HÀI VÃI…!
Lão Hồ Đồ vốn dân miền núi, lại học hành lởm khởm chả khoe được mấy
cái chữ. Lên blog viết văng mạng, chém gió tứ tung… nghĩ cũng vui được vài
trống canh. Lão có người bạn thân từ hồi học phổ thông. Gã ta cũng đã nghỉ hưu
rồi. Vào blog của gã đọc được câu rất ngắn rằng: “Văn là người. Đọc văn để hiểu
người”. Mới nghe thì chả thấy mấy thi vị. Nhưng để ý suy ngẫm thì càng nghĩ
càng thấy thấm thía. Số đông người ta suy nghĩ và hành động bằng cái đầu của
người khác. Còn lại ít người thì có tính độc lập hơn trong suy nghĩ và hành
động. Nếu có khả năng hiểu được những điều người ta chưa nói, thì khi người đó
phát ngôn hay hành động chính là kiểm định sự đúng sai cái nhận định của mình.
Số là bỗng dưng trong “G+” của Lão có một số bạn lập blog nhưng
không thấy viết bài. Chủ yếu là cọp những câu triết lý vụn vặt về tình yêu trai
gái ở đâu đó, mang về trưng lên blog cùng mấy cái hình gái xinh, cảnh đẹp… Thế
là hàng trăm “comment” ùa vào bình phẩm, khen ngợi nào là sâu sắc, nào là tuyệt
vời… Thậm chí có gã còn gay gắt rằng: “Không biết yêu thì ra chỗ khác chơi, để tuổi
trẻ yêu…!”. Thế nhưng, khi Cụ Giáp mất thì hầu hết đám này đồng loạt đăng bài
tỏ lòng thương tiếc vô hạn, trích đăng liên tục các bài báo giấy, báo điện tử.
Cọp các hình ảnh trên “Youtobe”… về đăng lên rồi phong cho Cụ những danh hiệu hoành tráng. Nào là cái
“tầm quốc gia, tầm thế giới…”!?. Có bạn còn đưa cả clip mấy bài hát cách mạng
rồi tự phong là “Quốc ca mới của VN”… Nói chung là rất hoành tráng. Có một điểm
lạ là nếu như bạn đó trẻ thật, lại chỉ toàn yêu đương nhăng nhít, triết lý vụn
về tình yêu trai gái như thế. Bỗng dưng lại quan tâm nhiệt tình với chính trị.
Trở thành những cán bộ tuyên huấn đắc lực, tiếp tay cho truyền thông định
hướng?
Có một số bạn lập blog đưa tin phản biện, tỏ ra mình là trí thức,
có tầm nhìn xa, có lòng nhiệt tình yêu nước nhưng ít yêu… đảng. Hễ vớ được vụ
gì của đám quan chức bị dính đòn là viết bài mổ xẻ, phê chỗ nọ, đá xoáy chỗ
kia… Nhưng một điều rất dễ nhận ra là dù họ đang cố tìm mọi cách bôi xấu moi
móc mổ xẻ nó. Nhưng lại tỏ ra rất lo lắng cho sự tồn vong của nó. Những người
này Lão thường gọi họ bằng cái tên rất thân mật và trìu mến là: “Các đồng chí phản biện”.
Một số người viết blog khác liên tục viết bài lên án gay gắt chế
độ. Thái độ không mấy ôn hòa. Thậm chí đây đó còn có nhưng lời lẽ hằn học, đối
đầu. Đó là quyền cá nhân của họ. Lão không bàn tới. Tuy vậy cũng không ít các
nhà trí thức có tâm có tầm lo cho đất nước, từng lên tiếng cảnh báo họa xâm lăng, họa Bô-xít...
Những vấn nạn làm suy kiệt quốc gia dân tộc của mấy nhóm người cầm quyền… với
mấy lời lẽ ôn hòa, nước đôi, né tránh…
Mới đây nhất, vụ đồng chí Dũng, lãnh đạo cái “Tập đoàn tàu thủy”
mới bị bắt và tòa chuẩn bị xét xử. Rồi một loạt những kẻ liên quan bị “xộ khám”.
Bao gồm các quan chức nhà nước, CA chức vụ cao và đặc biệt có cả… các “đồng chí
XHĐ” từng lẫy lừng danh tiếng cùng một duộc như nhau nữa. Rồi báo chí đưa tin gã mua ụ nổi sắt vụn đã nhắm tới nhiều triệu đô nhưng lại… chỉ để mua nhà cho bồ nhí. Trong khi “đồng
chí vợ” đầu gối tay ấp bao năm bỗng dưng thành “ú ớ việt gian”… Rồi các “đồng
chí phản biện” ùa vào trích dẫn, viết bài phân tích mổ xẻ đến... lanh tanh bành… cái vụ gái
gú kia. Nhưng đồng chí Dũng của chúng ta có mỗi cái ụ nổi kia đâu chớ. Còn hàng
trăm vụ tày đình khác cơ mà. Các đồng chí phản biện luôn miệng phê phán “truyền
thông định hướng” là tuyên truyền đểu. Nhưng việc ùa nhau phê phán kiểu hội đồng như trên có khác
chi hành động tiếp tay cho “truyền thông định hướng” đâu. Và nếu các đồng chí ấy thực sự là các nhà dân chủ thì nhận thức kém quá. Và chính các đồng
chí ấy cũng đang bị định hướng một thể cho cùng chung vui luôn…!?.
Nhớ lại câu : “Văn là người. Đọc văn để hiểu người”
của gã Bắc Hà. Lão Hồ Đồ tôi càng thấm thía cái ẩn ý sâu sa của câu đó. Lại có bạn khuyến cáo rằng: “Cẩn thận kẻo trên G+ rất nhiều những “Con Nhợn
Thừa” (DLV). Lão mới ngã ngửa ra là bấy lâu mình chủ quan khinh địch quá… Hù, thua là cái
chắc. Lại nhớ câu của đồng chí Bá: “Khỏi nói nhiều, hốt liền”. Thế là Lão lần
mò "blok" một loạt. Nhưng thấy “G+” bỗng dưng vắng hoe, lại buồn…!?
Ua… bỏ bố rồi. Lão lại sa đà vào cái chủ đề không thuộc về mình.
Nhảm quá… nhảm quá. Lão té vội kẻo cái bánh máy bay của đồng chí “Vietnam
Airlines” bỗng dưng biến mất ở đâu, lúc nào mà không ai biết kia, nó mà rơi trúng đầu
thì… bỏ đời… He he he.
2 nhận xét:
Gặp toàn lương ba triệu nhiều quá hả Laodochanh
Cùng loài không hà. Mới thấy cái đám "Con nhợn thừa" kia không phải chỉ có 900 như công bố của ngài gì đó đâu nhá. Nó hơi bị đông đúc đấy.
Đăng nhận xét