Truyện ngắn thời… sợ
ĐẠI CA VÀ… BỀ TRÊN.
Chị Đại phàn nàn: Anh ơi, Nhà mình vừa mở quán thịt chó cái là cả
dãy phố Nhật Tân chúng nó dỡ quán treo bảng vỡ nợ hết là sao?
Sự linh nghiệm là ở cái bảng hiệu đó. Xưa giờ hay dở đều ở cái bảng
hiệu. Nên cả 85 năm nay. Chỉ có mõn… sự nãnh đạo sáng suốt toàn diện triệt để
của đẻng anh, cái thứ thịt chó Nhật Tân nó mới giữ vững bản quyền vậy đó...
Dưng mờ cớ gì cái quán “THỊT CHÓ ĐẠI LÚ” mở ra cái thì chúng nó dẹp
tiệm luôn. Cả dãy phố Nhật Tân xưa giờ sầm uất là thế. Mà bây giờ…
Anh mở quán thì ba đời bốn đời nhà bọn “Nhật Tân” chúng nó sao mọc
mũi xủi tăm nổi chớ.
Dưng mờ…
Mờ sao?
Nhà mình treo bảng “Đại Lú” hẳn hoi mà cả tháng rồi chả có ma nào
nó thèm đến. Có khi tại cái tên Đại Lú cũng nên. Dân xứ này chỉ có nhậu thịt
chó. Nhà mình treo bảng “THỊT CHÓ ĐẠI LÚ” hay là “ĐẠI LÚ THỊT CHÓ” đi chăng nữa
cũng chẳng ích gì. Ông xưa giờ chỉ biết mần mỗi cái GS-TS ngành ní nuận… lú.
Nhậu thịt chó quán ông chúng nó sợ bị… lú như ông thì chết mẹ ba đời nhà chúng
nó à?.
Bà yên tâm. Tôi vừa nhận chỉ đạo bên đại cuốc. Anh Tập sẽ bao quán
nhà ta trọn ngày mai luôn.
Hả… Mai là 30 tết. Quả là anh ý sáng mắt.
Thôi, bà lo chọc tiết, pha thịt, nấu đủ 7 món thật ngon nha.
Ủa… vậy là em thức trắng đêm sao?
Anh cũng đâu có ngủ. Anh cũng trắng đêm luôn. Anh phải lo sắm sửa
mũ mão cân đai đặng mai đón thiên triều… Hơ hớ hờ hơ. “Đông phương hồng, có mao
chửa tung…”
Mới 7 giờ sáng. Thủ đô xứ Vịt còn nhấp nhóa trong mưa bụi giăng
giăng. Hàng cờ dọc hai bên phố cúi đầu lướt thướt dưới mưa. Không gian mờ mịt…
Một gã mặt nhăn như quả táo tàu, ăn mặc chỉnh tề bước vào quán, quát: Thằng Đại
đâu rồi…
Đại Lú lom khom bước ra cúi đầu lễ phép thưa: Dạ thưa bề trên. Em
có mặt hầu ngài ạ.
E hèm…!. Khách mời đã đến chưa?
Dạ thưa… Thằng Pu đến từ giữa đêm hôm qua rồi ạ. Nó chửi em toàn
tiếng tây không hà. Thì ra cái giấy mời éo ghi rõ giờ ta hay giờ tây, khiến nó
đi sớm tới 6 tiếng đồng hồ. Dạ thưa nó đang ngáy như sấm trong phòng khách kia
ạ.
Chưa dứt câu đã thấy gã họ Pu thất thểu bước ra. Anh Tập bỗng đứng
bật dậy vòng tay thưa. Dạ thưa thằng đồng chí mới tới ạ…
E hèm… Tao nghe cái giọng lơ lớ là biết ngay mày là thằng nào… Dưng
mờ cớ sao mày gọi tao là “thằng đồng chí” vậy…?
Dạ thưa anh. Đó là tại bọn “thế lực thù địch” bên nước em nó gọi,
em quen miệng nên… nhầm. Xưa giờ Sô-Viết là cái nôi đẻ ra chủ nghĩa “Ma Tịt”
của phe ta cơ mờ. Em nào có dám… phạm thượng?
Gã Pu ngoảnh mặt chửi thề: Địt con mẹ bọn Tàu đểu…
Mời đại ca ngồi. Bữa nay em bao quán. Kính mời đại ca xơi mỹ tửu xứ
em ạ…
Thứ gì dzợ?
Dạ… là “Mao Đài mỹ tửu” ạ…!?
Thăng Pu nhếch mép cười đểu xua tay: Tao đéo sướng cái món Mao Đài,
uống thì thơm mà toàn hương vị, đéo có mùi rượu... Thằng Đại Lú đâu, mày cho
tao chai Vôt-Ka Nga đi.
Dạ thưa đại ca. Liên Sô tự nhận là “đỉnh cao trí tuệ thế giới”. Năm
1966, đệ ngu dốt nên dám mó dái ngựa. Thành thử
hai vạn quân của đệ chỉ một đêm biến khỏi trái đất, không bao giờ còn
tìm thấy nữa. Đệ sợ đại ca từ hồi đó… (Nghĩ: Tỉu nà ma nhà Lỵ. Ngộ xưa giờ đéo
có sợ thằng nào con nào đâu. Trong tay ngộ có một tỷ tư nhân mạng nhá. Ngộ đốt
mỏi tay không hết luôn… Cứ dè chừng. Lúc nào Lỵ yếu cái là Ngộ chiếm luôn cái
Lỵ đó nha…)
Chú chỉ được cái nịnh đểu. Ngày đó chú xua quân tính vụ…”bành
trướng lên phía bắc”. Tiếp đến nắm 1979 chú… “bành” phát nữa về phía nam. Nhưng
lịch sử muôn đời vẫn là lịch sử. Các chú có máu bành trướng xâm lược, nhưng bao
đời có làm nổi đâu. Trong khi bọn Nhụt Bổn ví như cái… giải khoai giữa biển
khơi mà nó thôn tính luôn cả cái chó gì gọi là “Đại Cuốc” của các chú đó đó.
Nghĩ mà nhục…!?
Mày vừa kí với tao mua 400 tỷ đô mua dầu khí. Bộ mày không nhớ sao?
Dạ… em đâu có quên. Dạ… Nhân đây em đề nghị Đại ca cho em mua luôn
50% hợp đồng ạ…
Địt mẹ nhà mày… Thế giới toàn bảo bọn Tàu thâm. Dưng mờ tao đâu có
ngu. Giá dầu đang dưới 40 U một thùng. Bán cho mày thế bộ tao đi… tự sát sao?
(còn nữa)
(còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét