NÊU GƯƠNG LIÊM KHIẾT
Bà bác sỹ cằn nhằn: Bữa nọ một đống thiệp “chúc mừng năm mới” gửi
đến, cái nào cũng dầy cộp, nặng trĩu. Tôi ước chừng mỗi cái hàng xếp tiền đô
chớ không ít. Ông khăng khăng bắt đóng phong bì gửi trả lại. Đúng là
càng già càng chẳng biết sang trọng trọng hùng dũng là cái chó gì sất.
Thế mà hôm nay bỗng dưng giở chứng. Thằng cháu Kim Jăng Ủn bên Bắc Hàn nó gửi biếu có kí nhân sâm, thì cái mặt cứ hơn hớn ra, gói mấy lần giấy báo cất ngay vào tủ. Thiệt tình…!?
Thế mà hôm nay bỗng dưng giở chứng. Thằng cháu Kim Jăng Ủn bên Bắc Hàn nó gửi biếu có kí nhân sâm, thì cái mặt cứ hơn hớn ra, gói mấy lần giấy báo cất ngay vào tủ. Thiệt tình…!?
Bà này bỗng dưng lắm điều nhiều sắc mắc làm vậy. Quà của thằng Ủn thì tôi nhận
ngay. Chớ cái đám thiệp "chúc mừng năm mới" kia không thể nhận được.
Là sao?
Là tại bên Bắc Hàn nó không chơi cái trò “bỏ phiếu tín nhiệm”. Bà rõ
chửa?
2 nhận xét:
hỏng chừng bác Thanh nó thử ?
Hỏng phải... Lão lo chúng nó mua... "phiếu tín nhiệm", làm mình khó nghĩ... Há há há.
Đăng nhận xét