Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

Số 159-2013: Chém gió đầu từng đơi...

TRIỂN HỘ VỆ

Dạ thưa ngài Triển. Ngài theo hầu Bao đại nhơn nhiều năm. Làm tới chức “Đới đao hộ vệ” hàm ngũ phẩm. Ngài rút ra được bài học nào từ thế sự nhiễu nhương thời nay ạ?

Ta hả. Bài học của ta là “phò chính nghia”. Hiểu chửa?

Ngài Bao ngày trước nổi danh liêm khiết, chính nghĩa. Nhưng ngài đã chết lâu rồi. Mấy trăm năm nay chưa thấy có ngài “chính nghĩa” nào xuất hiện cả. Vậy thưa ngài…?. Hiện giờ ngài đang phò ai đây?

Ta phò Vua. Phò triều đình chứ ai?

Nghe bảo ngài văn võ toàn tài. Cớ sao ngài không nhận ra triều đình đang hồi suy vong. Gian thần lộng hành, cấu kết nhau thành các “nhóm lợi ích”. Ngày đêm sâu xé triều đình, ăn cướp tài nguyên đất nước để làm giàu cá nhân.…?

Ta vốn xưa giờ lấy chữ “trung thành tuyệt đối” làm mục đích sống. Không dễ dàng phản bội như mấy đồng chí “Đường Triều Mã Hán” kia đâu?

Nghe bảo các đồng chí ấy giờ giàu lắm. Biệt thự nhan nhản, xe xịn, tài khoản nước ngoài muôn thiên rồi.

Hả… mày không được nói xấu các đồng chí anh em của ta. Ta xưa giờ vẫn tâm niệm “Một ngày là đồng chí thì mãi mãi vẫn là đồng chí. Đã là đồng chí thì không còn ai xấu nữa”. Nên…

Dạ thưa ngài Triển. Ngài có nói thật lòng không ạ.

Hả… Nói thật là cái gì?

Dạ thưa… mấy anh “Đường Triều Mã Hán” nay đã thành đại gia cầm đầu các  “nhóm lợi ích”  cả rồi. Còn ngài thì tính sao?

Hả… Ta biết tính gì đây chớ. Hu hu hu…

Thấy ngài mếu máo thế, thấy cũng thương. Nhưng…

Khỏi nói. Ta lấy bằng luật sư ở trường trong rừng. Vụ đầu tiên là bênh vực cho con Hằng ngoại cảm. Mày cứ yên tâm. Triển hộ vệ bây giờ chứ không phải Triển ngày xưa nữa. Ta chỉ biết “còn… vua thì còn mình” thôi.



Dạ… Nhưng thưa ngài. Nếu ngài phụng sự triều đình thì phải lên tiếng trên truyền thông của triều đình. Có sao ngài lại lên “Fay” ngài mần chánh trị cơ chứ. Chỗ đó là cái lề trái, không phải cái lề của những người như ngài mà.

Ta thích chơi thế đấy, làm gì được ta. Mày hỏi gì nữa không?

Dạ… Em hết lời luôn…

Mày về bảo với cái con Thu Uyên phải gió đó đi. Đừng có to mỏ. Chưa biết chết lúc nào đấy.

Dạ nhưng cổ cũng “phụng sự triều đình” như ngài mờ.

Địt mẹ thằng này ngu quá. Về học thêm đi. Đây là chánh trị. Nói dzậy mà không phải dzậy. Trước kia chỉ có một ông vua mà dân ta đã khốn khổ khốn nạn đến thế. Giờ có tới hơn chục ông vua thì mức độ phải chó hơn cả mấy chục lần ấy chớ. Mới nhìn vào thì có vẻ như ta đang đánh lại ta… Nhưng đó là hỏa mù nhằm che cái thứ khó nói khác. Hiểu chửa?

Dạ em chưa hiểu ạ.

Làm nhà báo mà ngu như mày thì về nhà hít lồn vợ đi. Ta thăng đây…!. Dứt lời. Triển hộ vệ tung người phi thân lên mái nhà. Thoắt cái mất dạng.

Dạ thưa…

Từ không trung, tiếng ngài Triển vọng lại: Ta là Triển hộ vệ. Ta phụng sự triều đình. Ta toàn tâm toàn ý. Ta trung thành cẩn cẩn. Ta là lưỡi gươm sắc bén. Ta là ông giời… Hiểu chửa?

Đéo hiểu… Mình chỉ là phóng viên. Mà phóng viên cũng là dân. Ngài Triển là ông trời thì thích đánh ai thì đánh. Lại lôi về đồn đánh hội đồng ở chỗ… bí mật. Làm gì có chứng cớ đâu mà đòi kiện các đồng chí ấy chứ. Có câu “yếu đừng ra gió”. Thôi thì chấp nhận thân phận làm "ông chủ đểu" cho nó yên thân.

Từ giờ các đồng chí phản biện chớ có chửi gã họ Triển nữa đấy nhá.


He he he…!


Không có nhận xét nào: