ÔI… MAY QUÁ
Lão Đồ chơi hết nửa lít, thấy vẫn còn… vơi vơi. Bèn thũng thẵng ra
hàng bà Tư Béo, tay vung vẩy cái chai rỗng, chân bước đong đưa như người sắp…
về cõi. Chợt dừng lại trước ngã ba đường. Ua… cái gì lạ vậy chớ. Mọi bữa chỗ
này làm chó gì có tấm bảng đó, mới ngước nhìn lên lẩm bẩm đọc. Tấm bên trái đề
“bọn giãy chết”, bên phải đề “đỉnh cao trí tuệ”. Bà mẹ nhà chúng nó. Người ta
ai chẳng khôn. Bọn bên trái thì đang giãy rồi, nay mai đằng nào chả chết. Bọn
bên này đã là “đỉnh cao trí tuệ” thì phải tiến bộ, phải ngon đòn hơn bọn giãy
chết là cái chắc rồi. Lão rẽ ngay sang bên phải thũng thằng bước. Đi được hơn…
8 mét bỗng có thằng mặt rỗ… huê. Tay lăm lăm
thanh đao đen xì nhảy ra chắn đường. Quát: Tiền đâu, mau đưa ra…!?
Lão băn khoăn nghĩ. Mẹ cả nhà chúng nó. Đỉnh cao trí tuệ đéo gì mà
lại đi ăn cướp giữa ban ngày vậy chứ. Chưa kịp định thần đã nghe thằng kia
quát: Ông đây đang lúc quẫn bách. "Đất nước ta rừng vàng biển bạc chỉ
cần nằm ngửa ăn sẵn" như ông từng tuyên truyền, bao gồm khoáng sản, đất đai, dầu
khí, than đá… Đến cả rừng Trường Sơn ông mày cũng đã bán hết rồi. Ông xúi mấy
đứa tay chân bủa sang “nước bạn Lào anh em” đặng ăn trộm gỗ về bán… !?. Nhưng
đời ông nhằm lúc “chó cắn áo rách”. Kinh tế thế giới đang thời suy trầm. Ông
thì vẫn khăng khăng là ông đang ổn định. Ông đang tăng trưởng, đặng tính lừa
chúng nó… Nhưng chúng nó khôn quá, đéo thèm tin ông nữa… Ối giời ơi, ông đang
bị… hết tiền. Mày có bao nhiêu thì đưa ra ngay.
Dạ thưa “người anh hùng đỉnh cao trí tuệ”…. Em đã về hưu 10 năm
rồi. Cũng tại ngày trước em cống hiến hơi bị ít nên lương hưu của em ban đầu
chỉ có hơn một triệu. Qua bao nhiêu lần… bổ xung, em mới được hơn hai triệu tí.
Em trót tiêu mất một triệu chín. Còn một trăm ngàn xin biếu anh lấy thảo ạ…
Được. Mày đưa ngay ra đây… Gã lụi cụi đếm tiền nghĩ: Đủ má nó, toàn
tiền lẻ là sao chớ. Sáng nay bộ ông mày
ra ngõ gặp gái già sao chớ. Quả đầu mà bị… hẻo thế này. Chắc cả ngày…?. Gã phảy
tay: Cho mày đi…!
Lão lụi cụi đi qua gã, nghĩ: Lạ quá ha… Rõ ràng là “đỉnh cao trí
tuệ”. Chế độ XHCN văn minh gấp vạn lần bọn giãy chết. Cớ sao lại có ăn cướp
công khai vậy chứ. Lão bỗng giật mình sững lại, vã mồ hôi lưng. Trước mặt Lão
hiện ra một thằng mặt mày sáng láng. Trước ngực treo cái bảng đề “GS+TS”. Gã
vung tay vẽ lên trời hai chữ “lý luận”, gầm gừ quát : Mau nôn tiền ra…?
Lão giật mình há hốc mồm ngơ ngác. Rõ ràng thằng vừa rồi có… rỗ huê
mà. Nó tự xưng đỉnh cao trí tuệ rồi. Cớ sao lại lòi ra một thằng “đỉnh cao” nữa
vậy chớ. Bèn hỏi: Mày là “đỉnh” thật sao chớ.
Gã quát. Bộ tao làm tới chức “Tổng bí”, không đỉnh cao thì là cái
chó đây à?.
Thấy gã nhiều lí luận. Lão bèn nói: Dạ thưa anh “tổng đỉnh cao”. Em
muốn phỏng vấn anh phát.
Ừa… tao cũng đang chẳng có việc gì làm nên mới ra đây tính chuyện…
mần ăn. Mày muốn nói gì thì nói đi.
Dạ… thưa anh “đỉnh… tổng”. Em biết các anh cả trăm năm nay vẫn đỉnh
như thế, sao giờ lại đi cướp vậy.
Địt mẹ thằng này ngu quá. Tao bản chất vẫn là cướp. Mày có nhớ bài
“cuốc tế ca” không. Trong đó có câu: “Cướp được chính quyền là (tao) có tất cả”.
Nhưng cái “tất cả” đó tao bán mẹ nó hết rồi. Giờ tao đang đói đây. Không đi
cướp thì lấy gì ăn đây hở giời?
Lúc nãy em đi vào con đường “đỉnh cao trí tuệ” của các anh. Cứ nghĩ
nó ngon hơn bọn giãy chết. Ai ngờ…?
Mày bị lừa rồi con ạ. Nhưng cũng đéo phải chỉ mỗi mình mày bị lừa
đâu. Ngày trước đã cả nửa thế giới cũng bị lừa như thế. Nhưng chúng nó khôn rồi.
Hiện giờ chỉ còn hơn 80 triệu thằng như chúng mày còn bị lừa nữa thôi…!?
Em xin anh… đỉnh cao. Em muốn quay lại ạ…!?
Mày ngu quá. Lịch sử làm đéo gì có chữ “quay lại” chứ. Thôi mày ngu
thì chấp nhận thương đau đi. Hối cũng không kịp đâu con…!?
…
Lão Đồ bỗng giật mình choàng dậy. Đầu còn ong ong như vừa bị bọn “đỉnh
cao trí tuệ” nó… đánh vậy. Tai bị nhéo vẫn còn đau rát. Chợt bừng tỉnh hẳn, đã
thấy bà bác sỹ đứng ngay cạnh giường. Đôi mắt phát ra “tia sáng hình viên đạn”.
Lão chột dạ nghĩ thầm. Địt mẹ nó. May
quá mình chỉ là nằm mơ thôi…!?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét