TRẬN ĐÁNH ĐẸP…?
Có thằng cháu họ bên vợ đến chơi. Bà bác sỹ làm vài món nhậu đãi ông
cháu. Lão hỏi: Hồi này công việc của cháu thế nào?.
Dạ tốt ạ, nhưng nghề điều tra xét hỏi của cháu là nghề vất vả nhất
sở đấy ạ.
Ừa… nghề nào mà chẳng vất vả mới kiếm đủ cái ăn cái mặc cho vợ con
chứ. À… vừa rồi ta nghe có vụ bắt tội phạm ở huyện Dũng Yên ta lớn lắm hả. Anh
có tham gia không.
Dạ… không những tham gia tích cực mà đội của cháu còn là mũi… giọn
nữa ấy chứ.
À phải ha. Ta nghe dân chúng xôn xao lắm. Có cả ngàn cán bộ chiến
sỹ tham gia nữa cơ.
Xôn xao là phải thôi. Phải nói đó là chiến công lẫy lừng của toàn
sở chúng cháu. Một “trận đánh đẹp có thể ghi thành sách” đấy ạ.
Ừa ta nghe câu này quen quen.
Thằng cháu sôi nổi: Lúc đầu do chủ quan, chúng cháu cử mấy thằng
cải trang thành người mua đồ đồng nát, thằng đi thu gom "đồ điện tử cũ hỏng bán đê", thằng ăn mày… đặng
tiếp cận đối tượng. Nhưng bỗng dưng cả làng nó hô “bọn bắt trộm chó”. Thế là
mấy thằng bị cả làng nó đánh tả tơi phải nhập viện.
Dữ vậy ha. Coi chừng bọn thế lực thù địch nó xúi giục đó cháu. Thế có bắt được thằng nào không.
Dạ… Cả làng nó cùng đánh hội đồng. Nếu bắt hết chúng nó thì đâu có
đủ nhà tù để nhốt chứ?
Ừa… phải ha. Thế thằng đó tội gì mà ghê vậy hả.
Dạ… chúng cháu nghi nó có tham gia một vụ cướp. Thằng đại ca bị bắt
nó khai…
Bắt người phải có đủ chứng cớ. Mới nghi mà đã hô cả ngàn người đi
bắt là sao.
Cứ bắt cái đã, đưa về trại tẩn cho béo người là nhận tội hết cụ ơi.
Sao không chỉ đạo mấy thằng địa phương nó bắt, mà nhọc công cả ngàn
người làm vậy. Bộ các cháu không có việc gì làm hả.
Cụ ơi… không đơn giản thế. Họ nhà thằng đó lớn đến nửa cái huyện,
tin chúng nó có mà ăn… bã. Chỉ đạo mãi mà chúng nó cứ báo cáo là vẫn đang tiến
hành. Vỡ nhẽ ra thì cả làng chúng nó đều họ hàng gia đình với thằng đó. Nên khi
chúng cháu vừa kéo quân về đến huyện thì chúng đã biết tin trước rồi. Cả làng
nó già trẻ lớn bé mấy ngàn người đồng loạt kéo ra đầu làng đón đợi...!?. Chúng cháu không thể
vào làng. Mãi đến tối phải chỉ đạo bên điện lực cắt điện toàn xã. Rồi phải ra
tay cục mạnh mới vào được làng…
Thế có bắt được thằng đó không.
Dĩ nhiên là bắt được chứ ạ. Nó có độn thổ cũng không thoát. Nhưng
bên chúng cháu cũng cả chục thằng dính chưởng. Chiến thắng nào mà không có
thương vong phải không cụ.
Mấy thằng phe ta đó sao rồi?
Dạ… Vài thằng dẵm nhằm đinh sắt
xuyên qua giày, nghi bị bệnh uốn ván. Thằng bị cây vô tình đổ trúng vỡ đầu. Mấy
thằng đi bên cạnh nhảy xuống ao bị cọc tre nó xọc thủng bụng, rách mặt, rách
chân tay máu me lễ loại…
Thế có bắt được thằng chủ mưu không?
Dạ chúng cháu gom luôn cả đống bố mẹ chú bác họ hàng nhà thằng đó về, tra hỏi
một hồi chẳng thằng nào nhận là chủ mưu, thả về hết rồi ạ.
Lão vuốt râu: Nghe cháu kể thì quả là trận đánh hay, đáng ghi thành
sách thật đó. Ta cứ ngỡ thời chống Mỹ mới có “làng chiến đấu”. Không ngờ dưới
chế độ XHCN tươi đẹp của chúng ta, hình thức “làng chiến đấu” vẫn còn đắc dụng
ha?
Thằng cháu tròn mắt: Bộ cụ…?
Không sao. Là ta nói chuyện ngày xưa. Thế thành tích lớn thế các
cháu có được thưởng gì không?
Dạ… Giám đốc sở chúng cháu vừa được thăng hàm thiếu tướng rồi đấy
ạ.
Là ta hỏi cháu cơ.
Dạ cháu được cái giấy khen với một triệu đồng ạ.
Mình cháu sao?
Dạ cả đội hơn chục đứa đều được như nhau ạ…
Mỗi đứa được thưởng triệu đồng. Thật chẳng đáng gì với những cái mà
các cháu làm mất đi…
Mất gì ạ?
Lòng dân đó cháu. Cái đó lớn lắm. Nếu cứ thế này thì giả dụ có giặc
ngoại xâm đến, chả có mấy thằng dân ngu nào nó theo các cháu đi chống giặc nữa
đâu…
Cụ nói thế nào chứ. Ngoài kẻ thù sát nách ra thì chẳng có thằng nào đe dọa xâm lược nước ta cả. Nhưng đó lại là đồng chí anh em 4/16, lo gì chứ. Cứ ăn no ngủ kĩ là mọi chuyện sẽ ổn thôi cụ ơi. Cụ nói thế cháu không hiểu gì cả...?.
Ta chắc là cháu không hiểu đâu. Cháu chỉ là thằng “điều tra xét
hỏi” thôi mà.
2 nhận xét:
Ta xin lão con tem thôi ! Thấy lão khỏe là ta mừng lắm, chúc lão ngày càng khỏe và viết nhiều cho thiên hạ coi chơi cho vui nhé.
Cám ơn ĐCT nhiều. Lão hứa sẽ "cố gắng chăm ngoan" hơn nữa. He he he.
Đăng nhận xét