói gì cũng toàn đúng thôi
hà.. Dưng mờ em thì không phục nha. Nó biết cởi truồng, không lẽ gái Nam ta
không biết cởi truồng sao. Em mà là hai bà. Em
lệnh cho tướng sỹ và... hí hí cả em luôn. Hô một... hai... ba, đồng loạt cởi
truồng phát luôn. Em đảm bảo , không kể bọn giặc Tàu, ngay cả anh bí đây không
bủn rủn chân tay mí là lạ.. Em cho rằng mí thèng "tuyên truyền định
hướng" toàn tuyên truyền đểu. Cỡ "Kave nóng" như em mà còn triệt
để sáng suốt đạt tới tình trạng "đỉnh cao chí tệ thế giái" thì anh bí
coi còn kẽ hở nào cho bọn thế lực thù địt nó "phản đòn" lại không.
À... nói mí nhớ. Vừa rồi nghe thằng Thanh, thằng Quang nó vừa be be lên rằng có
kẻ muốn lợi dụng internet viết bài nói xấu nãnh đạo... Em cũng khinh luôn mí
thằng đó. Em chỉ cần dí quả vú bự của em vào mồm mí thèng đó là dân chúng em
đỡ... nhức cái đầu roài...
Dưng
mờ...
Mờ chi
hử anh bí...
Mịa ác cái
thèng "chân rung" đó nó đưa tin lại... chính xác đến tận phút vụ đ/c
Bá về Đà Nẽng mí lạ chớ. Có chữa cũng đéo có được...
Nè anh
Bí... Theo em thì khỏi chữa chi cho mệt. Người xưa có câu "Thanh minh là
tự thú". Miềng cứ coi như đéo có thèng "chân rung quyền nực" đó
đi. Càng chặn nó lại càng nâng cao cái bi tín cho nó bởi nó đưa tin toàn...
đúng.
Dưng mờ
Lại mờ
chi mô?
Mờ trên
đã chỉ đạo, vụ đó là phải "bí mật cuốc ra".
Ha
ha... anh bí nói câu ni là em thấy phái cái... lìn thiệt đó nha. Thôi... anh gọi
điện về nhà bảo con gái già nó cứ ăn cơm trước đi. Bữa ni anh bận họp. Em đãi
anh miễn phí 100%. Sẽ có đủ màn thổi kèn bắt bướm cũng... miễn phí luôn. Anh cứ vô tư đi
nha... He he he. Con Tám Kave cười lớn, õng ẹo bước ra khỏi quán Tư Mập.
Cô Tư
nhìn theo bĩu môi. Đúng là hàng nào của đấy... Cô liếc xéo về phía bàn anh bí
thì thấy trống không. Ủa... đậu mạ thèng chả nhậu mà cứ quên trả tiền hoai à..
Cô Tư Mập quay tấm thân lặc lè nhìn ra phía cửa quán, vẫn còn thấy cái lưng núc
ních những thịt của anh bí đang bước gấp phía sau con Tám... Cô Tư Mập thở dài.
Mịa con Tám nó xinh nên mí thèng bấu quanh như đám ròi bọ. Cỡ như mình tuy
ngoài băm, vưỡn còn trinh... mờ đéo có thèng mô nó thèm ngỏ ý... Mịa, càng nghĩ
càng tức. Hù...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét