TRUNG
THÀNH
Gã tây quỳ
gối trước nàng, tay nâng chiếc hộp nhỏ màu đổ thẫm: Đây là nhẫn kim cương 10 ca
ra. Anh chính thức cầu hôn em.
Mắt nàng rực
sáng long lanh (Nghĩ: Mịa mãi 67 năm nay vẫn có thằng cầu hôn mình. Chứng tỏ
mình “điện nước” vẫn ngon…?)
Anh ơi… Em
đã qua một lần đò rồi.
Ủa… Đò là
cái gì hở em?
(Nghĩ: Pà
mịa… thằng này ngồ quá). Là đã có chồng đó…!
Ua… tưởng gì
quan trọng. Vụ đó anh biết rồi. Cái thằng Tàu khựa lùn tịt, mắt hí môi thâm chớ
gì. Chuyện nhỏ như con thỏ trên bãi cỏ thôi. Làm tình với anh nhé.
Dạ… em cũng
đang… máu lắm!
Sao anh dùng
tới hai cái bao cao su vậy?
Xài vậy cho
nó… chắc ăn.
(Nghĩ: Đ…
mẹ, chơi “giầy tất” thì sướng đéo gì chứ?). Nàng trổ giọng nũng nịu: Bộ anh
không tin em hả….
Gã tây cười
cười: Không phải… anh tin em mà. (Nghĩ: Nhưng anh đéo tin thằng chồng em. HIV thì bên Mỹ cũng đéo chữa được nữa là. Cảnh giác vẫn hơn...)
Không
tin tưởng nhau thì làm sao mà trung thành với nhau được chớ?
Thằng Mỹ
nghĩ: Ôi má ơi… làm điếm mà con này nó đòi … trung thành. Hơ hơ…?. Mà mả mẹ nó,
Trung thành là cái chó gì chớ?
1 nhận xét:
67 năm ! ha ha ha
Đăng nhận xét