Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

Số 43-2013: Truyện của Lão Đồ...


NGÀY CUỐI CÙNG CỦA TỔNG THỐNG MỸ…?



Bà Ôbama dìu chồng vào nhà. Ngài Ô thều thào: Em ạ, anh vừa nằm mơ, một giấc mơ rất lạ
Ơ… Giữa ban ngày anh lại nằm mơ là sao chứ hả?

Ừa… anh gặp giấc mơ cực kì quan trọng. Một giấc mơ quyết định cơ ngơi của thế giới ấy chứ lỵ.

Mơ chính trị… Ua… “mơ chính trị” là cái… đệch gì chứ hử. Em chưa nghe thấy bao giờ. Anh mơ thấy cái của nợ gì vậy?

Không phải cái của nợ. Là anh mơ gặp ông Các Mác. Ông ý bảo: “Đệch mẹ cả lò nhà bọn Tư Bản chúng mày chỉ là đêm trước của CNXH chúng tao thôi nhá. Mày hiện giờ tuy đang tạm cầm đầu thế giới. Nhưng đệ của tao nó cũng đang bắt đầu… “chỗi” dậy rồi. Mả bà nhà thằng đó nó quá giỏi. Nó đang tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên CNXH. Nay mai nó cầm đầu thế giới mấy hồi. Chúng mày cứ trống mắt mà coi đi”?... Em ơi, nghe xong bỗng dưng anh thấy… mệt quá.

Ua….Đã hai khóa anh làm tổng thống nước Mỹ. Em chưa thấy anh mệt đến vậy bao giờ.

Là tại cái giấc mơ quái quỷ đó đó.

Bộ anh mơ gặp mấy con đượi da trắng, rồi anh mê mải anh… anh bị rút hết sức chớ gì?

Là anh mơ gặp ông Các Mác…

Ổng có cho anh thấy mấy con đượi đó không?

Em thì chỉ được cái… nông nổi thôi. Làm nhất phẩm mà cứ ghen kiểu đó thì còn gì là… oai phong nữa chứ hử?. Nhưng nghe ổng nói xong thì anh suy nghĩ lung lắm..

Nghĩ gì?

Là anh nghĩ chế độ TBCN của anh bộ sắp tới ngày tàn thật rồi. Bởi anh không thể làm cách nào mà “Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu” được. Người ta phải lao động, phải mần việc để kiếm tiền đặng trang trải cho cuộc sống. Hạnh phúc thời nay cũng cần phải có tiền. Trên thế giới chỉ có mỗi một thằng mọi nào đó nó chịu sống cảnh “Một căn nhà nhỏ hai quả tim vàng” thôi…?

Vậy thì anh cũng phải coi lại cái chủ nghĩa của anh đó nha. “Làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu” tôi cũng thấy nó quá tiến bộ đi. Người ta có thể không cần phải làm gì mà vẫn được quyền “thích gì được nấy”. Sự văn minh tiến bộ nó nhằm vào chỗ ấy đó?… Hay quá còn gì.

Ừa … mà tôi đang phân vân.

Phân vân gì?

Là tôi nghĩ: Xã hội loài người cần phải lao động để tiến hóa. Mà giờ không làm gì vẫn tự dưng được hưởng thụ tẹt ga… Thế kỷ 21 bây giờ không có ai suốt đời không làm gì, chỉ lo ăn chơi rồi cứ tự dưng được hưởng “theo nhu cầu”. Hóa ra con người thành… lũ heo à. Vậy của cải nó ở đâu ra mà “tuôn ra ào ào” vậy chớ.  Chẳng lẽ nó ở trên trời rơi xuống chăng?

Nó không ở trên trời. Nó ở trong cái cái chế độ XHCN tươi đẹp kia bỗng dưng nó… “tuôn ra ào ào” vậy đó. Có ma quỷ nó mới biết nó tuôn từ cái lỗ nào ra chớ?…

Ừa… nghe bà nói thì tôi mới sáng ra… Nhưng tôi thắc mắc rằng: Cho từng đó gạo vào nồi, rồi cho nước, rồi cắm điện. Nó sẽ ra một nồi cơm đầy hơn lúc ta cho gạo với nước vào. Bộ gạo kết hợp với nước sẽ tạo ra sản phẩm to hơn ha…?

Ùa… em cũng có ngờ ngợ nãy giờ… Nhưng anh đã quyết thì em xin theo anh. Ai chả biết câu “tam tòng tứ đức” đâu chớ

Ừa vậy là được rồi. Người ta có câu “thuận vợ thuận chồng tát bể đông cũng cạn”.

Thế sao anh bảo là học được bài của…?

À… em nhắc anh mới nhớ. Là cái thằng Vịt Ngan. Nó mần cái “Kinh tế thị trường định hướng XHCN” mới lạ. Năm 2012 nó vừa đạt được sự tăng trưởng 5,6%. Nó đứng đầu thế giới rồi. Vậy là quá mỹ mãn. Anh mới thấy bọn tư bản bây giờ quả đang giãy chết thật

Rõ ràng chế độ XHCN của nó tươi đẹp hơn hẳn chế độ TB của chúng ta rồi.  Chúng nó chỉ cần ngồi chơi xơi nước là cứ tự do hưởng thụ. Ua… quả là sáng tạo, quả là lý tưởng đó nha.

Vậy anh quyết thế nào?

Mai là ngày cuối cùng đời tổng thống Hoa Kỳ. Anh sẽ ra một quyết định quan trọng
.
Quyết gì?

Là anh giao quyền tổng thống cho đảng cộng sản Mỹ. Nhưng anh cần phải lưu ý cho mấy thằng đó rằng: “Phải xây dựng nước Mỹ tiến lên “thế giới đại đồng” theo ông Mác.  Và đảng cộng sản Mỹ được nắm quyền sinh sát. Mịa…. thằng nào nói trái ý thì cứ tự tiện “đập chết ăn thịt” luôn…

Sao bỗng dưng mà ông có quyết định điên rồ làm vậy. Bà Ôbama gằn giọng.

Là tại… đêm qua anh gặp giấc mơ lạ. Trời xui đất khiến cho anh  gặp được ông Các Mác. Anh bỗng thấy “mặt trời chân ní trói qua trym”. Anh dứt khoát phải đi theo lý tưởng của ông Mác luôn. Dứt nhời,  ngài Ô ba ma lặng lẽ đi ra cửa. Ngài hướng mặt về phía tây giơ tay làm dấu thánh mà rằng: Ua… Đệch mẹ nó… Không lẽ mặt trời đang mọc ngược sao…?


Không có nhận xét nào: