Chém gió
RĂN DẠY THẰNG CHÚ EM
Này thằng Phước, nghe ta hỏi.
Dạ Lão Đồ dạy gì em ạ.
Ta nghe nói mấy hồi ni chú mày đang nổi như lồn... Ý lộn… Ẹ ẹ… nổi
như cồn là sao. Ta cũng là kẻ háo danh nên cũng rất thích nổi.. Chú có cách nào
để ta cũng được nổi như chú mày không…!?
Dạ em đâu dám. Thật ra em cũng chỉ là hạng văn dốt võ dát, loại
“ngu lâu dốt bền khó đạo tạo” như chúng nó thôi. May mắn là em tìm được thằng
đại ca dẫn vào đời, nên mới được…!
Đại ca mày là thằng nào, mặt ngang mũi dọc nó ra răng mà hay quá
ta. Mày giới thiệu ta được không. Ta cũng thích cái vụ nổi tiếng ni lắm. Ừa…
dưng mờ ta nhớ mày chỉ có mỗi cái bằng đại học ngoại ngữ tiếng Anh. Đúng là có
biết ngoại ngữ có hơn. Nhưng mày từ một thằng “ất ơ con gà mái mơ”, bỗng dưng
một phát lên chức nghị là sao?.
Bác ơi, đó là “Đại biểu quốc hội” chớ không phải là… “chức nghị”.
Ta đéo cần biết cái gì là “Đại biểu quốc hội” hay cái gì là bọn…
nghị sất. Mày có đi cùng trời cuối đất thì mày vẫn là thằng Phước… Ỉn em tao
mừ.
Bác có say không đó… Quốc Hội là “cơ quan quyền lực cao nhất của
đảng. Đảng vẫn bảo nó thuộc về nhân dân…”. Nhưng bác luôn phải nhớ câu “Đảng
lãnh đạo toàn diện tuyệt đối”. Đảng bảo là của nhân dân cho nó vui thế thôi.
Nhưng là đảng giữ hộ, đảng cho ai thằng nấy được.
Chú đừng có dạy anh. Vụ này anh thuộc lòng từ hồi vào học “lớp 3 trường làng” cơ. Ua… Đủ má sắp nhỏ. Nói loanh quanh nãy giờ mà mày vẫn đéo chỉ cho tao làm sao để được nổi tiếng đây chớ.
Nói nhỏ với bác chớ. Cái cỡ như em có phấn đấu 100 năm nữa cũng
chưa nổi… cứt nữa là. May nhờ có “Đại ca X” dẫn lối đưa đường nên em mới được…
ngon như bây giờ. Em hỏi thật nhá: Bác có đảng viên không?
Mày chiếu bí tao hả. Nhà tao tính đến giờ có 5 đời là địa chủ cường
hào thì thằng nào nó cho vào đảng được chớ?
Vậy thì bác vui lòng chấp nhận thương đau, chịu vui vẻ làm… nhân
dân đi.
Thằng Phước quay đi lẩm bẩm: Đúng là giai cấp địa chủ cường hào có
khác. Nói ngang nói ngửa đéo đúng chủ trương đường lối gì sất. Mịa… Dưới chế độ
XHCN tươi đẹp của chúng ta, cỡ như Lão đừng hòng mà ngoi lên nhá. Chấp
nhận thương đau đi cho nó lành.
Này… Chú mày vừa lẩm bẩm cái gì thế. Ta chưa nói hết. Cho mày biết
từ thời cụ cố, cụ tổ, rồi đến cụ nội… nhà tao, ba đời đều có công với cách
mạng. Đều từng che chở, nuôi dạy nhiều đồng chí lãnh đạo cao cấp của đảng để
dựng lên cái chế độ này. Vậy mà khi các cụ nhà tao đi chầu ông bà ông vải, chả
thấy mấy thằng đó gửi lấy cái vòng hoa gọi là để… phúng viếng. Đủ má, lũ chúng
nó toàn loại… “ăn cháo đái bát” không hà. Báu gì chớ…!?. Mày bi giờ bị mọi
người chửi rủa thậm tệ thế. Mày rắp tâm mày theo chúng nó là mày trở thành thứ…
ngoại tộc rồi. Nhắc cho mày nhớ. Dân tộc này tự hào có 4.000 năm lịch sử. Mày
là lũ sinh sau đẻ muộn. Mày mần kiếu đó là đéo có được đâu nhá. Có phải “cái lũ
ăn nhờ dân tộc rồi vạch ku đái luôn vào dân tộc” nó xui dại mày không? Tao
thương hại mày quá. Thôi thì mày cứ chết đi càng sớm càng tốt, cho dân tộc này
sớm được trở về với cội nguồn.
Dạ… bác chửi em thậm tệ thế. Em… em…!?
Ừa. Nếu mày tỉnh ra để biết đâu là quốc gia dân tộc. Biết đâu mày
sẽ được dân tộc tha thứ cho những tội lỗi “cùng trời cuối đất” của chúng mày.
Ua quên… Là tao nói “biết đâu” thôi. Chớ tội ác cùng mình như chúng mày thì
trời tru đất diệt, có rửa bằng nước sông Hoàng Hà bên quan thày nhà chúng mày
cũng chưa sạch nổi. Muốn tha thì tổ tiên nhà ta cũng còn phải… suy xét cái đã.
Mày hãy nhớ đó nha. Sắp tới nơi rồi đó con!?.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét