VĂN HÓA TỪ CHỨC.
Đại Lú thất thểu bước vào
nhà, gằn giọng quát: Bà nó đâu, mau đỡ tôi cái… Lẩm bẩm: Địt mẹ nó, quanh mình
toàn bọn chó không. Nghĩ mà đau quá…!?
Bà tổng lon ton chạy ra đỡ ông, dìu vào trong, hỏi: Mấy hồi ông làm chức tổng bí, Tôi cứ nghĩ ông làm chính trị thì kiếm chác được, ai ngờ…?
Bà đừng có nói thế. Tôi chỉ biết làm cái thứ đó thôi. Làm chính trị
cần tri thức gì đâu. Cứ âm mưu thủ đoạn tàn độc là xong cần gì cái đó. Tất cả cũng vì tiền, vì quyền... cả thôi.
Nhưng cớ gì ông làm tới chức…tổng bí mà còn sợ con nào thằng nào
trên đời này nữa chớ?
Bà… bà… ực!?
Hừ... Con cái thì học hành chả đến đâu, không biết giống nòi nó ra
răng mà toàn một lũ ngu dốt thế, làm sao mà mọc mũi xủi tăm được chứ. May mà
ông làm tổng bí chúng nó chưa dám hoặc chưa có cơ hội nó di chết con ông đó.
Biết đâu chúng nó cho con cháu ông ăn… ma túy có ngày?
Ma túy mấy năm nay chúng nó bắt hơi bị nhiều. Có mấy thằng còn…
Ông nhầm: Ma túy bắt tàn khốc như thế mà sao nó vẫn nhiều như mản
vậy. Nó vào bằng đường nào. Thằng nào buôn được ma túy trong cái lưới sắt cơ
chớ. Nếu không phải chính các anh ý sao?
Bà là vợ tổng bí mà không tin vào chính quyền thì ai còn tin được
nữa chớ?
Ừa… thể chế của các ông không độc… rồi mới quyền sao. Có cái gì
không qua tay các ông chứ. Bắt… bắt… toàn bọn tép riu không thôi. Bọn Mafia kia
mới là bọn trùm thứ thiệt đó. Ông biết không?
Tôi lãnh đạo chính trị, đâu có quan tâm vụ đó chớ. Vả lại từ thời
thằng Nông nó đã giao cho bên thằng Ba tất ráo cả rồi.
Còn vụ cái thằng Tư kia nữa. Ông kết bè kết phái với nó ông… ực…
hự… (Nghĩ: Đèo mẹ nó hăng quá, phát bựa…). Cái thằng mặt gẫy mắt hí đó nhìn
thấy gian thấu trời ra. Thằng phản chủ như thế ông cũng chơi với nó là sao?
Làm chính trị thì thằng nào không lừa đảo, đểu giả, gian hùng được
chứ. Tôi đang lo sốt vó lên đây.
Ông lo gì chớ. Đường đường tổng bí, là vua nắm cả triều đình chứ
bộ…? Thằng nào đụng đến ông là ông cho nó tàn đời ngay lập tức. Nhưng nếu không
đặng thì đừng có cố nha ông. Mình già rồi lo cho sức khỏe thôi. Mấy chục năm
ông theo cái thứ… giả cầy đó. Học tới cái thứ giáo sư giáo xiếc cái chó gì đó
như ông có làm được trò mèo gì đâu. Thời nay người ta cần cái tri thức, cái trí
tuệ để phát triển. Ông thì chỉ học cái thứ học thuyết… “kũ gích” đó mãi mà làm
đéo gì chứ.
Bà là vợ của tổng bí mà văng đéo là sao?
Tôi bản chất bần cố nông gốc, quen nghĩ sao nói vậy. Chớ xưa giờ
theo ông là tôi ép mình, tôi giả vờ lịch sự với chúng nó. Chớ 10 thằng đến nhà
này thì cả 10 thằng đều mất dạy, đều đểu giả lừa đảo cả… Tôi mời nó uống nước
lọc. Nó khen: “Ối giời ơi, nước lọc nhà chị ngọt thế?”. Tôi biết ngay lũ chó đó
đến nhà mình để cầu cạnh. Chứ 10 thằng nói lời hay ý đẹp chả có thằng nào tử tế
sất!. Đéo thấy thằng nào lọt được vào thế giới văn minh lịch sự hết. Vậy là
sao?
Bà lạc đề rồi. Mấy hồi tôi làm bí thơ thủ đô. Chúng nó cúng rất
nhiều phong bì. Bà nhận cả đấy thôi.
Ừa… cái đó… cái đó tôi đã gửi ráo vào ngân hàng bên Thụy Sỹ rồi, để
phòng hờ bất trắc còn tính… Viza đã có sẵn. Rồi dùng tiền mua cái thẻ xanh là
ổn. Tiền gửi đó chỉ cần lấy lãi cũng ăn chơi cả đời rồi.
Bà thôi đừng nói nữa. Tôi đau lòng lắm. Cơ ngơi của Thánh Tổ truyền
đến tay tôi thì đã rã rời tan tác hết cả. Cứ nghĩ mình (giả vờ) liêm khiết, con
mình không nhảy vào ngồi chồm chỗm trên các loại ghế… là được tiếng đàng hoàng
tử tế… Ai ngờ.
Bộ bây giờ ông mới biết sao? Cái đám “bần cố nông làm cách… thí mạng” thì lọc ra chả có mấy thằng học được cái chữ tiến bộ. Ông cầm đầu bọn chỉ đáng mặt đi nhặt lon sữa bò cho bọn tư bản giãy chết chúng nó thôi.
Cái chức tổng bí của tôi là do bên bác Lọa ban cho. Bác Lọa chưa
đồng ý… thì tôi nào dám… ho he.
Chức tổng bí là do tổ chức phân công, tổ chức “cơ cấu” ông ngồi vào
đó. Liên quan đéo gì đến bác Lọa chớ?
Lại… “bần cố nông gốc” phát nữa rồi. Bà biết một mà không biết hai.
Xưa giờ xét về mặt tổ chức thì vẫn do bên bác ý sắp đặt, chỉ đạo… Không được
bác ý cho phép mà tự động làm theo ý mình là tự biến mình thành “thế lực thù
địch” ngay đó. Bà biết sợ chưa?
Không làm nổi thì từ chức… mẹ nó đi?
Hả… bà có điên không đấy?. Lịch sử khắp thế giới chưa có thằng nào
làm “Tổng bí” mà ngang nhiên từ chức hết.
Thế mới nói. Ở không được, đi không xong, đằng nào cũng… hoạn lộ.
Ông còn chờ gì mà không quyết định chứ?.
Bà nói cứ như xơi sáo chó vậy. Nền chính trị XHCN đang cố ngoi ngóp
mà hít gió. Tôi mà từ chức là chúng nó cho tôi… theo các mác- lê nin ngay. Phản
bác Lọa là mắc tội tru di đó. Ực… ực… Bà
không nhớ vụ lão Bách, lão Độ với hàng chục lão khác bị trừng phạt như thế nào
à. Lúc đó thì đừng có mà to mồm nhá…
Một liều ba bảy cũng liều. Đằng nào chả chết. Ông cứ chơi quả “văn
hóa từ chức” phát cho chúng nó choáng… Bao năm theo ông nằm gai nếm mật, giờ
mới được vinh hiển vài chục năm. Coi ra sơn hào hải vị xơi lắm vào cũng vẫn bị Tào
Tháo đuổi như thường vậy. Tôi với ông tuy “không
sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, cũng nguyện… hy sinh cùng ngày cùng tháng
cùng năm”. Sống đến tuổi này còn lo gì chết. Để mai tôi cho đám con cái
cháu chắt đi du lịch sang bên đó. Bảo chúng tản mát khắp thế giới thì có tìm
được cũng mọt hơi. Coi như là ta hy sinh đời bố củng cố đời con vậy. Xong cái
rồi tôi với ông cứ thanh thản ở nhà mà chờ lệnh trảm từ bên bác Lọa tới. Vậy là
yên tâm mà “hy sinh” rồi ông ạ.
Hù… ít ra mình có chết cùng mang tiếng là người lịch sự đàng hoàng.
Đâu có chơi trò… “sướng con Ku, mù con mắt” như cỡ thằng Nông kia đâu chớ…!. Ực…
hự… ực… hự…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét