Thứ Ba, 5 tháng 2, 2013

Số 16-2013: Câu chuyện cuối năm...


GIẤC MƠ

Lão già ngồi thu lu trên ghế xi măng ở công viên, mệt và đói. Thời buổi kinh tế thế giới suy trầm ảnh hưởng đến nước ta không chỉ từ vĩ mô mà đã chạm đến tận cái bụng của lão già này rồi. Từ sáng đến giờ trong bụng chỉ mỗi cái bắp ngô bà bán hàng rong dúi cho. Lão chơi luôn cả lõi mà vẫn đói quá, mệt quá... Lão ngả người xuống ghế. Giấc ngủ mệt mỏi ùa đến, dìu Lão vào giấc mơ… lạ.

Lão đang đứng ở chỗ lạ hoắc. Xung quanh đèn hoa rực rỡ. Các cơ quan đoàn thể xúm xít chen chân thành hàng dài ngoẵng phía trước.

Tiếng gã quân sư thì thào. Ngài tỉnh ngủ chưa ạ.

Tỉnh rồi. Đang đói dính cả ruột ra. Ngủ thế đéo nào ngon được chứ.

Vậy thì mời Tổng thống ăn tối ạ.

Hả… tao làm tổng thống hả?

Dạ chính vậy. Vừa mới bầu cử công khai toàn quốc sáng nay. Ngài đánh giập đầu đối thủ ngay từ phút đầu. Ngài giành được chiến thắng vẻ vang ạ.

Tao có…?

Lão bước vào nhà ăn rộng rãi. Đèn đước sáng trung. Khung cảnh rực rỡ như cung điện. Lão ngẩng cao đầu trong tiếng hô vang: Tổng thống muôn năm… muôn năm… muôn năm. Tổng thống sống mãi trong sự nghiệp cách mạng vĩ đại của chúng ta. Sống chiến đấu, học tập và làm việc theo gương đạo đức của tổng thống…!!!???

A… a… a… ô … ô… ơ.  o  o  o  o…!

Tổng thống hiên ngang bước lên, đĩnh đạc ngồi vào ghế.

Thằng kia. Mày tự xưng tên họ.

Dạ thưa ngài. Thần là Đại, họ Nguyễn, tục là Đại Lú ạ…

Ta biết mày lắm. Mịa đang yên đang lành mày ra nghị quyết. Mày đòi chỉnh đốn. Mày định xử lý ông hả. Mày chính là thằng đầu têu. Tội của mày to nhất trong đám. Đáng tru di cửu tộc..

Dạ thưa tổng thống. Ngài cũng từng là thành viên Tập đoàn Ếch mà ra. Ngài không nhớ thần từng cầm đầu bọn đó sao?.

Đủ má nó. Miếng ngon nhớ lâu đòn đau nhớ đời. Mịa… Mày định kỉ luật tao chứ gì. Nỗi đau đó làm sao quên được chớ. Đủ má… thằng này lú đến nỗi đéo mở được mắt ra. Cái bằng Giáo sư tiến sỹ ní nuận của mày chó nó tha mất rồi. Cái chỗ nó đẻ ra cái chủ thuyết của mày chúng nó đã vứt vào sọt rác từ hơn hai chục năm qua. Mày còn cố bám vào mày tuyên truyền bịp bợm lừa đảo, mày hòng lập lờ đặng kiếm cái chính danh… Từ nay tao cấm cái “tập đoàn Ếch” chúng mày hoạt động. Nếu chúng mày cố tình thì tao cho chúng mày ra “ngoài vòng pháp luật” luôn nhá… (Lão già chợt nhớ đến lời ngài En-xin bên Nga)

Thằng mặt choắt kia. Mày tên gì.

Dạ con tên Tư Rỗ ạ.

À… thì ra là mày. Mày toan tính mày kết bè kết đảng với bọn thằng Lú tính hạ bệ tao. Mày dám gọi tao là Ếch. Đủ má nó… Mịa tao đau nhất vụ đó đó.  Mày để cho chúng nó ỉa vào mặt tao chứ gì. Tội của mày cũng nặng lắm. Nhưng nghĩ tình đồng hương. Cho mày ra Đảo sống đến trọn đời. Sau này chết được chôn ở  nghĩa trang Gốc Dương. Nghe chửa?

Thằng kia tên gì…?

Dạ Bá ạ..

À thì ra là mày. Mày chính là thằng “chưa mọc mũi đã xủi tăm” đây mà. Mày cũng nổ chẳng kém đéo gì thằng Thăng. Mày định theo đóm ăn tàn mấy thằng kia hử. Nhưng mày chưa làm gì hại đến tao. Vả lại số mày chưa tận. Mày đã coi “Táo quân 2013” chưa. Thôi tao cho mày theo chân thằng Thắng Vẹo, mày hạ cánh luôn đi… Hãy về núi Ngũ Hành mà tu. Từ nay cấm được xuống núi… Bãi chầu… ầu… ầu… ờ…!

Bỗng ngài tổng thống xững người như chết cứng. Có tiêng hô vang: Thiên Hoàng đến… Ngài đột nhiên cứng hàm vội te tái chạy vội xuống sân quỳ mọp. Vạn tuế… vạn tuế… vạn vạn tuế…!?

Thằng thượng tướng cố vấn quỳ bên cạnh liếc ngang. Địt mẹ… Thằng này nó còn chó nhanh hơn cả mình. Tưởng khôn lắm cơ, vậy mà cũng phận làm chó cho bọn Tàu thôi. Chó nào chả là chó. Có gì mà oai chớ…?

Lão già bỗng choàng tỉnh dậy. Xung quanh vắng lặng. Không gian đầy ặc tiếng dế kêu. Lạnh… Mả mẹ nó lạnh quá… Ua… Thì ra là tết đã đến thật rồi. Ai cũng về nhà mình hết cả. Địt mẹ… Chúng nó vẫn còn cố tình cấm đốt pháo nữa, làm bố mày ngủ quên, đéo nhớ cả giờ đón giao thừa. Lão vớ cái gậy lẫm chẫm lần mò ra khỏi công viên. Lão đi về phía chợ. Hình như chợ chiều 30 tết mọi năm có khối thứ để ăn đỡ đói, đặng chờ năm mới. Hy vọng trong tương lai chế độ XHCN sẽ tươi đẹp… sẽ… 


nhất định sẽ... !?


Không có nhận xét nào: