TÌNH IU… RĂNG NGHỆ. (tiếp và hết)
Đang trên đường về nhà thì gặp em dừng xe đứng chờ phía trước. Lão
hỏi: Xe sao vậy?. Em cười cười: Không sao. Tại thấy anh nên em dừng xe chờ…?
Trời đất ơi… em dễ thương quá thể. Lão liền tặng em cái đĩa CD vừa mua… lấy
thảo.
Một tuần sau Lão nhận điện thoại của em, bèn hấp tấp xách xe máy
đi. May quá bà bác sỹ hổng có nhà. Đến nhà nghỉ đã thấy em đang nửa nằm nửa ngồi trên giường vói chiếc váy màu hổng mỏng manh, miệng cười cười: Em tắm rồi. Sẵn nước nóng anh đi tắm đi…
Lão răm rắp tuân chỉ. Hai đứa nằm bên nhau tay bắt… môi mừng. Lão
bật hỏi: À… cái CD anh tặng em đã nghe chưa?
Nghe rồi?
Nó ra sao?
Em quăng nó vào ngăn kéo tủ rồi.
Hả…
Cái cô đó hát trên TV cũng khá hay, nhưng…!.
Anh nghe trên mạng quảng cáo dữ lắm mà. Cớ sao…!?
Cớ sao hả. Chả biết cô này hát ra sao mà người ta khen là “nữ hoàng
nhạc trữ tình cách mạng” được chứ. Nghe xong cái CD này thì em thất vọng quá.
Sao chớ. Cổ hát hay thiệt mà.
Anh đã nghe chưa?
Anh vẫn chưa kịp nghe.
Cái cô đó hát nhạc sến chi mà cái giọng nó vừa chua chua, vừa vỡ
vụn cả ra là sao?. Nhất là khi hát song ca với cái anh chàng họ Hồ kia mới khổ
tai người nghe chớ. Bởi hát cùng anh ta nên cô đành phải hát cao hơn để bắt kịp
với cao độ bài hát. Nên giọng của cổ không còn chua chua nữa mà là… chua loét
luôn. Nhắc lại mới nhớ. Cái anh bạn hát cùng cổ ấy thì càng…!?.
Cái anh chàng đó thì sao?
Anh ta hả. Đừng tưởng cứ họ Hồ thì ai cũng thành… vĩ nhơn cả đâu. Khỏi
cần quan tâm đến anh ta làm gì. Anh ta hát giống y chang anh Trung Đức, từ cách
ngân nga, nhấn nhá đến cả cách luyến láy. Nhớ ngày hội diễn, nghe anh hát “Ca
dao em và tôi”, em còn mê tơi hơn gấp mấy lần ấy chớ. Cũng vì thế mà em đâm ra…
ghét chồng từ hồi đó. He he he.
Ôi em. Anh biết mà…
Nàng xoay người choàng ta ôm chặt cổ Lão: Ôi… cả tuần không gặp, em
nhớ nhớ là. Bữa nay anh phải làm 30 lần đấy nhá.
Lão tròn mắt: 30 lần lận. Thế thì anh rụm xương mất, sống sao nổi
chớ.
Anh không đọc Fay à. Cái cô “Người đẹp Hải Dương” ép gã lái xe Taxi
làm tới… 30 lần đó sao?. Bữa nay em bắt anh phải đền cái tội…?
Tội gì?
Tội… tặng em cái đĩa CD chả ra gì. Hí hí hí…
4 nhận xét:
Lão còn sờ ống sống không? 30 lần thì chắc lão hui nhị tỳ rồi hu hi hi :)
Hớ hớ hớ... Lão vưỡn sồng nhăn ra đây. Thấy bở mới đào. Rắn quá thì kiếm cớ rồi chuồn lẹ. Ba lần còn chết cần chi 30 lần. Đó là nàng nhõng nhẽo đòi iu Lão đó thui. He he he.
30 lần chia ra 15 tuần thì như mơ phải ko Lảo?
He he... chuyện nhỏ như con thỏ...
Đăng nhận xét