Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

Số 421-2015 - Chém gió - NỔ TO HƠN BOM TÀU...!

NUÔI CON GÌ… GIỒNG CÂY GÌ…!

Một bữa Lão mang cơm cho con mèo. Nó trơ tráo nhìn Lão… Bỗng nó trổ tiếng người: Bấy lâu nay ông chủ có thấy con chuột nào vào nhà mình không?

Ua… Mày làm tao quá ngạc nhiên đấy nhá. Không phải vì mày biết nói tiếng người đâu. Bọn bần nông nó bảo: Bọn khỉ khi tiến bộ, nó đi hai chân rồi nó dần thành… bần nông. Khi đó nó lại không nói được như… tiếng người.

Dạ thưa ông chủ. Điều đó là tuyên truyền bíp thôi. Nhưng truyền thuyết cũng cho rằng con là giống “có công với cách mạng” nên con được ăn trên đĩa.

Ủa, sao tao lại quên mẹ chuyện đó nhỉ?



Là bởi con có công săn chuột. Tất cả các loại chuột từ to đến nhỏ con đều… xơi hết. Nên bấy lâu nhà ta vắng chuột đó… Ông chủ thừa biết bọn chuột rồi đấy. Chúng thuộc loài gậm nhấm, chuyên đục khoét tàn phá gia sản của nhà ta. “Chúng ăn không chừa thứ gì”. Đến nay chúng còn kéo bè kéo cánh thành “nhóm lợi ích” nhằm thao túng mọi mặt của đất nước. Để giữ gìn tài sản quốc gia. Công săn chuột của con đáng được tặng huân chương ấy chứ…?

À… thì ra là vậy. Tao công nhận mày có công, nên mày được ăn ngon hơn, được ăn trên đĩa, bát hẳn hoi như vậy. Cũng đáng thôi mà.

Thưa ông chủ. Nhiệm vụ của con là giữ yên trong nhà. Chỉ tại con ngu quá. Nghĩ một mà không nghĩ hai. Đến nỗi bọn chuột bi giờ nó hơi bị… lộng hành.

Mày nói cũng phải. Nhưng mày nói thêm phát nữa là tao biến mày thành “thằng đánh máy vi tính” đấy nhá…

Dạ xin ông chủ tha cho ạ. Chuột nào con cũng xơi tất. Dưng mờ…

Sao…!?

Là tại cái bình của ông chủ giờ nó nhung nhúc chuột mà… con đành “bó tay chấm com” thôi ạ.

Vậy mày cứ yên đó chờ chỉ đạo.

Dạ, con xin chấp hành nghiêm nghị quyết ạ…




Gâu gâu gâu… Một bóng vàng nhào dzô như ánh sao băng. Chớp mắt cái đã thấy nó ngồi chồm hỗm trước mặt, thè cái lưỡi đỏ lòm, rớt rãi chảy lòng thòng… Lão vuốt ve nó một lúc rồi mắng: Mày sủa suốt giống cái loa phường thế, không biết mỏi là gì à?. Lúc bố mày đang ngủ mà mày cứ sủa nhặng là sao?

Thằng chó bất chợt trổ tiếng người: Bộ ông chủ không tin con sao.

Tao biết. Mày là giống trung thành nhất trong các thú nuôi. Dưng mờ tao ghét mày ở cái tật hay sủa… hóng.

Dạ thưa ông chủ: Nhiệm vụ của con là phải sủa mỗi khi có kẻ xâm nhập đến đất nhà mình, ao nhà mình… Ông chủ chửi con thì con chịu. Nhưng chó thì chỉ biết sủa chứ biết sao giờ?. Mới đây con đã mua được cái máy quay băng. Con thu tiếng sủa vào băng, con phát đều đều… Nhưng do…

Do gì?

Băng Tàu chất lượng kém, xài lâu nó nhăn… nên tiếng có hơi bị rè…

Thế mày có định sủa tiếp không. Để thực hiện tốt "tuyên truyền định hướng". Nhiệm vụ của mày là phải… sủa. Thôi bây giờ cái băng nó rè thì quăng nó đi. Mày sủa… trực tiếp ngay và luôn. Được chưa…?

Dạ thưa ông chủ. Con xin chấp hành chỉ đạo. Con sẽ sủa hàng ngày ạ…

Thằng chó nghĩ thầm… Thì xưa giờ mình vẫn sủa theo chỉ đạo đấy thôi…

Bỗng thằng Mèo kêu ngoao ngoao, giọng trịch thượng: Này thằng chó. Tao còn có công giữ gìn phần… nội bộ. Cứ thằng chuột nào ngo ngoe trước mõm là tao xơi luôn. Thế cái giống chó như mày ngoài sủa thì làm được cái gì chứ…?

Tao hả. Tao canh giữ bờ cõi biên cương trên bộ, dưới nước… không cho thằng nào xâm phạm. Hễ nó mon men từ xa cái là tao sủa ngay. Ông chủ nghe phát là lập tức “xin chỉ đạo của bên chính quốc” ngay. Hiểu chửa?

Thế sao vẫn mất dần đất đai, biển đảo chớ?

Ơ… Địt mẹ bọn mèo nhà chúng mày nhá. Mày biết kêu meo meo mà để lũ chuột nó phá tan hoang đất nước. Nó tham nhũng phá hoại đến tận cùng. Mày là cái đinh gì mà to mỏ nổ dữ dzợ?

Bỗng mèo nhảy dựng lên tuyên bố: Đkm thằng chó kia nhá. Cớ sao mày để mất HS-TS vào tay bọn Tàu vậy chớ…?

Ua… thế mày không biết à. Xưa giờ tao sủa đều là theo chỉ đạo đó… mày thì có đéo gì mà oai chứ?

Tao công nhựn bọn chó nhà mày chỉ biết… sủa không hà. Đkm thằng chó phát nữa. Nếu ông chủ không thể để lũ chuột nó đục khoét phá hoại rồi nó chui vào cái bình của nhà chủ… Mày hay đéo gì chứ?

Ừa… gâu gâu gâu… tao công nhận mày đúng. Dưng mày có biết câu: “Nước mất thì nhà tan” không. Tao mới quan trọng nè… Dù sao tao cứ sủa lên cái là oai rồi… Hiểu chửa…?

Thế tao hỏi mày. Tao với mày xưa giờ đều làm theo chỉ đạo. Bao năm nay cố đến đâu cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ trên giao... Rốt cuộc thì ông chủ nhà ta cần “nuôi con gì, trồng cây gì”.

Ua… Đkm bọn mèo ngu. Các cụ Bô Lão quê ta đã khẳng định rồi đó thôi…

Khẳng gì?

Thì “nuôi con Kave, trồng cây thuốc phiện:” đi…!


Ô… Đkm thằng chó. Sao mày không nói sớm?


1 nhận xét:

Dinh Cong Tu nói...

Bài viết quá hay ! Lão Đồ cũng chịu khó đấy chứ, công phu lắm mới viết nên bài hay như vầy. Cảm ơn Lão nhiều.