Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

Số 166-2013: Kẻ tâm thần...!?

ĐẶC TRƯNG GIAI CẤP.

Hu hu hu. Ở nhà, hễ cháu thích cái gì thì ai cũng chiều. Cháu cứ tự nhiên cháu… thò tay cháu nhặt, rồi mang về thôi. Đơn giản ý mà…!

Nhưng đây không phải ở nhà.

Cháu thích cái đó mà. Hễ cứ thích là cháu nhặt mang về thôi, có gì mà to tát thế?

Nhưng cô lấy hàng hóa trong siêu thị không trả tiền. Theo luật của nước chúng tôi, đó là hành vi ăn cắp… Tội này chỉ đám người vô liêm sỉ mới hành động như vậy. Luật pháp chúng tôi không thể dung tha.

Cháu có ăn cắp đâu mà các “bác đồng chí” vu cháu là ăn cắp chớ. Cái đó cháu thích mà. Hu hu hu. Các chú các bác ui… mau cứu cháu với.

Đại diện sứ quán nhanh chóng có mặt. Nhanh như chớp dúi vào túi gã cảnh sát cái phong bì, giọng nhã nhặn: Xin lỗi. Cháu nó trẻ người non dạ, nó trót dại… Xin các đồng chí…!

Gã công an xứ Thụy Điển chẳng “biết điều”, cứ lắc đầu quầy quậy. Đại trưởng đại sứ quán bèn gọi điện cho ngài cảnh sát trưởng. Ngài ấy nói rõ: Cảnh sát bên nước chúng tôi rất mẫn cán, họ không dám nhận phong bì. Đó hành vi hối lộ, sẽ bị trừng phạt rất nặng. Bởi vậy, họ thi hành pháp luật một cách công minh, không thiên vị… Vụ cái cô đó là hành vi ăn cắp. Nhất lại là phóng viên, người có trình độ nhận thức hẳn hoi thì không thể gọi là “vô tình cầm nhầm rồi quên…”. Tôi thấy văn hóa… “nhặt” bên nước các ngài hơi bị khó hiểu. Bên nước chúng tôi chỉ có kẻ tâm thần mới hành xử như vậy…

Năm ngày sau. Từ chính quốc gửi sang một văn bản gốc. Chứng nhận cô Kiều bị mắc bệnh tâm thần bẩm sinh…(!). Cô bị nhốt một tuần và sau đó cô được ké cửa cưỡi chuyên cơ về nước.

Cô lại được cử đi công tác bên Úc. Chuyến này cô lại vào siêu thị. Lại cầm đồ và ngang nhiên đi ra. Cảnh sát lập tức có mặt đưa cô về đồn. Cô cãi. Em ở nhà thích cái gì là em nhặt mang về. Em có ăn cắp đâu.

Và cũng như lần trước. Giấy chứng nhận cô “bị tâm thần” lại được chưng ra… và cô thoát nạn sau một tuần bị giam. Cô lại về nước an toàn.

Gã phóng viên giơ Micoro hỏi: Tôi biết cô là công chúa. Cô thích gì được nấy. Nhưng cớ sao lại cứ phải trưng cái văn bản chứng nhận tâm thần ra thế?

Cô nghênh mặt: Mấy thằng Tư Bản đồ chó. Nó chả hiểu văn hóa xứ Vịt Ngan ta tí nào hết. Em thích gì cũng được. Hễ thích là em nhặt. Nó thành nếp rồi…


Vụ đó nhỏ như con thỏ. Nhưng thưa cô Kiều. Văn hóa mua hàng là gì?

Em đâu biết, em có mua bao giờ đâu. Thích là em lấy. Văn hóa của em là thế. Thích là lấy, khỏi cần nguyên nhân.

Vậy là chúng tôi hiểu rồi. Văn hóa quan chức xứ ta hay thật. Cái này thế giới có mà bói cả trăm năm cũng không ra.

Phóng viên giơ tay chào và nói lời cuối cùng: Xin cám ơn cô đã vui lòng trả lời phỏng vần. Chúc cô cứ mãi mãi được “thích cái gì thì cứ việc nhặt mang về” nhá. Ở xứ ta thì chẳng ai làm gì được cô đâu. Dân ta có câu: “Ăn cắp quen tay, ngủ ngày quen mắt”. Có học cao mà vẫn cứ “ngây thơ như con gà mái mơ” vậy. Văn hóa xứ ta vào tay các đồng chí thành ra… “văn hóa đểu” thật rồi…!

CHUYỆN CỦA HAI THẰNG PV.

Này… tao thấy em Trinh nó đúng. Thế mới bỏ mẹ chớ. Cổ làm “Biên tập Viên” chương trình văn hóa trên VTV là đúng rồi. Địt mẹ bọn thế lực thù địch nó đéo hiểu “văn hóa XHCN” là cái con củ kặc gì sất, nên chúng nó toàn tuyên truyền “trái pháp luật” thôi. Bọn này đúng bọn phản động chắc rôi.

Mày chỉ được cái… nổ thì không ai bằng. Mày có nhớ bác Triết hồi còn tại chức nói về tham nhũng thế nào không. Này nhé: “… của cái vật chất của đất nước để đầy ra đấy, không ai quản lý. Anh em đi qua đi lại cầm tý mang về. Không thấy bị sao lần sau ta cầm nhiều hơn… Đó không phải là tham nhũng đâu…”. Tao thấy bác ý thật thâm thúy, bác ý hiểu tận ngọn nguồn sâu xa bản chất chế độ ta. Nên bác ý sợ hơn những thằng khác… Nó hợp lý là ở chỗ đó đó.


Thế hóa ra bản chất ăn cắp à?

Địt mẹ thằng chó. Mày nói bé thôi. Đây là “bí mật cuốc ra” mày hiểu chưa. Ăn cắp là để chỉ bọn “giãy chết” thôi. Chớ bên ta gọi là “nhặt nhầm”, mày hiểu chưa?. Hơn nữa, ý cô Trinh đâu phải như thế. Cô ấy trong trắng hồn nhiên mà. Mấy thằng lề trái cứ nhặng xị lên đòi cô ấy không được chường mặt ra màn hình VTV là cớ làm sao. Nhưng chúng nó mang tiếng trí thức mà ngu quá. Chẳng hiểu bản chất nền “văn hóa XHCN” là cái con củ… gì sất. Bọn chúng còn phải học nhiều mới thành “con người mới XHCN” được.

Gã kia tròn mắt ngạc nhiên: Tao lạy hồn. Mày nói như Trạng mẹ...?


Mày đúng là loại “ngu lâu dốt bền khó đào tạo” thật rồi. Làm phóng viên lề… “nhà lước” thì phải nói cho tròn giọng “nhà lước”. Sơ xuất mà trái ý bề trên thì có ngày… tèo luôn cả ba họ đấy nhá. Mày hỉu chửa?

Ua... Địt mẹ bọn chúng nó...!?




Không có nhận xét nào: