NGÀY LỄ THÁNH
Ngày lễ Thánh, anh Đại mang lễ vào chầu. Qùy mọp dưới bệ thờ, anh
xuỵt xoạt khấn: Kính thưa hai ngài sư tổ “Râu Rậm”, kính thưa ba ngài sư ông “Ma-Le-Meo”.
Kính thưa Thánh nhà, cùng các thánh đồng môn khác… Hôm nay là ngày lễ thánh. Con
thành tâm sửa cái lễ đặng dâng lên. Thôi thì lễ mọn lòng thành, kinh tế suy
trầm, nước non đang trên đà… xiêu vẹo sắp… sụm bà chè đến nơi. Mong các Thánh thông
cảm. Đại con xin thành tâm khấn vái… Khấn xong, ngài cúi gập ba lần, rồi ngước
lên tượng Thánh mong chờ… Thánh phán:
Năm nay mày đãi tao món gì?
Dạ… Vịt quay Bắc Kinh ạ.
Tao thấy mày có lòng. Nhưng năm nào cũng một thứ đó, toàn hương vị
Tàu, ăn hoài thấy ngán. Có món gì mới không?
Dạ “Vịt quay Bắc Kinh” thì chắc chắn phải toàn hương vị Tàu rồi chứ
ạ.
A… Bọn con cháu chúng mày thật bất nhân quá. Mày cho tao xơi cái
thứ… “hàng Tàu” vào để tao ngộ độc, tao ung thư, tao tiệt giống nòi nhà tao đây
hả.
Dạ xin ngài bớt giận. Xứ ta từ thời Thánh truyền lại đến giờ có bao
giờ thoát cảnh “hàng Tàu” đâu ạ.
Sao bảo bây giờ đang phát động phong trào thi đua “người xứ Vịt xài
hàng Vịt” cơ mà. Cho tao hàng xứ ta coi sao?
Dạ… Vậy con dâng ngài món vịt quay xứ Vịt ạ.
Ưm… Khó ăn quá… sao nó vừa
đắng vừa chát thế này, mày ướp Vịt với muối xứ nào vậy.
Dạ… Bằng muối nhập từ Hoàng
Sa về đấy ạ.
Cớ sao nó vừa đắng lại vừa chát làm vậy chứ. Đổi con khác coi sao.
Dạ… Món này là hàng xứ ta 100% đấy ạ
Ưm… Hừm… món này ướp muối ở đâu mà ăn vào càng đắng càng chát hơn…
Dạ nó được ướp bằng muối làm ở Trường Sa đấy ạ. Trước đây
thì mênh mông, giờ chả còn mấy hột nữa. Của hiếm mới quý đấy ạ.
Ua… mả mẹ nó. Ngoài hương vị Tàu, ngoài vị đắng và chát nổi bật ra
lại còn có thêm vị cay nữa. Ối giời ơi… sao càng lúc càng cay thế này chứ. Ôi…
cay quá chịu sao nổi hở giời. Hu hu hu.
Thánh bỗng sùi bọt
mép ngã lăn ra đất. Ối giời ơi sao mà khó thở thế này. Mau đưa tao vào bể
“phoóc” gấp kẻo muộn. Oi… oi… ọc…ọc… Ôi… khó… thở… ở quá.! Chúng mày toàn lũ
phản chủ. Vớ vẩn
ông vật chết tươi có ngày… Giời ơi là giời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét