NÓ ĐÂU RỒI.
Đang mơ màng trong giấc điệp, bỗng anh Đại giật mình chồm dậy toàn
thân vã mồ hôi lạnh. Chả là anh Đại vừa gặp Thánh. Thánh chỉ tay mắng rằng: Tao
giao đất nước cho chúng mày. Giờ nó đâu rồi?
Bị hỏi bất ngờ, anh Đại ú ớ không biết trả lời ra sao đành ngậm
miệng tính chơi bài “im lặng khó hiểu” đặng… qua cầu.
Nghe tao hỏi đây: Nhớ hồi kí hiệp định biên giới trên đất chúng mày
để mất tới hàng trăm cây số vuông, trong đó có cái “Ải Nam Quan” vẫn được coi
là địa đầu đất nước là sao?
Dạ… đó là nghị quyết cả tập thể BCT đấy chớ. Ta chủ trương nhượng
bộ để giữ tình hòa hảo do “Thánh ta” và “Thánh nó” gây dựng suốt bao năm đấy ạ.
Nghĩ: Bà mẹ mấy thằng Khựa nó tham quá. Chúng lén lút dịch cột mốc sang đất ta
cả cây số. Đến lúc biết ra thì sự đã rồi. Đành chấp nhận cùng chúng nó hủy cột
mốc cũ để phi tang…!?
Thế còn Hoàng Sa thì sao?
Dạ. Hoàng Sa hồi đó nó bảo “Cùng phe XHCN, cùng đồng chí với nhau
ai giữ chả được...”. Vả lại nó đòi nợ súng đạn hồi chiến tranh gắt quá. Lấy gì
mà trả. Thôi đành…!?
Ôi ngu quá. Lãnh thổ quốc gia mà đem cho thằng khác giữ hộ. Ôi tổ
tiên ơi, ôi ông Trời ơi…!?. Thế là mất đứt Hoàng Sa với hàng chục đảo ở Trường
Sa nữa. Thằng nào kí cái hiệp định biên giới biển chứ hả. Để đến nỗi mất một nửa
ao nhà. Từ 1/1/2013 thì coi như mất luôn tất cả…
Thánh lên cơn vật sùi bọt mép bèn vung roi điện táng thẳng một phát
cực mạnh vào giữa mặt anh Đại, khiến anh tối tăm mặt mũi. Ối giời ơi đau quá.
Nó mất là tại “nghị quyết của tập thể BCT” chứ đâu phải riêng thằng nào đâu
chớ. Ối giời đất ơi…Nó đâu rồi. Nó đâu rồi hở chúng mày…?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét