Thứ Ba, 3 tháng 12, 2013

Số 158-2013: Truyện thiếu nhi (tiếp)

TRUYỆN THIẾU NHI  (tiếp)

Anh tổng mơ màng trong giấc ngủ sâu. Anh mơ thấy thiên đường XHCN sáng lóa mắt ở phía xa. Nhưng chạy hoài mỏi chân quá mà mãi chẳng đến. Anh buồn rầu ngồi bệt trên tảng đá bên đường, gọi: Thằng thư kí đâu rồi. Ra tao bảo…

Dạ thưa… Ông tổng khỏe quá. Ông chạy khiến con theo ông đến thở cả ra đằng... đít vẫn chẳng theo kịp. Ông cho con thở gấp một tí ạ.

Mày thở đi. Tao không quản lý không khí đâu mà sợ.

Lát sau, thằng thơ kí mới hỏi: Dạ thưa, ông hỏi gì con ạ.

Tao tính lên đó coi mặt mũi cái “thiên đường XHCN” nó ra làm sao. Mà đi mãi mỏi quá rồi, vưỡn đéo tới nơi là sao?

Dạ ông cho con nói thật ạ.

Được. Đây là chuyện… nội bộ. Cho mày nói đi..

Dạ thưa ông. Con nghe trên đó thì đẹp lắm, sang trọng lắm, tinh khiết lắm. Gái gú đứa nào cũng đẹp như tiên cả. Cứ là thích gì được nấy. Dạ… trên đó toàn của hiếm, trái đất ta không bao giờ có được ạ. Nhưng…

Nhưng sao?

Dạ tiếc cái toàn đồ giả. Nhìn thì đẹp mà không ăn được ạ. Chỉ để ngắm cho nó… thèm thôi ạ.

Không ăn thì mẻ còn chết nữa là tao.

Dạ nhưng con vừa nhận được cái bá cáo tuyệt mật. Con xin phép trình bầy ạ.

Có gì hay thì bá cáo mau đi…

Dạ… thưa ông. Có cái này hay lắm. Con xin trình ông thưởng lãm ạ. Thằng thư kí đưa một xấp giấy đánh máy khổ A4 cho ông tổng. Ông kêu lên:

Có gì thì bá cáo. Mày đưa cho tao cả tập thế tao đọc đến bao giờ mới xong. Tuy hàm GS+TS, nhưng tao đọc viết còn phải đánh vần khó nhọc thế. Mà cứ đọc trang sau thì quên trang trước. Xưa giờ tao toàn ra chủ trương, toàn chỉ đạo. Còn thực hiện là việc của chúng mày. Thôi… có gì báo cáo cụ thể đi để tao còn cho “ý kiến chỉ đạo”.

Dạ thưa ông. Con xin bá cáo ạ. Số là ngài Tập bên các đồng chí 4/16 vừa ra thông báo kế hoạch đổi mới cực kì sáng tạo luôn đấy ạ.

Nội dung thế nào?

Dạ thưa con xin trình bày ngắn gọn để ông nghe ạ. Thưa ông, toàn bộ dự án đổi mới của bên các đồng chí ấy nội dung như sau. Con xin đọc chậm cụ thể từng phần để ông nghe ạ. Trước hết là cái nguyên nhân vì sao phải đổi mới lần này: 

“Dấu ấn đằng sau quyết định này là một cuộc khủng hoảng tiềm tàng. Sự thành công của TQ đến từ xuất khẩu giá rẻ. Cơ sở hạ tầng đều được xây dựng bởi các doanh nghiệp nhà nước với nguồn vốn từ các tổ chức tín dụng lãi suất thấp và ngân sách nhà nước được thu từ bán đất, cộng với giá lao động rẻ mạt… Việc bán đất được thực hiện từ cướp đất của nông dân, hiện đã đạt đến giới hạn không thể cho phép cướp tiếp, cần phải có sự cho phép người dân có quyền định đoạt về mảnh đất của mình. Mặt khác. Việc neo giá đồng nhân dân tệ rẻ mạt cùng các nhà đầu tư nhỏ đã thổi nên nguy cơ bong bóng tài sản và dư thừa hàng hóa, sản phẩm công nghiệp bậc thấp. Nếu không có những thay đổi căn bản. TQ sẽ đối mặt với tăng trưởng kinh tế chậm hơn, mất dần khả năng tạo công ăn việc làm và không có khả năng cải tổ khi bong bóng vỡ…”!?

Chả có gì lạ, Ta với bên anh Tập cùng chế độ, cùng kiểu chủ nghĩa, cùng đường lối lãnh đạo… thì cái nguyên nhân nó đều giống nhau cả thôi.

Dạ con đọc tiếp ạ.

Đọc đi

Vào ngày 12 tháng 11/ 2013. Hội nghị TW III, khóa 18 của ủy ban trung ương đảng cộng sản TQ đã phát đi thông báo chính thức: TQ sẽ tiến đến chính sách kinh tế thị trường mới như sau: Thả nổi lãi suất và tự do hóa tiền tệ. Cải tổ hệ thống ngân hàng và DNNN theo hướng quản lý chặt chẽ nguồn đầu tư và khả năng tạo ra sản phẩm cho xã hội của khối này. Nâng mức đóng góp cho ngân sách nhà nước của DNNN lên gấp 10 lần hiện nay. Làm rõ ràng hơn về quyền sở hữu đất đai của nông dân. Chấm dứt việc cướp đất. Mọi vấn đề về đất đai phải được mua bán sòng phẳng theo thỏa thuận. Đơn giản hóa các thủ tục hộ khẩu cho người nhập cư vào các đô thị…!?”

Anh tổng bật dậy: Mày đọc có đúng không đó. Địt mẹ… đổi mới thế có mà tự sát à. Mày thử nhìn bên ta mà coi đi. Cả cái nhà nước ta có mỗi thằng Ba là có tí trí khôn. Nhưng thằng đó đã thành “đồng chí X” mất rồi. Một thằng đại phá hoại, đại tham nhũng, đại… đại…!? Hừ. Số còn lại toàn bọn ăn theo nói leo, bọn khôn lỏi, bọn lợi ích nhóm đang khuynh đảo đất nước. Quyền lực đã trở thành… bất lực. Địt mẹ… Làm như bên anh Tập là chết liền.

Dạ thưa…

Thưa với gửi cái giề. Tao biết tin vào ai để mà làm theo anh Tập đây chớ.

Dạ xin ông tổng yên tâm ạ.

Yên là yên làm sao?

Dạ bên anh Tập cũng đã lường trước vụ “quyền lợi nhóm” đó, cho nên…

Làm đéo gì có cách nào mà lường với chả gạt chớ. Cái đám lợi ích nhóm nó không để cho yên đâu. Mày không thấy “nghị quyết đại hội XI”, rồi đến cái “hiến pháp sửa đổi” nữa… Có đứa nào dám sửa điều gì để làm như bên anh Tập không?

Dạ… Nhưng ông cứ yên tâm ạ.

Yên là yên làm sao chớ?

Dạ anh Tập cũng đã từng ăn đòn của đám “lợi ích nhóm” qua vụ gã họ Bạc rồi đấy ạ. Nên anh ý đã có giải pháp tối ưu để khắc phục rồi ạ.

Giải cái con chó gì chớ?

Anh Tập tính đến 2045 mới chính thức thực thi  đổi mới ạ…

Hả… Địt mẹ… mày làm ông hoảng hồn. Hớ hớ hớ… Thôi cho mày về sớm một bữa. Nhớ đi ngủ với con vợ mày đi. Làm cho nó sung sướng hơn lần trước một tý. Cả tháng mày theo tao chắc con nhỏ nó… cấn lắm rồi đấy.

Dạ con cám ơn ông tổng ạ. Ông … sinh lý quá. Ối giời ơi. “Ơn đảng nhờ chính phủ” cao dày thế này, biết bao giờ mới dám… quên?


Bà tổng giơ tay phát mạnh vào mông đít ông tổng quát: Cớ sao bữa nay ông cứ cựa quậy liên tục vậy chứ hử?

Ông tổng thều thào: Có lẽ tại tôi đói quá. Bà cho tôi bát cháo.

Ông muốn ăn cháo gì. Cháo yến, cháo sâm, cháo bào ngư… đều được các đồng chí 4/16 biếu cả. Đang chất đầy tủ kia.

Bà cho tôi bát cháo hành.

Hả… Bộ ông biến tôi thành con “thị Nở” sao?


Thế bà nghĩ tôi không phải là thằng Chí Phèo à.


Lát sau, hàng xóm lại nghe thấy tiếng bà tổng ru: “Nhụ nhon, chim non nhụ nhon” với giọng dịu dàng ngân nga đến lạ. Cả làng Vũ Đại đều nghĩ: Chắc ông tổng vừa xơi xong bát cháo “Thị Nở”, có lẽ tỉnh ra được đôi chút… nên ngủ quên mất tiêu rồi.


Không có nhận xét nào: