Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Số 316-2014 - Chuyện thời sự...



QUYẾT LIỆT


Con mụ Tèo vừa đi vừa chửi: Tổ sư bố năm đời mười đời một trăm đời một nghìn đời cái thằng hàng xóm đểu. Lúc nào cũng leo lẻo “tốt” với “vàng” đéo gì kia nhá. Bớ bà con ơi… nhà nó vừa trồng ngay cái cọc chó giữa ao nhà Tèo đây nè. Phen này dứt khoát “lành làm gáo, mẻ làm muôi” luôn. Giặc đến nhà đàn bà cũng uýnh… Đcm nhà bọn Tàu chó kia nhá…!

Gã Tèo thẽ thọt: Bà làm gì mà nhắng lên thế. Đàn bà biết gì chuyện bí mật quốc ra mà cứ xen vào?.

Ông không biết hay là ông tảng lờ không biết vậy chớ. Nó đóng cái cọc tổ bố giữa ao nhà mình kia kìa. Mình không chửi mai mốt nó đóng lung tung khắp ao là mất mẹ nó luôn đó…

Có gì cũng phải bình tĩnh. Đã có các đ/c cấp trên lo hộ rồi. Phải chờ chỉ đạo chớ!?


À thì ra là vậy. Nhưng tôi nhắc cho ông nhớ nhá...

Khỏi nhắc. Không im ngay ông sai mấy đứa dân phòng nó nhét giẻ vào mồm bi giờ… Vợ Tèo nguây nguẩy đi vào nhà không nói gì. Tối đó Cu Tèo chơi mấy chén nên có hơi bị… biêng biêng. Bỗng thấy vợ Tèo khỏa thân đi đi lại lại trong nhà. Nổi hứng. Tèo mon men vào buồng. Đã thấy vợ Tèo đang uốn éo tấm thân trắng ởn trên đệm. Máu quá. Cu Tèo leo lên tính… làm tí lấy thảo. Vợ Tèo cười ruồi rồi vật ngửa Cu tèo ra chơi quả… thổi kèn. Đang phê tới số bỗng Cu Tèo thấy phía dưới đau nhói. Vội chồm dậy nhìn thì ôi thôi. Toàn bộ cái cần tăng dân số và cả hai quả đạn đã bị cắt ngọt. Vợ Tèo quăng luôn cho đám chó đang hau háu chầu chực ở cửa vì bị bỏ đói từ trưa. Vớ được mồi lạ, cả bọn tranh nhau giải quyết triệt để. Tèo gào lên thảm thiết: Dư lày là cớ làm sao…!?. Tiếng kêu tắc nghẹn giữa chừng. Bỗng vợ Tèo trừng mắt quát:


Đcm mẹ cái giống nhà Tèo ngu tới mấy đời vẫn chưa hết ngu nhá. Có cái ao nhà tổ tiên để lại không biết giữ. Còn già mồm khoác lác. Đcm cả lò nhà bọn Tèo nhá. Bà cho cả lò chúng mày tiệt cái giống vừa ngu vừa hèn đi luôn nhá… nhá… nhá…!?


Không có nhận xét nào: