Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Số 7. Rỗi hơi ngày chúa nhựt...



"ĐE BI GI"... 

Trong một cuộc “Pic-nich” quốc tế. Thăng Thủ Miến gặp thằng Thủ Vịt. Thằng Miến bảo: Tao nghe đồn mày tài hoa lắm. Thấy bọn  “quảng cáo bán lông gà lông vịt” bên xứ ngoại nó bình bầu mày là thằng Thủ “sáng giá nhất Châu Á”.

Bộ mày không tin à. Chiêu này gọi là “nói một đằng làm một nẻo” đó. Tao chơi nhiều năm vưỡn ngon.

Tao phục mày…! (nhổm qua bàn bắt tay).

Nhân đây tao giới thiệu với mày đây là “nhất phẩm phu nhân” của tao?

Kính chào phu nhơn bà… (nhồm đít cúi chào)

Còn đây cũng là phu nhân của tao…

Vợ nữa hả?

Tức là tao có nhiều vợ đó?

Tao nói mày thông cảm: Xứ tao thờ Phật. Tao chỉ dám một thôi.

Vậy mày ráng mà học hỏi đi.

À… mà tao chưa hiểu. Mày hai vợ thì… ấy ấy thế nào.

(Nghĩ: Đủ má… thằng này ngu quá). Miệng cười giả lả: Để tao giải thích. Một để làm tình, một để đẻ con…

À… à… Vậy là tao hiểu rồi. (Nghĩ: thằng này chơi trò “bắt cá hai tay”. Có ngày…). Cười ha hả bảo: Thế giống nào đẻ, giống nào để … chơi?.

(Thủ Vịt nghĩ: Đủ má. Thằng này chậm hiểu quá). Tao nói mày biết. Tao vốn thích chơi trò hai mang, lúc thế này lúc thế kia. Trò mèo này tao chơi suốt mà đéo thằng nào biết, thế mới hay…

À… thì ra thế… Tao ngưỡng mộ mày lắm.

(Thủ Vịt nghĩ: Tiện thể ba mày khoe phát). Ví như tao ở giữa. Một bên Mỹ, một bên Tàu. Tao chỉ cần... tím hai tay. Chúng nó lướt, tao cũng được lướt theo. Mày hiểu chưa.

Ua… hiểu… hiểu. Nhưng lỡ một thằng nó buông thì sao chớ?.

(Đủ má lần nữa. Thằng này thật thà quá). Bố bảo nó cũng không dám buông. Buông phát ông rơi vào tay thằng kia ngay.

Thằng Miến thắc mắc: Thế sao ngày trước mày khuyên tao…?

(Nghĩ: Đúng là thằng này đại ngu. Bố mày bơm đểu mà mày cũng tin…). Há há há…?

Thăng Miến nhủ thầm: Địt mẹ thằng chó. Mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Cái loại chuyên ăn theo nói leo, lưu manh… xóm như mày mới chính là thằng… “đe-bi-gi”. (Tiếng Miến dịch là “đéo biết gì”)


Không có nhận xét nào: