TRUYỆN
TRÒ VỀ… YÊU NƯỚC.
Chủ nhật, có thằng cháu về thăm. Nó khoe tuần rồi nó vừa đi biểu tình.
Ông biết không, khí thế lắm, tinh thần lắm. Bọn TQ xâm lược chắc phải run
sợ…!???
Lão ôn tồn hỏi: Ai rủ cháu đi biểu tình.
Cháu vào mạng thấy bảo tàu cá TQ tràn ngập biển đông, chúng dã tâm cướp
nước mình nên bức xúc lắm. Có mấy đứa bạn rủ thế là cháu đi. Ít ra cũng phải tỏ
ra là mình yêu nước chứ ạ.
Ông không thắc mắc chuyện đó. Nhưng…
Sao hở ông?
Ông hỏi câu này, cũng là để giúp cháu nhận thức rõ hơn về lòng yêu nước.
Này nhé: Cháu có chắc rằng nhưng người không đi biểu tình là họ không yêu nước
không…
Cháu… cháu… không biết ạ.
Chắc là cháu không thể trả lời phải không. Ông ngày còn trẻ như cháu,
cũng nghe theo tiếng gọi núi sông, cũng xả thân mình đi cứu nước. Vậy ông có
yêu nước không? Chắc là có phải không. Kết cục hết chiến tranh, đất nước quy về
một mối. Ông thì sức khỏe chẳng ra gì sau nhưng năm tháng chui vào rừng xanh
nùi đỏ, sống với khỉ… Ông được trả gần ba triệu “tiền xương máu” cho cả một
thời tuổi trẻ. Kể ra vậy thì rẻ quá phải không cháu. Nếu không có chiến tranh
thì tốt biết mấy…
Ông nói vậy cháu chưa thông.
Vậy cháu có ý kiến gì không?
Cháu thấy ông có vẻ chỉ nghĩ đến bản thân. Thế hệ trẻ chúng cháu có tầm
nhìn cao hơn xa hơn… Chúng cháu quan tâm đến sự tồn vong của quốc gia, dân tộc…
Cháu đúng. Các cháu được sống trong hòa bình. Được nuôi dưỡng tốt, được
học hành nên người… Cháu có biết câu: “Con hơn cha, nhà có phúc”. Nếu không làm
được thế thì là… vô phúc phải không?. Ông không được học hành tử tế như các
cháu. Nhưng cái đó lại không phải là vấn đề chính. Vấn đề nằm ở chỗ nhận thức.
“Nhận thức khách quan” cháu ạ. Thường có rất nhiều điều những người trong cuộc
không nhận ra, nhưng người ở ngoài cuộc thường khi lại nhận ra rất rõ…
Ông ơi… Cháu thấy cái chị gì đó có bố bị CA đánh chết. Chị ấy biến căm
thù thành hành động yêu nước. Chị là ngôi sao trong làng biểu tình, một ý chí,
một tấm gương…
Ông đồng ý với cháu về điều này. Nhưng ông thì nghĩ khác. “Thù cha bất
cộng đái thiên”. Làm con phải có trách nhiệm trả thù cha. Nếu không thì mang
tội bất hiếu. Nếu là cha của ông bị đánh gẫy cổ đến chết… Dù người ta bảo là
làm theo luật pháp. Nhưng đánh chết người mà chỉ bị tù có 4 năm thì hóa ra mạng
người rẻ quá sao cháu. Giết người phải đền mạng. Cháu biết không?
Dạ đúng.
Nếu là ông thì khác nha. Ba đời nhà thằng trung tá đó từ từ về chầu ông
bà ông vải nhà nó. Sẽ không ai biết là vì sao mà chết. Nó sống là để nhìn thấy
tội ác của nó phải trả giá. Sau đó mới đi làm cách mạng cháu ạ. “Thù nhà” trả
xong mới “đền nợ nước” chứ?. À… ông hỏi cháu câu này. Nếu giặc TQ xâm lược nước
ta, cháu nhận mình là người yêu nước. Vậy… cháu có cầm súng đánh giặc
không?
Chắc chắn ông ạ, cháu sẽ cầm súng bảo vệ tổ quốc…
Vậy là cháu suy nghĩ giống ông cách đây 40 năm. Cũng nhiệt huyết, cũng
yêu nước, cũng căm thù giặc và cầm súng ra đi cứu nước… Để rồi bây giờ khi hiểu
ra bộ mặt thật của chiến tranh… thì đã không còn sửa được nữa.
Là sao hả ông?
“Chiến
tranh là cuộc bắn giết của những kẻ không biết nhau, phục vụ cho mục đích của
những kẻ biết nhau mà không bắn giết nhau”. Cháu đi đánh giặc để bảo vệ
đất nước, điều đó đúng. Nhưng cần phải biết rõ đất nước này của ai. Đảng bây
giờ muốn gì thì làm nấy, chả ai can ngăn, quản lý được…? Cháu đi biểu tình thể
hiện lòng yêu nước còn bị bắt bớ, đánh đập, bị quy tội phá rối, phản động…? Ai
cũng biết, họ hiện giờ chỉ lo cho quyền lợi của họ trước rồi mới đến đất nước,
dân tộc… Các quan chức bây giờ toàn tham nhũng, phá hoại… Không nói cháu cũng
hiểu, phải không…
Dạ…
Phải biết mình làm gì, Đừng để lòng yêu nước của mình bị lợi dụng. Mấy
người kêu gọi biểu tình. Mục đích của họ là gì? Phải chăng họ yêu nước hơn
cháu. Có lẽ không phải rồi. Họ cũng chỉ là những kẻ cơ hội chính trị như nhau
cả thôi, có khác gì đâu… Biết đâu họ lại chính là “cánh tay nối dài của đảng”
thì sao. Vỏ dưa hay vỏ dừa cũng đều là… vỏ cả, cháu ạ?
Lão khuyên cháu hãy bình tĩnh mà suy xét. Ai cũng muốn trở thành anh
hùng, vĩ nhân. Nhưng phải hiểu mình là ai, mình ở vị trí nào, hành động vì lợi
ích của ai? Không thể cứ yêu nước chung chung kiểu nghe người ta hô hào thì
mình thể hiện, mình hăng hái nhiệt huyết xông vào bất chấp… Người ta bảo là các
cháu bị “thế lực thù địch” nó xúi giục quả cũng có phần… có lý đó. Phải không
cháu…!?. Hãy học những người cộng sản làm cách mạng cháu ạ...!?
Vâng… Cháu cám ơn ông.
LHĐ: Yêu nước theo cái cách của đồng chí “Nữ hoàng
biểu tình” kia lập đàn cầu cho TQ đánh VN… thì quả thật đáng… ngại quá!?