(Viết từ một câu chuyện có thật)
KIÊN
ĐỊNH LẬP TRƯỜNG…
Mịa, thí
cho mấy đồng còm rồi bảo mình bỗng dưng giao mảnh đất tổ tiên ông bà để lại bao đời nay
cho chúng nó. Bộ chúng nó coi mình là cái đồ ngu như chó sao…?.
Thôi bà
nhận tiền đền bù đi cho tôi được yên…
…
Bà thông
cảm cho tôi. Chi bộ vừa họp kiểm điểm tôi. Chỉ đạo tôi phải có trách nhiệm đôn
đốc vợ con nhận tiền đền bù.
…
Tình cảm
vợ chồng mấy chục năm. Sao bà nỡ…
…
Tôi biết
bà cả đời hy sinh vì chồng vì con.
…
Quỳ
xuống đôi mắt rưng rưng, giọng mếu máo: Cho tôi xin lỗi…
Ông nhận “trách nhiệm chính trị”… luôn đi?
Trăm sự
cũng tại cái áo… này đây. Tôi đã khoác cái áo đảng viên mấy chục năm nay. Mặc
dù đã quá cũ, quá xấu, quá rách, quá bẩn... Nhưng bỏ thì… tiếc lắm.
Vậy thì…
ly dị đi.
LHD: Thật đáng khâm phục con cháu bà Trưng bà Triệu...
2 nhận xét:
Buồn 5 phút :))
5 phút thôi nha, sau đó đi siêu thị mua sắm... he he he.
Đăng nhận xét