CỨ… TỪ
TỪ RỒI TÍNH…!?
Có mấy
ông bạn về hưu đến chơi. Biết Lão Đồ thích nhậu. Bà bác sỹ ra quán thịt cầy mua
về mấy đĩa. Có đủ cả riềng non vỏ đỏ au, mấy củ sả nõn nà, cùng một túi nilon
đẫy… “lá diêu bông”.
Rượu
được vài tuần, một ông nghề giáo bảo: Tôi thấy lạ, cái môn lịch sử dạy học sinh
rất rõ ràng là… “một hai ba bốn” như thế… như thế. Cớ gì thi tuyển sinh đại học
năm nào cũng nhiều ngàn điểm không là sao chớ?
Một ông
hùng hồn: Thịt chó bao giờ cũng là món khoái khẩu của dân ta. Đã ngồi vào mâm
thì từ thượng quan, hạ quan đến cấp… phó thường dân, chả thằng nào đứng dậy nổi.
Đến bọn Tây sang ta còn mê tơi cái thứ mắm tôm. Xơi vào nó có hơi bị… khăm khắm.
Nhưng thêm món thịt chó cộng lá “diêu bông” thì phê tới bến luôn, nhậu quên cả
lối về. Bà con ta mới cho ra cái khái niệm “Nguyên lý thịt chó” là vậy…
Ông nói
sao, “Nguyên lý thịt chó” là cái thứ… chó gì hả?
Bởi
dzậy, cái nguyên lý thịt chó nó đại ý dư lày: Mặc dù anh em đồng chí vác dao vào
hội nghị “Phê và tự phê”, chém nhau vỡ mặt vỡ mày, nhưng khi ngồi vào mâm thịt
chó thì đều trở nên hiền từ như đức Phật. Tất thảy đều vui vẻ xí xóa mọi tội
lỗi cho nhau hết…!?
Đéo
phải… Một ông từ nãy giờ toàn im lặng, ăn nhiều mổi, uống nhiều rượu bỗng hăng
hái: Các ông sai bét. Cả bọn họ cũng sai luôn. Các ông đi phê phán lịch sử
nhưng lại quên béng cả lịch sử. Này nhá:
Có phải
hồi tiền thân các “đồng chí” đều nghèo rớt mùng tơi. Thuộc tầng lớp bần cố
nông, ít học, củ sọ chỉ biết có… phân với gio thôi. Đúng không?
Nghèo
giống như chị Dậu, phải bán cả con lẫn chó… là cùng chớ gì?
Đúng.
Các anh ý nghèo quá, cơm chả có mà ăn. Mấy gã sáng bụng nhất trong bọn bèn tụ
nhau lại bàn chuyện làm cách mạng. Một anh tuyên bố: Mấy thằng địa chủ nó chẳng
phải mó tay mó chân vào việc gì. Vậy mà chúng quanh năm ngồi mát ăn bát vàng….
Giờ ta phải cướp của nó mà ăn chớ nhịn đói mãi sao?. Chúng ta phải làm cách
mạng thôi…
Cách
mạng gì?.
Là cách
mạng vô sản đó…?
Vô sản
là gì?
Là “dùng
bạo lực để cướp chính quyền. Có chính quyền là có tất cả”.
Vậy hả….
Nhưng làm cách nào?.
Bây giờ mình
nghèo quá, mình phải dựa vào mấy thằng ku đen ngu dốt dễ lừa… đặng kiếm miếng
bỏ vào mồm mà sống cái đã
Rồi sao?
Sau đó
ta lừa ngay mấy thằng đó làm lực lượng cách mạng.
Rồi sau
nữa
Ta cướp
được chính quyền về tay rồi. Cho nó vài năm làm ăn riêng lẻ để tuyên truyền lý
tưởng “lấy ruộng đất của địa chủ chia cho nông dân”. Rồi sau đó ta lùa chúng
vào HTX. Ta lấy lại luôn…
Thời
kinh tế thị trường rồi, làm chó gì có ai còn nhớ cái “HTX” là gì chớ.
Bởi
dzậy. Hiện tại đã có rất cần tiền. Tài nguyên khoáng sản bán hết rồi. Giờ chỉ còn đất thôi. Bán cho “các nhà đầu tư” cả nước ngoài lẫn nước trong sẽ kiếm
được nhiều tiền bỏ túi. Bọn nào chống đối, sẵn quyền lực trong tay, ta chơi bài
cưỡng chế, tức là “cướp có tổ chức” đó.
Vậy là ta
cướp ngay cả người đã từng cưu mang mình hổi kháng chiến à?.
Bọn
chúng “dân trí thấp”, biết gì.
Một ông
ngỡ ngàng: Nghe ông nói giống y chang lịch sử đảng hà…?
Thì
chính là nó đó.
Ông thày
giáo thoắt giật mình: Bỏ mẹ, thì ra lịch sử là vậy đó hả. Đảng ta thật sáng suốt,
thật vĩ đại.
Một ông
hùng hồn: Tôi ủng hộ thủ tướng. Dù sao thì thủ tướng vẫn là người sáng giá nhất, ít
nhiều có “tư duy đổi mới” nhất. Là người duy nhất dám… đụ vào mặt đồng chí mình, đụ
vào mặt cả cái lý tưởng của mình luôn. Thủ tướng cứ ra lệnh đi. Tôi xin góp một lá
phiếu bầu ngài làm "thổng tống". Ý lộn... là... ống cống. Ha ha ha.?
***
2 nhận xét:
Chuyện của Lão Đồ khó mà 'thư rãng" quá ... Rát sạt :))
Đọc để xả "sì trét" đó Gió ơi. Cũng là để cười luôn thôi mà... Ha ha ha.
Đăng nhận xét