Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Số 323-2014:CHỈ CÒN NỖI CÔ ĐƠN Ở LẠI...

GIẤC NGỦ MỒ CÔI

“Em ăn cháo…!”.

Hắn chồm dậy, mắt nhắm măt mở lao nhanh vào bếp. Với tay mở cánh cửa tủ lạnh. Ca cháo thịt hầm rau củ… vẫn đặt ngay phía ngoài. Hắn với chiếc nồi nhỏ trên giá rửa vội rồi đặt lên bếp bật ga. Ngọn lửa xanh lét khẽ lay động cái bóng của hắn trên tường. Chỉ vài phút sau, Hắn đã bưng bát cháo nóng hổi chạy vào phòng ngủ, miệng xuýt xoa:

Chắc giờ này em đói lắm rồi…?

Bỗng hắn chững lại giây lát khi nhận ra chiếc giường trống không dưới ánh đèn ngủ tỏa ánh sáng nhè nhẹ… Vợ hắn đã không còn nằm trên đó từ lâu rồi…

Hắn lủi thủi bưng bát cháo ra bàn ăn, khẽ đặt xuồng. Cái bóng của hắn trên tường cứ lặng thinh…


Có lẽ nào em lại giận anh?
Nỡ bỏ đi cuối chiều gió mong manh…?


Hắn bất chợt nhớ đến cái giá vẽ đã cất vào đâu đó. Cả chục năm rồi, chắc giờ đã cũ mòn…?

1 nhận xét:

Unknown nói...

Chia buồn sâu sắc với nỗi mất mát của Lão bạn già. Mong Lão giữ gìn sức khỏe và dần nguôi ngoai...