MÓN VỊT NƯỚNG
Anh ơi, Vịt nướng đạt 90% rồi ạ.
Vặt cho anh hai cái cánh.
Dạ em vặt ngay đây ạ. Úi cha… nóng quá.
Hả… nóng cỡ nào mà kêu thất thanh vậy…
Hí hí hí… Dạ, chỉ nóng đôi chút thôi ạ. Vưỡn... chưa nóng bằng cái
tẩu hôm nọ đâu ạ!?
Ừa vậy được rồi. Mau bày lên. Anh sắp phê rồi…
Dạ đây ạ. Kính mời quý khách... víp. Món Vịt nướng nóng ròn đơi. Khai vị bao gồm… hai cái cánh!
Lão nhón cái đầu cánh nhai rau ráu. Chiêu một chén rượu nút lá
chuối, miệng hít hà. Chời… đã đời luôn…!
Reng…. Reng….!
Em tắt mẹ nó điện thoại cho anh. Đang nhậu mà reng… Đcm nó mất cả
hứng…!
Dạ thưa… là thằng Ủn cháu anh đấy ạ.
Hả… đưa đây coi!. A nô… Tao đang nhậu. Mày gọi đéo đúng lúc gì cả…
Dạ thưa bác. Cháu xin Bác giúp cháu một việc ợ.
Việc giề?
Dạ hôm nay là ngày báo cáo. Cháu bận cái vụ…. đó đó nên không về dự
họp được ạ. Bác đừng có lộ bem của cháu đấy nhá.
(Nghĩ: Đcm mày. Mày thì khôn
quá mà toàn bị nghi ngờ. Mấy thằng khác nó… lú đặc mà đéo thấy thằng nào nó…
nghi. Lạ thiệt)
Ừa… mày bận thì thôi… tha cho mày. Chúc mày “công thành danh toại”
nha. Triều Tiên chúng mày mà thống nhứt được thì cả thế giái nó vỗ tay ăn mừng
chúng mày luôn. Lúc đó tiền bạc, lương thực nó đổ vào ào ào. Mày không lo bị
đói nữa. Thế chế dân chủ sẽ cho đất nước mày phồn vinh, dân mày no ấm, hạnh
phúc, tiến bộ… Hiểu chửa?
Dạ… Bác nói… chỉ có đúng là không ai bằng thôi.
Ừa… cứ vậy đi…
Ua… Đcm nó, cánh Vịt nướng quả là tuyệt diệu. Quá đỉnh luôn…
Reng reng…!
Ủa sao còn có đứa nào gọi anh lúc đang nhậu vậy ta. Tắt mẹ nó máy
đi, đéo thèm nghe.
Dạ… dưng mờ điện thoại của chú Pu ạ…
Thì đưa đây coi. A nô…!
Dạ em chào đại ca ạ.
Tao đang nhậu. Có gì thì nói mau đi.
Dạ… bác thương em thì em mí
nói. Em sắp vỡ nợ đến đít rồi. Bên ngoài thì chúng nó cấm vận. Bên trong thì…
Thì sao?
Cả thế giái nó hò nhau nó hạ giá dầu. Hôm qua em bán được giá hời.
Sáng ra mở cửa chào hàng, chả có thằng éo nào thèm
mua… Nó bảo mày bán đắt thế các bố đây… éo thèm!
Đcm mày. 400 tỷ đô mày bán cho bọn Tàu bộ vưỡn chưa…?
Dạ… Thằng Tàu chó bao đời nay nó bẩn kinh đi. Bán đến đâu nó mí trả
tiền đến đấy. Số đó em chỉ đủ… “cầm hơi” thôi ạ. Bác không nhớ chứ. Nước Nga và
cả hệ thống XHCN tan từng mảnh chỉ trong chớp mắt đó sao. Em chỉ tính được vài
ba năm thôi. Chứ mười năm nữa là em… xụi…!?
Người tính không bằng trời tính. Mày chiếm Cờ-Rim… cứ tưởng mày
oai. Khối thằng tâng bốc mày tận mạng. Tao đã bảo rồi. Mày ăn được cái Cờ-Rim
thì thỏa mãn đi, đừng hăng nữa. Thế mà mày có chịu nghe đâu. Mày đưa đám bịt
mặt sang làm bọn “Phiến Quân”. Mày tưởng thế giái nó ngu cả sao...?
Dạ… em biết dại rồi. Em vừa tuyên bố rút 150 ngàn quân khỏi U-Cờ
rồi ạ…
Địt con mẹ mày. Biết ngu thì đã dại. Dầu khí của mày bán bi giờ chó
nó thèm mua. Hạ giá thì thâm thủng… Đằng nào mày cũng chết. Thôi… tao bàn vụ
này, mày có nghe không thì tùy nha. Mày sang mày cạy cục, mày xin lỗi nó. Mày bảo thôi em xin nhận là
chế độ XHCN của thằng Mác, thằng Lê… là chó rồi. Em xin thề là em đéo theo
chúng nó nữa… May ra chúng nó thương tình, nó cho mày thoát cuộc “chiến tranh
lạnh lần 2” không chừng. Yếu đừng ra gió nghe con…
Dạ em thấm nhuần chỉ đạo của đại ca rồi ạ. Em sẽ nghiêm chỉnh chấp
hành ạ.. Em cám ơn Đại Ca rất… rất nhiều rồi ạ… Chúc đại ca nhậu ngon miệng ạ.
Ừa... Đcm thằng trùm KGB nó cũng có đôi chút nịch sự... He he he.
(còn nữa)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét