(Chuyện
cổ tích xứ Tàu)
TÌNH
YÊU… NHẬN VƠ?
Một cô tuổi
nhầng nhầng, áo váy lòe loẹt thướt tha lượn chợ, có đứa ở xách làn theo sau…
Bỗng phát hiện tấm ảnh cũ được bà chủ đem ra làm giấy gói hàng. Cô trừng mắt
quát: Sao bà dám lấy ảnh “lãnh tụ vĩ đại” ra làm giấy gói hàng thế kia hả?.
Cô thông
cảm. Tôi mua giấy lộn để gói hàng, chắc là nó lẫn trong đó, tôi không cố ý.
Bà làm
thế là xúc phạm đến tình cảm thiêng liêng của nhân dân đối với lãnh tụ vĩ đại
đó…?
Chị đại
diện cho ai? Một giọng nói oang oang như lệnh vỡ sát bên cạnh.
Tôi
không đại diện cho ai hết. Nhưng không được có hành vi làm xấu hình tượng lãnh
tụ yêu quý của tôi.
Bốp… Chị
ta nhận một cái tát tối tăm mặt mày, một bên má đỏ bầm.
Chị “áo
váy” sấn xổ: Tại sao mày đánh tao chứ hử?
Bốp một
cái tát nảy lửa nữa vào bên má đối diện. Chị ta loạng choạng ngồi phệt xuống
sàn chợ…
Một bà
to béo lừng lững đứng chàng hảng vung tay chỉ vào mặt chị “áo váy” quát: Lãnh
tụ kính yêu là của nhà nước. Ai cho mày nhận là của riêng nhà mày. Bà đánh cho
mày nhớ đừng có nghe chúng nó xui dại rồi đi nhận vơ cái thứ không phải của mày.
Mày về mà lo cho bố mẹ mày, chồng con mày đi. Cái gì của nhà nước thì để nhà
nước lo. Tao nhắc lại: Lãnh tụ đéo phải của riêng mày đâu mà mày nhận vơ…!?
Ặc…!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét