Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Số 326-2014 - Ăn cơm mới - nói kiểu cũ...?

BÀI NHẬN ĐỊNH.

Lão Đồ nhân lúc nhàn rỗi, muốn góp vài nhời bình loạn phát coi sao…!?

PHẦN ANH TẬP:




Mục tiêu của anh Tập là thâu tóm quyền lực độc tôn vào tay của anh khi anh nắm tới ba chức vụ cao nhất. Anh để lộ dã tâm “Mao ít” của mình hòng xưng hùng xưng bá với trong nước và thế giới. Rằng anh đang là “địa chủ cường hào”. Anh còn là con nợ lớn nhất của thằng cầm đầu thế giới. Chắc chắn nó phải… run khi anh ra đòn… kinh tế. Nhưng do cái thể chế của chế độ anh Tập hiện đang đi đến điểm chết. Nội bộ nước anh đang… loạn. Trong nước thì bom nổ tùm lum do đám “hồi giáo khủng bố” gây ra. Rồi Tây Tạng, rồi Tân Cương ngày càng trở nên… bất trị. Không những thế, đòn khủng bố còn lan tới tận Bê-King… Niềm tự hào của dân tộc Trung Hoa, trong đó có cả… nhà của anh Tập. Anh bèn tính kế hướng sự rối loạn ra ngoài để giải tỏa… Anh cứ nghĩ: Xung quanh anh tất cả các thằng em đều thiếu và yếu. Nhưng ai ngờ “người tính không bằng trời tính”. Tất cả chúng đều không chịu chấp nhận cái tội… “bán nước” (trừ thằng Vịt tay đã trót nhúng chàm qua cái công hàm phải gió kia). Tuy nhiên tội bán nước là tội “tru di cửu tộc” nên thằng Vịt nó sợ. Xưa nay nó lưu manh dối trá quen rồi… nhưng từ ngày có cái “In tẹc nếch” nên dân thằng Vịt nó đéo thèm tin "các anh đồng chí tuyên truyền định hướng” nữa, thành thủ nó bị… vỡ trận. Hiện đã lộ măt nạ là tập đoàn bán nước, đã “lấm lưng trắng bụng” qua cái vụ HD981 vừa rồi… Anh Tập đau nhất là thằng đàn em “bao năm nguyện làm chó giữ nhà cho anh Tập”, từng quỳ gối xin anh bảo trợ từ năm 1991 qua cái "Hội Nghị Thánh Đổ", thì buộc phải phản ứng “kiên quyết có giới hạn”. Anh lu loa là thằng này láo, thằng vô ơn, thằng “ăn cháo đái bát”… nhưng nó vẫn cứ cố tình nó... lờ đi. Bởi nó làm sao dám cam chịu lộ mặt bán nước, trong khi vẫn đang vẫn còn tạm thời lừa bịp được đa số dân nước nó…?. Số còn lại đều là các quốc gia có chủ quyền theo thể chế dân chủ… Thành thử mọi chiêu “hướng rối loạn ra ngoài” của anh Tập trở nên dở khóc dở cười.  Bên ngoài thì phía tây, đám Trung Đông nó ngảng ra. Thằng Miến nó không chịu nghe. Nó chơi quả… độc lập. Khiến nỗi “con đường tơ lụa dầu khí”, cái ết hầu của anh Tập bỗng dưng bị tắc nghẽn. Phía bắc thì thằng Pu nó làm chủ. Phía đông thì thằng Nhựt, thằng Hàn, thằng Đài… toàn đội rắn, và đều không phải là… “cạ” của anh. Cùng với chiến lược xoay trục của thằng “con nợ” thì anh Tập đã hoàn toàn “nằm trong vùng trũng” của thế giới. Càng giãy giụa càng… xày vảy thêm…!?

PHẦN ANH PU:


Sau khi nước Nga, kẻ cầm đầu hệ thống XHCN ta rã. Anh Pu vốn là CS gộc đành phải tuyên bố… ra khỏi đảng. Anh giành quyền tham chính đến nay cả chục năm. Chí hướng của anh là muốn khôi phục “đế chế CS Nga” năm xưa. Anh dùng nhiều thủ đoạn nham hiểm để mần công chuyện. Tỷ dụ như lúc tranh cử. Anh xua đám mật vụ KGB của anh bắt bớ hàng loạt đại biểu các đảng phái ra tranh cử. Thế là anh thắng… Hoan hô anh!.

Mới đây vì cái dã tâm khôi phục cái hệ thống CS mà anh ra tay chiếm Cờ-Rim. Anh tài trợ vũ khí phượng tiện để gây loạn ở miền đông thằng U-cờ… Anh tính chơi trò “rũ rối để câu kẹo lợi ích”… Anh liền bị vấp phải sự phản đối của hầu như tất cả các đối thủ. Cứ tưởng nó chỉ dọa chơi chơi. Ai ngờ nó mần thật. Nó ra tay cấm vận anh. Rồi cái vụ máy bay MH77 bị các đồng chí đệ của anh bắn rơi và… bọn EU nó đang kêu gào cấm vận… chặt hơn. Vậy là anh Pu bỗng nhiên thành… cô đơn. Bởi thực ra anh Pu chỉ là tên buôn súng. Một tên chuyên bán tài nguyên thiên nhiên để sống. Nền kinh tế của anh Pu còn thua xa anh Tập. Thật không may nữa là anh Pu cũng sắp xuống… ‘sề” trong nay mai. Anh bèn bắt tay với anh Tập. Hy vọng hai anh trở thành lực lượng mạnh, với tham vọng “hai đánh một chẳng chột cũng què”. Thằng Vịt tưởng hay tính ăn theo nói leo đặng nhờ cậy… Nhưng nghĩ lại thấy anh Pu với anh Tập tuy vốn là “đồng chí lâu năm” nhưng đã “biến đổi gien” thành kẻ dã tâm tham lam vô tận… Thằng Vịt bèn tính trò ngả theo thằng Mỹ đặng tìm chỗ chống lưng. Nhưng thằng Mỹ nó không thèm ỏ ê gì tới thằng Vịt cả. Nó chỉ lợi dụng quan hệ để… ngoại giao chơi chơi cho vui thôi. Còn thực ra nó có ngu cũng chả thèm chơi thật với thằng CS Vịt… Thành ra thằng Vịt vẫn cứ mãi… bẽ bàng?

Tóm lại: Những cái thuộc vào loại ết hầu thì anh Tập với anh Pu đều đang đuối. Anh ra đòn rằng… “không bán khí đốt cho EU” chứ gì?. Hiện Mỹ đang dư thừa thứ đó. Chỉ vài năm nữa khi EU không thèm mua khí đốt của anh thì anh Pu chỉ còn nước… vãi đái. Anh bèn quay sang thị trường đang khát của anh Tập đặng cứu vãn tình thế… Nhưng cứ chờ đấy. Cái liên minh lợi ích giữa anh Pu với anh Tập chỉ là tầm “lưu manh xóm”. Một sự cực chẳng đã mà thôi…

PHẦN THẰNG... Ô:


Xưa giờ cả trăm năm qua, thằng Ô nó là kẻ thù không đợi trời chung của các anh đồng chí. Nó hiểu các anh đến tận chân tơ kẽ tóc. Các anh chơi kiểu gì nó cũng… chấp tất. Nó hiện đang cầm đầu thế giới. Nói gì thì nói nó vẫn mạnh lắm. Bởi nó có trí tuệ cao siêu, có tầm nhìn, có nền quân sự, kinh tế hàng đầu. Nó chỉ cần tăng trưởng 2% thì bằng anh Pu, anh Tập và cả thế giới tăng vài ba chục % … Hiện thằng Ô đang cầm trịch khi bắt đầu chơi đòn…  xoay trục. Thằng Ô nó không ngu đến mức đánh kẻ đang mạnh dù rằng các anh chỉ mạnh ở… làng xóm. Tuy nhiên thằng Ô nó vốn thông minh. Nó chỉ nhận là “cao hơn chứ không thèm dài hơn” như niềm tự hào AQ của bác Thọ hồi ở hội nghi Ba-di năm xưa. Nó học lỏm được chiêu “nói một đằng làm một nẻo” vốn là bản chất lưu manh của các anh nên nó âm thầm xuay trục. Nó bao vây các anh. Đợi các anh trở nên đói kém, sức khỏe yếu… Lần này nó cho các anh “sạch bóng quân thù” trên toàn cầu một cách vô cùng… êm thấm. Và các anh tự căn xé nhau mà chết thôi. Anh Pu với anh Tập ạ…


Lão xưa giờ ít học. Tính tình bông lơn, nên viết toàn chuyện bông lơn… Nếu có đụng chạm, các anh bỏ quá cho nhá. Nhưng có lẽ cái tâm địa của các anh thì Lão cũng có hiểu được đôi phần. Các anh đang đi dần đến “âm vô cực” đấy. Các anh ạ…!?


Không có nhận xét nào: