LÃO ĐỒ ĐẦU
GẤU…
Lão Đồ
ngồi ăn sáng ở một quán vỉa hè. Vẫn biết rượu quán toàn hàng… Tàu, nên Lão thủ
một chai nhỏ bèn bẹt theo… Đang
thưởng thức món Bún riêu cua khoái khẩu, nhâm nhi chén rượu… của mình giữa buổi
sáng đầu thu mát mẻ (miêu tả cho văn vẻ chút) thì bỗng Rầm… xoảng. Lão giật
mình hốt hoảng tưởng đổ quán…?. Nhưng không, một vụ va chạm… nhẹ. Số là có một
“ Toyota biển
xanh” vừa đỗ gần đó cho mấy cô mặt hoa da phấn, môi đỏ mắt… thâm ríu rít vào
quán. Biển xanh bất chợt lùi nhanh, tông thẳng vào đầu một “Lít” do con cháu
gái chở mẹ ngồi phía sau. Chiếc lít đổ nghiêng. Thấy con cháu gái kêu thét: Ông
đi thế nào thế?. May quá bà mẹ già ngồi sau xe không bị ngã…
Gã lái
xe bung cửa bước xuống xăm soi cái... đuôi xe. Lão ngứa mồm bảo: Thằng cháu mày dựng xe
lên cho con nhỏ chớ… Nó lặng thinh chẳng nói gì. Con cháu bị va chạm gắt: Ông
lái xe kiểu gì thế…? Thằng kia vẫn như ngậm hột thị. Chợt một "mặt ngựa" đang
ngồi bàn kế bên lên tiếng. Con chó kia, biến mẹ mày đi cho rồi…?
Lão Đồ
bảo: Thôi, va chạm nhỏ ấy mà. Thằng cháu xin lỗi một câu để người ta đi… Thằng
biển xanh vẫn… ngậm hột thị.
Con cháu nhăn mặt: Đến câu xin lỗi cũng đéo biết
nói…?
Bỗng cô "mặt ngựa" chửi: Địt mẹ con chó, mày văng tục với mẹ mày hả. Tao đánh cho tan mặt
bây giờ…
Lão Đồ
ngưa mồm: Này cô em… “đầu gấu” ơi, chuyện của người ta, cớ sao em lại chửi thế…
Cô em quay ngoắt nhìn Lão: Thằng già im mồm.
Lão Đồ
vụt đứng dậy trừng mắt. Anh vừa rửa tay gác kiếm bỏ qua chuyện đời. Gặp em bỗng
dưng anh nổi máu... Cái mặt của em có cứng bằng cái ghế này không?. Cái loa chợt… tắt
điện.
Bà chủ
quán vội chạy đến năn nỉ: Thôi em xin bác. Cô kia không biết trời cao đất dày
là gì, xin bác tha cho em….
Lão bực
quá: Mẹ… ăn miếng mất ngon… rồi vụt đứng dậy bước ra khỏi quán. Đi khoảng chục
mét bỗng khựng lại. Hình như mình chưa trả tiền bát bún riêu. Ặc. Thấy Lão quay
lại tay móc túi lấy tiền. Bà chủ quán lon ton chạy ra: Bác ơi… lúc nào bác trả
tiền cũng được, em xin bác…?
Hù… Bộ
coi cái mặt Lão đầu gấu lắm sao ta?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét