Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

Số 139 - Thiên văn và... địa lý...!?

TRÊN… THÔNG THIÊN VĂN

Dạ thưa ông Tổng. Bà mời ông dùng cơm tối ạ.

Mày không thấy ông đang bận… xem thiên văn đây à.

Dạ bao năm sống cạnh ông, con cũng học được trò coi thiên văn của ông đấy ạ.

Thằng này khá. Nhưng mày chỉ biết cái bề ngoài mà không hiểu cái thâm thúy bên trong. Mày nhìn đí. Chòm sao “Thiên Triều” mọi khi sáng rực rỡ. Hồi này bỗng dưng có vẻ mờ nhạt.

Dạ con cũng biết điều đó. Nhưng chưa hiểu ý ông ạ.

Có gì mà khó hiểu. Mày có nhớ câu ông nói cách đây 10 năm không?

Dạ con làm sao nhớ được tận thời kì đồ đá đó cơ chớ. Lúc đó con mới vừa học xong được tiến cử hầu hạ ông ngay, nên có biết gì đâu ạ.

Vì thế tao mới tuyển mày làm thơ kí cho tao, hiểu chửa?

Dạ thưa…!

Mày bằng đấy làm sao hiểu lịch sử 4.000 năm của dân tộc. Cái thứ mà bao năm chúng tao thường cho vào chảo, phi hành mỡ, cho bao nhiêu gia vị Tàu vào xào xáo, bốc mùi thơm lừng ra thế. Chúng mày ăn vào đều tấm tắc khen ngon…

Dạ thưa… đúng thế ạ…!

Bởi dzậy… Ừa quên. Cái câu tao nói hồi đó ngụ ý rằng: “Thiên Triều còn thì tao còn”. Hiểu chửa.

Dạ hiểu… hiểu. Nhưng nếu nó…?

Cấm nói chữ... "nếu".

Dạ vâng ạ, nhưng con hơi bị sợ…

Sợ gì?

Con thấy mấy hồi nay “Thiên Triều” lu mờ lắm. Ngộ nhỡ có chuyện gì thì biết trông cậy vào đâu ạ…

Mày khỏi lo. Đồng chí Lý mới sang thăm có dặn dò rồi. Nhìn bên ngoài tưởng thế, chớ "Thiên Triều" vẫn vững như “vạn lý trường thành”. Khỏi lo…

Dạ… nhưng… Dạ con xin hứa sẽ giả vờ không sợ ạ.


***

DƯỚI… TƯỜNG ĐỊA LÝ.

Dạ thưa, vừa rồi ông đọc bài "điếu văn" quả là tuyệt vời. Ngoài mấy từ ê a theo bản chất ra thì không sai với bản viết sẵn một dấu phảy nào cả.

Hả… đó là tại tao tập trung tư tưởng cao độ, tao quyết liệt lắm rồi đấy. Chớ xưa giờ tao đánh vần còn khó nữa là.

Dạ thưa…Ông đừng nói thế nhỡ bọn “thế lực thù địch” nó nghe được, nó lại xuyên tạc ạ…

Nhưng tao nghĩ mãi vẫn không hiểu. Thiên Triều bỗng dưng lại bị… lu mờ là sao chớ. Còn về mặt… "địa lý" nữa. Có mõn chỗ ngon nhất thì Cụ vừa mới chiếm mất rồi. Mà mả mẹ nó bao năm tao chưa hề nghĩ mình sẽ “hạ thổ” chỗ nào nữa. Mịa nó... chó là ở cái đầu, đéo nghĩ ra được ấy. Mày hiểu chửa?

Dạ thưa ông. Ai cũng phải đến nước ấy. Nhưng ông thì lo làm gì cho nó mệt ạ?

Mày bảo tao không lo là sao.

Các cụ xưa có câu: “Trên thông thiên văn, dưới tường địa lý”. Ông cứ thông cái trên là cái dưới nó khác… lòi ra ngay đấy ạ.

Nhưng tao chưa hề thấy nó… lòi ra lần nào sất. Tao trộm nghĩ. Tao thích chỗ nào thì được chỗ ấy ngay, lo gì đâu. Nhưng mày thử nhìn coi. Từ rừng đầu nguồn biên giới biên cương tổ quốc. Đến Tây Nguyên hùng vĩ mái nhà của tổ quốc, rồi biển đảo, rồi bao nhiêu thứ khác không tiện nói ra... đều đã do bên đồng chí Lý quản lý cả. Tao sợ rằng...!?




Dạ thưa ông. Con trộm nghĩ, Ông khỏi lo làm gì cho nó mệt ra. Xứ ta bây giờ không có chỗ nào khả dĩ cho ông chọn đâu ạ. Còn nếu ông với các đồng chí của ông cố tình, thì chúng nó cho nổ tung “pháo hoa” chào mừng tất ráo cả luôn một thể. Khỏi cần lo hậu sự đâu ông ơi. Con nghĩ, ông tìm đường khác có lẽ hay hơn đấy ạ.


2 nhận xét:

Đinh Công Tử. nói...

LĐH viết hay đáo để ?

Unknown nói...

Cám ơn lời khen của Đinh huynh. He he.