Chủ Nhật, 26 tháng 4, 2015

Số 404-2015 - SỰ ĐÓN TIẾP...

SỰ ĐÓN TIẾP NỒNG HẬU

Anh Đại đến Mỹ không có 18 phát đại bác nổ ran. Không có tổng thống Mỹ đích thân ra đón. (Chuyện nhỏ. Chỉ cần có lời mời của bất cứ thằng giãy chết nào là bố mày sang liền…!). Anh được mời vào phòng tiếp tân của tổng thống tại một địa chỉ nào đó… Anh Đại ngả người xuống đệm, thấy trong lòng thư thái thoải mái quá. (Nghĩ: Địt mẹ, đúng là ghế Mỹ có khác. Ngồi thấy sướng…!?)

Tổng thống Mỹ hăm hở bước vào giơ tay ra phía trước. Miệng nở nụ cười xã giao tươi tắn…!

(Nghĩ: Hắn trịnh trọng ghê. Mình phải thế nào người ta mới mời mình chứ. Lại còn đón tiếp trịnh trọng thế. Chắc là…!). Anh tổng nhổm dậy giơ cả hai tay theo thói quen. Anh nắm vội bàn tay tổng thống Mỹ thật chặt, còn rung rung mấy lần mới chịu buông…!

Tổng thống Mỹ nghĩ: (Đệch… thằng này nó đến đây là do bên nó mấy lần gợi ý ông mời nó. Có gì oai đâu mà nó có vẻ vênh thế…!). Ngài cúi đầu lịch sự: Kính chào ngài tổng bí thơ đã đến thăm nước Mỹ chúng tôi…

Bình thân! (Nghĩ: Ý lộn… địt mẹ mình quen mồm với mấy thằng đệ. Anh Đại vội giơ tay bịt mồm mình…)

Tổng thống Mỹ ngó sang thằng phiên dich hỏi: Đệch… Nó nói gì vậy?

Dạ thưa tổng thống. Gã bảo ngài cứ…  tự nhiên ạ… (Thằng phiên dịch nghĩ: Đệch thằng này học tới GS_TS mà ngu lâu khó đào tạo đến vậy sao…!!!???)

Ngài tổng thống lấy tay che miệng nói nhỏ: Hả… tao nghĩ chắc thằng này nó hơi bị … xược chi đó thôi.

Ngài điềm nhiên ngồi vào ghế, khẽ ngả người ra phía sau. Theo như bộ ngoại giao nước ngài mấy lần đề nghị. Tôi nghĩ mối bang giao của nước tôi với nước ngài có phần cởi mở hơn… Nhưng tôi có điều chưa hiểu lắm. Là trước lúc ngài sang đây. Nước ngài tổ chức rầm rộ kỉ niệm 40 năm đánh thắng giặc Mỹ. Đó là ý gì vậy?

Đâu có. Thưa ngài tổng thống Hoa Kì. Ngài hiểu cho hoàn cảnh bên chúng tôi. Làm vậy chủ yếu là lừa bịp đám dân chúng. Thứ hai để làm vừa lòng anh Tập. Người đồng chí anh em 4/16 đấy ạ. (Nghĩ: Địt mẹ. Sao mình lại lộ bem ra thế). Dạ… cũng là để bên anh Tập vừa lòng thôi. Chứ quan điểm lãnh đạo của BCT bên tôi đã thống nhất là phải tìm mọi cách cân bằng trang thái ngoại giao, tránh xảy ra chiến tranh. Mà như ngài biết đấy. Nếu anh Tập thất ý cái. Ảnh xua quân xâm lược nước tôi một lần nữa. Chắc là chúng tôi đành… “bó tay.com” luôn. Nên tôi đến đây tìm sự…!?

Thì ra ngài sang Tàu chuyến vừa rồi là có ngụ ý…

Có ngụ hay ý gì đâu. (Nghĩ: Địt mẹ thằng da đen mũi lõ nó hỏi khó. Là anh Tập gọi sang gấp để ra chỉ đạo chứ bộ…). Anh giở giọng thẽ thọt: Dạ thưa... Chuyện nhỏ ý mà…

Ý của tôi là bao năm qua nước ngài liên tục phát động nhiều cuộc tuyên truyền rầm rộ rằng: “nước Mỹ là kẻ thù xâm lược”. Nhưng ngài thử nghĩ coi nước Mỹ có xâm chiếm nước ngài đâu?

Trước kia thì có. Bây giờ thì…

Ý tôi muốn nói tới cái nguy cơ thôi. Nước Mỹ trước giờ không hề xâm lược nước ngài. Một chính thể cứ mãi vin vào quá khứ lịch sử để bao biện và tự sướng như đẻng của ngài vậy. Liệu sống được mấy nả mà mong chứ…

(Anh Đại nghĩ: Địt mẹ thằng chó. Nó toàn chọc ngoáy đến cái nỗi đau của đẻng mình. Này thằng da đen chó kia. Nhục thì bố mày đến giờ đã nhục hết cỡ rồi đấy nhá. Bây giờ nhục thêm tí nũa có đáng gì).

Anh tổng thẽ thọt: Thưa ngài tổng thống. Đó là chuyện quá khứ để lại. Có tuyên truyền, có rầm rộ là theo chỉ đạo bên Thiên Triều thôi. Chúng tôi chủ trương “dĩ hòa vi quý” thôi mà. Đẻng chúng tôi chỉ nói câu nào khác ý bề trên cái là xảy ra chiến tranh ngay. Thực ra lòng thành của đẻng chúng tôi là xin được nước quý ngài bảo hộ…

Nước Mỹ là “thế giới tự do”. Luôn lấy chủ trương đảm bảo nhân quyền là chính. Hơn nữa., nước Mỹ luôn là nước hùng mạnh. Nhưng muốn làm bạn với Mỹ thì phải… Hơn nữa, nước ngài là cộng sảng…?

Dạ, cộng sảng chúng tôi bây giờ chỉ còn có mỗi một thằng là Bắc Triều Tiên. Chớ anh Tập với bên nước tôi thì chỉ là trá hình thôi. Thằng Cu nó cũng đã đổi màu theo bên ngài, nó nhắm mắt rồi. Làm gì còn ai “Canh giữ hòa bình thế giới” nữa đâu…

Ừa… nghe ngài nói thế thì tôi ghi nhận thiện chí của ngài. Nhưng tôi còn trình Quốc Hội nước tôi. Mà ác cái chế độ chúng tôi nhất nhất đều phải chờ Quốc Hội phê duyệt. Và đương nhiên Tổng thống Hoa Kỳ phải tuân thủ điều đó.

(Nghĩ: Quốc hội chứ gì, Nhà nước chứ gì. Chính phủ chứ gì…?. Bên ông ý à. Chúng nó chỉ là cái lỗ đít thằng tội phạm thôi. Ông chỉ đạo phát là răm rắp ngay. Thế mới biết bọn giãy chết ngu lâu thật…!!!???)

Tổng thông Hoa Kỹ thẽ thọt: Thôi thì tôi đề nghị thế này. Trong bản thông cáo chung ta cứ công bố rằng: "Tổng bí thơ đẻng của nước ngài đã thỏa thuận cùng tổng thống hợp chủng quốc hoa kì về vấn đề đặt vòng tránh thai" đi. Mọi chuyện ngài trao đổi với tôi sẽ được trình lên thượng viện hạ viện rồi đợi sẽ có quyết sách. Tôi hứa sẽ thông báo với ngài sau… (Nghĩ: Đệch… chưa thấy thằng nào đi ngoại giao mà ngu như thằng này…).

Tổng thống Mỹ chìa tay lịch sự: Chúc ngài thượng lộ bình an. Nhân đây cũng xin ngài lưu ý. Cái thứ “phóng xạ 210” nó nguy hiểm lắm. Nó tìm đến ngài thì ngài không thể biết đâu. Mà mấy thằng đồng chí bên cạnh ngài nó ăn tiền của thằng Tập gấp mấy lần lương ngài trả cho chúng nó. Cái thứ đã giết thằng Bá chả khó mấy nó tìm đến ngài đâu. Mong ngài bảo trọng. Chào ngài…


Địt mẹ… Cớ sao thằng Mỹ da đen bẩn thỉu nó lại biết vụ đó nhẩy… Thôi thì cẩn tắc vô áy náy. Phen này mình giải tán hết bọn bảo vệ. Tuyển toàn người nhà… May ra. Ừa… Mà cũng không có ổn. Ngộ nhỡ chúng nó cũng bị mua bằng rất nhiều tiền thì sao chớ… Ủa… Hóa ra mình cô đơn đến thế này sao…?


Không có nhận xét nào: