TÌNH YÊU VÀ
TUỔI TRỜI
Không đủ sức dắt em đi hết nửa vòng trái
đất,
Để học khôn một lần ba năm.
Mải tìm kiếm những điều không có thật
Sống trọn tuổi trời, vẫn chẳng được vẹn
nguyên…?
Khi tình yêu ngập ngụa sắc màu lý tưởng,
Nòi Rồng Tiên sinh bọc trứng trăm con,
Ta tự hào bốn ngàn năm lịch sử,
Sao bắt cháu con người lủi thủi cúi luồn…?
Ta vĩ đại cả nỗi buồn thế hệ,
Một thời đi qua có lửa máu mỗi chặng đường.
Có biết đâu, chúng trở về giấu mặt,
Chúng trở mặt quay lưng…
Còn mắt mẹ đỏ hờn…
Chỉ yêu thương còn vĩnh viễn đó em…
Anh đi hết một vòng tròn đất nước,
Và nhận thấy một vầng trăng vẫn khuyết,
Một nửa thời gian còn lại thiếu an lành…
Nào, hãy nắm lấy tay anh.
Vũ trụ với trăng sao ta không với tới được,
Em lại hiền lành với tảo tần xuôi ngược,
Cho cuộc đời mãi yêu như vợ của anh…!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét