Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

Số 109-2012: Món ngâm giấm...


ĐẶC SẢN: "GIẤY KHEN NGÂM GIẤM"…

Này bà có nghe TV nó đang đưa tin về ngày tận thế kia kìa…

Ồi, toàn chuyện nhảm nhí…

Nhảm đâu mà nhảm, thông tin chính thống của nhà nước mà dám bảo nhảm sao. Đây này, bên Mỹ người ta còn đua nhau đào hầm trong núi để lánh nạn. Bên Tàu có gã làm hàng chục quả cầu lớn để trú ẩn khi lâm nạn… Trong khi đó người Maya cũng đang… hoảng hốt cầu nguyện nữa kìa. Bà cũng phải tính coi kẻo muộn chứ?

Tính gì…?

Thì tính cái vụ lánh nạn ấy

Lánh đi đâu?. Tôi với ông về hưu cả rồi, tiền chả có mấy hột, hết tháng là hết tiền. Có gì để mất đâu mà lo chớ. Tôi thì thấy cái sổ hưu nó quan trọng nhất đấy. Nó giống như cái sổ gạo thời XHCN tươi đẹp của chúng ta ấy. Mất nó là nhìn thấy cái “tận thế” ngay đó.

Ua… Bà nói chí phải. Cái sổ hưu mới quan trọng, chứ cái chế độ XHCN đã có các đồng chí bên Trung Quốc giữ hộ rồi. Chắc như thành đồng vách sắt thì sợ gì ngày tận thế chớ?

Nhưng nói gì thì nói chớ cũng phải chuẩn bị tí chút cho nó chắc ăn. Ngộ nhỡ nó… thật thì chết?

Ừa ha… Vậy thì bà gom cái mớ giấy khen với huân chương của bà, đưa tôi  làm món “thành tích ngâm giấm” đặng ăn dần?

Ặc… Bà mẹ nó…!. Cái món này đéo ăn được mà đưa ra câu cũng khối thằng mắc bẫy. Ha ha ha?

2 nhận xét:

Unknown nói...

XChan1 hỉ , thiên hạ mờ mắt hết rồi :))

Unknown nói...

He he he...!