Chém gió
ĐỒNG PHỤC
Thằng cháu họ Kim bên Bắc Hàn vừa điện thoại hỏi thăm. Thấy nó cười
hô hố bảo: Bác ơi. Cháu vừa phóng mấy quả tên lửa tầm ngắn ra… biển. Đặng rung
cây dọa khỉ, nhằm nhắc nhở đám khỉ lớn rằng. Đcm mẹ. Chúng mày cứ chúi mũi vào
cái vụ thằng Cờ-Rưm mà quên béng mất ông. Mấy triệu dân chúng ông đang đói… rã
họng ra kia. Ông mà kém miếng là ông cho nổ thật to. Để coi chúng nó tỉnh ra cho
biết…?
Ừa… Mày chơi quả đó tuy cũ rích mà vẫn rất ngông. Vả lại vưỡn hiệu
quả gớm ra ấy chứ. À mà này. Tao vừa nghe báo chí nhà lước bên tao nó đăng ầm ĩ
tin mày ra lệnh cho đàn ông cắt tóc giống mày phải không?
Chính vậy?
Sao có chuyện lạ đời thế. Giờ là thế kỉ 21 rồi cơ mà?.
Bác ơi. Thế kỉ nào chả thế. Cháu chủ trương đầy quyết tâm quyết
liệt (Đcm… bắt chước chơi chữ giống mấy thằng bên bác phát). Cháu mần cái món “đồng
phục toàn dân”. Từ đó sẽ tạo nên sức mạnh tuyệt đối. Trọng tâm là vấn đề “đồng
phục tư tưởng”.
Nhưng cái tư tưởng nó nằm ở trong óc người ta. Nó nghĩ gì bộ mày
biết sao?
Quả là nó không nói ra thì cháu làm sao mà biết. Nhưng muốn mần cái
“tái cơ cấu” thì đều phải có lộ trình (Mả mẹ nó lại chôm quả chơi chữ phát
nữa). Bởi vậy cháu mới bắt đầu từ việc chỉnh đốn từ bên ngoài cái đầu. Tức là
đồng phục “cái vỏ” trước. Dần dần mới đến cái… óc. He he he.
Nhưng tao thấy làm thế thiên hạ nó cười vào mũi cho. Nó bảo mày
bờm…!
Chúng nó sợ cháu thì có. Chẳng thằng nào cười nổi đâu. Này nhé. Nếu
chỉ mấy thằng quan chức trong đảng, nhà nước và chính phủ bên cháu đồng phục
thì nó bẻ phát hết ngay. Nhưng hơn 20 triệu dân Bắc Hàn cùng đồng phục thì cứng
như sắt nguội. Chọc đâu thủng đó. Chúng nó sợ là sợ cái đó.
Nhưng mày làm thế nó mất thể diện quốc gia quá.
Dân Bắc Hàn chúng cháu xưa giờ nghèo đói thật. Nhưng nằm lòng câu “đói cho
sạch, rách cho thơm”. Đi ra nước ngoài vẫn rất được kính nể. Họ không bao giờ thèm ăn cắp
hàng hóa ở siêu thị của bọn Nhựt Bổn đâu bác ơi. Nhưng mà cái gì là thể diện
quốc gia hả bác?
Là cái bộ mặt của mày trước các nước khác ấy?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét