ĐỘT QUỴ
Ối giời ơi… Rồi nghe cái rầm, rồi… hoàn toàn im lặng.
Lão Hồ Đồ đang trông xe phía trước vội chạy vào thì thấy bà bác sỹ
khoa sản nhà Lão đang ngồi tựa chân bàn của bệnh nhân thở dốc, mặt vàng ợt…
Lão vội đỡ bả dậy thì thấy người bả mềm nhũn. Bệnh nhân nằm trên
bàn đang chu chéo la khóc ỏm tỏi. Ôi giời ơi. Tưởng đến thạc sỹ chuyên khoa cấp 1 thì an
toàn… Hu hu hu… Ối giời ơi sao đau thế này thì chết cha người ta rồi…
Lão vội ôm bà bác sỹ khoa sản mang ra phòng ngoài đặt lên giường.
Bả thở hổn hển bảo: Em mệt quá… Sáng nay em đã thấy người không khỏe, nhưng vẫn
cố. Đang hút thì bỗng hoa cả mắt. Em chọc thủng một lỗ tướng trong cái tử cung
của con đó. Anh… lo… cho em… Nói xong bả từ từ nhắm mắt thở đều…
Bà cố gắng làm gì chớ. Lão vội rút điện thoại, lập cập bấm số: A lô…
các con đâu….
Mẹ sao rồi….?
Bác sỹ bảo bả bị đột quỵ. Nghe đâu bệnh nhân của bả ở nhà đang kiện
bảo bả đâm thủng dạ con rồi. Nhà người ta quan nhớn. Chồng nó đánh xe xịn đưa
đến… Báo hại lại nhằm lúc mẹ con… Họ đòi cả trăm triệu đền bù. Lấy đâu tiền
nhiều thế chứ?. Mịa... Lúc nào cũng đòi "lãnh đạo toàn diện triệt để" hết. Lúc gây ra sự cố thì bảo Lão già này chịu trách nhiệm giải quyết... Hu hu hu. Cái thứ nhân dân như Lão có phải là cái thùng chứa rác đâu chớ?
Bố yên tâm đi, cả nhà ta cùng lo vậy chớ biết sao giờ?
Nhưng mẹ các con…
Thì đành vậy chứ sao hả bố.
Ua… thằng chó. Mày cậy mày con trưởng mày nói gì thì ông cũng phải
nghe mày sao. Cả nhà có mỗi mẹ mày là đảng viên, xưa giờ luôn lãnh đạo gia đình
một cách “toàn diện tuyệt đối”. Ai ngờ đảng bỗng chuyển sang… đột quỵ thế này,
lấy ai mà lãnh đạo đây chớ?
Bố cứ…
Cứ gì?
Thì cứ thuận theo tự nhiên đi. Cái gì thuộc thời quá khứ thì cứ để
cho nó quá khứ đi…
Tao biết… nhưng cả nhà chỉ có mỗi mẹ mày là đảng viên. Ngộ nhỡ đảng
mà đột quỵ thì lấy ai lãnh đạo đây. Nước một ngày không thể không có vua.
Mày hiểu chửa. Hu hu hu.
4 nhận xét:
Thì Lao già có đôi mắt luôn nháy ...g...a...i lên nắm chính quyền đi chứ còn đợi gì nữa ?
Lão chả dám. Lão vốn là "giai cấp nhân dân" vốn là loại bị lãnh đạo cả cuộc đời rồi nên đâu có mơ chi cho nó mệt. Đảng đột quỵ thì cũng có lo lo tí chút, nhưng thằng con trai nó nói cũng phải. "Cái gì thuộc thì quá khứ thì cứ để cho nó về thì quá khứ đi thôi. Níu kéo cũng đâu có đặng...". He he he.
Lảo đang đâm thọt ko thua bà bs b:-)
Đâu có...!?
Đăng nhận xét