Chủ Nhật, 13 tháng 7, 2014

Số 322-2014 - Chém gió phát cho nó máu.



GÕ CỬA NHÀ THẰNG HỌC TRÒ HỌ Ô…!?

Tối Lão chơi nửa lít “nút lá chuối”. Thấy tâm hồn phấn khởi bèn ra phố rong chơi. Bất ngờ dừng bước trước cửa nhà thằng họ Ô. Chặc luỡi: Đệch… cái thằng Mỹ đen thế mà tài. Nó ngày trước vốn là học trò của Lão. Thế mà giờ làm tới tổng thống một siêu cường số một thế giái. Lão mẩm bụng. Đã lâu không ghé thăm nó. Nhất là từ dạo nó lên “thổng tống” đến giờ. Chưa kịp bấm chuông đã thấy con vợ nó đon đả: Dạ kính mời thầy ghé thăm ạ. Chồng con vừa ngồi xuống bàn ăn, chưa kịp… Thấy Kamera reo reng reng. Biết ngay có khách quý ghé thăm. Bèn dừng lại chờ thầy đấy ạ. Kính mời thầy… lên mâm ạ.

Tao vừa chơi hết nửa lít. Giờ chắc nạp thêm nó có hơi bị khó… Vả lại nhà mày chơi toàn cái thứ rượu xịn. Khó uống bỏ mẹ…

Thằng họ Ô bất ngờ chạy ra, cúi rạp mình: Dạ kính mời thày ạ…!

Nể mặt, Lão Đồ vào nhà. Thằng trò cưng nở nụ cười sáng trưng cúi đầy chìa tay lom khom dẫn đường rất kính cẩn. Lão thấy lòng có phần thư thái, bèn bảo: Thôi… tao chẳng nạp tiếp được nữa. Mày cứ xơi cơm đi rồi ta nói chuyện sau.

Dạ… thưa thày nhà con có ăn cơm đâu ạ..

Ủa… tao lộn… Thôi xí xóa nha.

Dạ thưa thầy. Được thầy đến thăm là vinh hạnh lớn nhất của trò và gia đình trò rồi ạ. Trò chả cần ăn cũng thấy no. Con xin tiếp chuyện thày chu đáo ạ…

Ừm… ừm… Lão mẩm bụng: Mịa, may mà gặp thằng trò ngoan, có hiếu. Bèn dõng dạc hỏi: Ta vừa nghe thượng viện bên chúng mày mới ra nghị quyết về Biển Đông. Cũng thấy trong lòng ấm áp đôi chút. Nhưng ta thấy bên ta với bên mày đàm phán bao năm nay thấy chẳng có tiến triển gì hết. Bộ…!?

Dạ thưa thầy. Con là tổng thống Hợp Chủng Quốc thì trước hết con phải vì quyền lợi của tổ quốc chúng con. Bao năm đàm phán chả đi đến đâu cũng là bởi bên nước thầy họ không cùng chúng con có tiếng nói chung ở điểm ấy. Họ chẳng coi dân tộc, đất nước họ là cái cục cức khô gì. Họ chỉ vì quyền lợi cho đảng của họ thôi. Nên…

Cái đó ta biết. Dưng tại sao bàn mãi vẫn chỉ quanh quẩn cái vụ nhơn quyền, cái vụ minh bạch, cái vụ… mấy đồng chí Rân Trủ mãi là sao?

Dạ thưa thày hỏi khó con đấy ạ. Dưng mờ mấy đồng chí nãnh đạo của nước thầy toàn đám lươn lẹo giả dối. Cả đời chuyên lừa đảo bịp bợm, nói một đằng làm một nẻo… “Chỉ có thú vật mới quay lưng với nỗi đau của đồng loại, dân tộc mình”. Dạ thưa con xin lỗi đã “múa dìu qua mắt… thày”. Con mượn câu đanh thép nhất của lão “Max” ngu dốt kia để giãi bày quan điểm với thày đấy ạ. Mong thày lượng thứ ạ. Dưng chúng nó cứ chơi trò lá mặt lá trái thế. Con tin chúng nó thì hóa ra…

Ta biết mày đâu có ngu. Tao chỉ buồn thôi…

Dạ thày khỏi buồn đi ạ. Cái chiêu “nhơn quyền, rân trủ, bất đồng chính kiến…” chỉ là trò chơi chánh chị thôi ạ. Còn lâu mấy thằng đồng chí bên thày mới chơi được với bọn con ạ. Chúng con đang giăng lưới xung quanh bọn Tàu chó kia. Chúng đang giãy giụa rất hăng. Đợi chúng mỏi rồi. Con chơi trò cấm vận phát là nội bộ chúng nó đánh nhau tối ngày. Một tỉ ba đám dân đói khát vô học, bị nhồi sọ lừa bịp cái “chủ nghĩa dân tộc” hẹp hòi kia bao năm nay bông dưng... thấy bị lừa bịp mới kịp tỉnh ngộ. Chúng bèn tranh ăn, tự chém giết nhau loạn cào cào ngay ấy mà. Thày khỏi lo. Chỉ vài năm nữa thằng Tàu nó xụm. Thì mấy thằng lưu manh bên thày nó xin chui qua háng con ngay. Lúc đó thày cứ cười thoải mái nha thày. Con cùng hơn 200 triệu dân Hợp Chủng Quốc cùng cười góp với thày… Lo gì thầy nhẩy…?

Trò ngoan. Bây nói có lý lắm. Tao nghe cái phục liền. Rót cho tao ly "Uých Kây" lớn đi mày. Bữa nay tao có xỉn, tao ngủ nhờ “nhà khách chính phủ Mỹ”. Mai tao tự về khỏi tiễn nha… Khà… Rượu ngon… Chúc mày ngủ ngon nha. Nhớ nộp thuế đầy đủ đó. Kẻo con mẻ nó bảo mày mải vui với thầy lại quên nhiệm vụ… 


Hớ hớ hớ…!?

Không có nhận xét nào: