TRANH LUẬN NẢY LỬA (tiếp)
Bà tính toán chi cho nó mệt óc chớ. Tôi vẫn cho là do ăn chia không đều. Thằng ngồi ở nhà lại ăn dày.
Thằng cả ngày phơi mặt trên đường, chịu nắng chịu khổ… lại được ít quá nên...
Nếu là thế thì chắc mâu thuẫn phải có từ lâu rồi. Bấy nay chỉ bằng mặt với
nhau. Nhằm khi ăn chia đểu quá mức không chịu nổi nữa nên phải… “giải quyết”. Nhân
thể nhậu về mới mượn rượu để… thể hiện bản lĩnh giai cấp. Nhưng đây là thâm thù
nặng lắm nên mới nổ súng trực tiếp thẳng vào đầu kẻ thù như kiểu thằng “Viết
Thái Bình”. Rõ ràng là hành động kiên quyết, trừng trị thẳng tay, chớ không
phải chỉ để… răn đe.
Tôi thì nghi hình như là ghen tuông thôi. Ví dụ như đồng chí thiếu
tá có dan díu với vợ đồng chí đại úy chẳng hạn…!?
Ừa, tôi cứ nghĩ các đồng chí CA ta mục đích “phục vụ nhân dân”. Nên
xưa giờ vẫn rất chi là “trong sạch” và “liêm khiết”. Mới đây còn nêu cao tinh
thần “còn đảng còn mình”. Không lẽ cùng chung mục tiêu lý tưởng cao cả thế, tự
dưng lại đi… bắn nhau.
Ông lại xuyên tạc rồi. Tôi nghi chỉ là cái vụ ghen tuông này kia
kia nọ thôi. Thằng Viết nó “nhằm thẳng đầu quân thù mà bắn” thì còn đi một nhẽ.
Đây là đồng chí là đồng đội cùng chung chí hướng. Không lẽ lại đi… bắn nhau chí
chết là cớ làm sao.
Tôi thấy bà đang nói cái gì đâu ấy. Bắn nhau là bắn nhau. Thằng đại
úy bắn thằng thiếu tá. Thằng thượng úy vào can liền bị trừng trị, nên rút súng
bắn lại kẻ bắn mình… Tất cả đều chỉ là tự vệ chính đáng cả thôi.
Tôi thì vẫn chắc chắn ở đây có vụ ghen tuông nào ấy chớ. Biết đâu
ghen vì con Kave nào đó ở cái quán nhậu hay quán Karaoke thì sao?
Tôi thì vẫn cứ tin là vụ ăn chia không đều nên mâu thuẫn. Chế độ ta
bi giờ tất cả đều quy ra thóc cả. Chạy chức chạy quyền, chạy biên chế, chạy dự
án, chạy án, chạy tội, làm luật… đều quy ra thóc hết.
Ông chỉ được cái xuyên
tạc thôi…
Nhưng tôi hỏi bà. Cái thằng “bạn thân của ngài thiếu tá” kia vốn là
dân. Cớ sao không dính viên đạn nào mà lại bị đánh bầm dập đến đa chấn thương
rất nặng chớ?
Ừa nhể. Ông nói tôi mới nhớ… Thằng đó bị đánh nặng đòn thế đâm ra
là rất khó giải thích… Có lẽ là “vấn đề nhậy cảm” mất rồi…!?
Thì từ xưa đến giờ nhà mình 8 nhân khẩu đều do bà lãnh đạo toàn
diện triệt để hết. Vấn đề nào bà phán ra thì đều là cực kì nhậy cảm, nên tôi
đều chấp hành răm rắp. Cả đời chấp nhận chỉ là tên ăn theo nói leo cho nó lành.
Ừa… bây giờ tôi mới nhớ ra. Cớ sao mỗi khi tôi nói gì ông cũng đều
cãi là sao. Mà ác cái, ông cãi cái gì cũng… có lý mới đau chớ?
Tôi chỉ nói lý lẽ thôi nên có bao giờ đúng chỉ đạo đâu.
Ông nói thế là… đểu quá rồi đấy nhá. Ông bảo tôi xưa giờ toàn là
chỉ đạo đểu hay sao chớ?
Bà khỏi lo làm gì. Cứ chú tâm vào công việc “đào mương vét máng”.
Cố mà “nạo” mà “hút” chăm chỉ để tăng thu nhập, đảm bảo kinh tế gia đình. Vậy
là tôi an tâm tôi “bờ lốc bờ liếc” rồi. He he he.
Ông cười kiểu gì nghe như… dê vậy chứ?
Thế bộ bà ở với tôi cả đời mà vẫn không biết à?
Ua… riêng vụ này thì ông chỉ được cái… nói đúng thôi.
Nhưng tôi thấy lạ lắm.
Lạ sao?
Mấy hồi tôi ngủ mơ. Tôi động vào bà cái là bà hất tay tôi ra là ý
làm sao?
Chẳng ý gì sất, là tôi đang buồn ngủ, đang mệt thôi.
Tôi không tin. Hay là cái vụ “điện nước” nó có vấn đề “nhậy cảm”
mất rồi?
Hả… ông lại nghi ngờ sự lãnh đạo của đảng rồi. Được rồi, tối nay
khác biết tay đảng này nhá…!
Bà bác sỹ ngoảy cặp mông đi vào bếp. Phút chốc nghe mùi xào nấu thơm
lừng xộc vào mũi. Lão tẩn mẩn rót rượu từ cái “chai” 20 lít ra mấy chai nhỏ, chơi
hẳn hai ba cái luôn thể, chắc mẩm tối nay sẽ nhậu bữa đã đời… Lão tẩn mẩn nghĩ
ngợi. Rõ ràng là có tranh luận nảy lửa, có “chính biện” với “phản biện” hẳn
hoi. Nhưng cuối cũng vẫn đi đến đoàn kết nhất trí theo chỉ đạo. Mình thì không
phải đảng viên mà sao thấm nhuần đạo đức cách mạng đến thế hở giời?. Mịa… nếu
mà Lão nói sai. Lão thề đi đằng đầu xuống đất nhá. He he he.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét