Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Số 367-2014 - Truyện ngắn MÓN VỊT NƯỚNG 2 (tiếp)

MÓN VỊT NƯỚNG 2 (tiếp)


 Đcm… "Buồi đen" là thằng nào? Đừng có đóng giả côn a ra đường ăn cướp, rồi khi bị phanh phui thì chối bay chối biến rằng… mấy thằng đó là côn an thiệt. Dưng mờ nó chỉ đóng giả bọn "quần chúng tự phát", nó đi cướp thôi… à nha.

Dạ em đích thị họ Ô. Tên chính thức là “Bá mà” đây ạ.

Đcm nhà bọn giãy chết kia nhá. Bọn chúng mày tuyền dối trá lừa đảo, toàn tuyền truyền định hướng, toàn coi lịch sử là cái thùng rác đặng phi tang quá khứ xấu xa bẩn thỉu man rợ của chúng mày, toàn tự nhận mình hay mình tốt nhất thiên hạ…. thôi nhá!

Bác đang chửi ai dzợ…?

Hả… tao đang chửi bọn chó ý mờ. Thế mày không phải giống đó hả.

Dạ… Bác hiểu nhầm ý em rồi.

Nhầm là nhầm làm sao. Cái cách mày gọi điện thoại khi tao đang nhậu tới phê lòi, lại không có số trong danh bạ thì là toàn bọn… khủng bố thôi nhá. Tao không có đăng kí dịch vụ gì cả… Mà hàng ngày bọn “Vịt Teo” nó nhắn cả chục cái tin nhắn mà tao không yêu cầu… Mịa… tao tắt máy cả ngày đéo dám gọi gì, nghe gì. Thế mà khi mở ra vưỡn có tới cả vài chục cái tin nhắn. Mịa… Cứ như chúng nó bỏ mắm tôm, dầu nhớt, rác rưởi hối thối vào nhà mình vậy?

Đó là do thằng họ Phùng nó kinh doanh đểu. Bọn “Vịt Teo” là sân sau của nó, nên mí có vụ chơi đòn bẩn đó chớ. Mịa… mang rác đổ vào nhà người ta chỉ là bọn “côn đồ đỏ” mới dám làm thôi. Người tử tế ai làm vậy chớ?.

Ừa… họ Ô lại cuốc tịch Mỹ thì phải khác bọn chó đói đó chứ. Mịa… mày nói nãy giờ toàn đúng không à. Thế mày gọi cho tao có việc gì không?

Dạ… Vừa rồi em chấp hành lệnh của “SIÊU QUYỀN LỰC”. Em bán vũ khí sát thương… từng phần cho bọn Vịt ạ.

Thế nó không đền đáp mày cái gì à?

Dạ… em "nhả" cái nhơn quyền phát. Thế là bọn chúng nó thả ngay mấy thằng “tù nhơn lương tâm”

Ủa… tao nghe thằng Điếu Kày nó bị… trục xuất sang Mỹ mà. Bộ chúng nó coi nước Mỹ chúng mày là cái xứ toàn nhập khẩu, toàn chứa chấp bọn phản động hay sao?

Dạ… Đó là chúng nó đi đêm với em. Chúng nó thả mấy thằng đó rồi trục xuất thẳng sang em là do… em đồng ý nhận đó. Nó sang em được sống trong chế độ Rân trủ. Được hưởng cuộc sống tự do thật sự. Dưng mờ bên các bác  ý. Chúng nó coi Tự do là “cái con cặc”  nên em vẫn còn có chút… băn khoăn.

Mày quả là hiểu biết… Dưng mờ…

Dạ thưa đại ca. Dưng mờ câu đại ca vừa nói có nhiều ý nghĩa. Em muốn biết cái … dưng mà đó là cái giống gì ạ…

Đệch… Làm tới tổng thống Hoa Kỳ mà ngu lâu khó đào tạo vậy chớ…

Nè Lão chửi em thì em đành chịu. Bề dưới sao dám cãi bề trên. Cỡ như thằng Pu, thằng Tập… mịa, cương với em là em đập phát chết liền đấy ạ…

Mày nói thế bộ mày cho đám lãnh đạo xứ Vịt tao chỉ là "món vịt nướng" hết sao?.

Dạ thưa đại ca. Chúng nó vốn giống gì em đếch thèm biết. Mịa, bắt tay chúng nó cứ tưởng cầm nhầm phải chân... heo rừng không hà.

Đó là do…  “quá khứ để lại” thôi mà.

Dạ… Ngưỡi Mỹ chúng em có câu: “Nói nhời phải giữ lấy nhời” Nhổ xong lại liếm như mấy thằng bên bác ý thì… Em nói bác đừng buồn nha.

Thì mày cứ nói đi…

Đệch… suốt ngày chúng nó tuyên truyền em là kẻ thù xâm lược… Rồi suốt ngày chúng nó chửi em là “thế lực thù địch”. Quanh năm nó coi bọn “Tàu Khựa” là bạn… Bộ em tin cái bọn "coi kẻ thù là bạn" như chúng nó thì em... chết liền?

Ừa… Tao cũng nghĩ vậy… Cớ sao mày bớt cấm vận, mày bán vũ khí sát thương cho chúng nó. Mày không biết rằng, bán cho chúng nó thì chỉ hai ngày sau là công nghệ của chúng mày nằm trên bàn của bọn Tàu Khựa ngay rồi à?

Dạ… em biết.

Biết sao vưỡn bán…

Bác ui… điều này em không giả nhời bác được đâu?

Vậy là sao?

Là em bán hàng thật chăm phần chăm đấy chứ ạ.

Thế sao mày vưỡn bán… Mày không sợ nó ăn cắp bản quyền, nó mần hàng nhái nó đánh lại mày sao. Mịa, bọn chó Tàu là siêu ăn cắp đó mày.

Dạ.. em cố ý cho chúng nó ăn cắp đấy ạ.

Vậy là sao?

Dạ… công nghệ em bán cho bọn Vịt các bác là từ năm 1960 rồi ạ.

Ủa… Mày hay vậy ta. Dưng cho tao hỏi cái. Thế công nghệ mới hiện đại nhất bây giờ liệu có chiêu “bắt tay trên màn hình” không.

Dạ có ạ…

Mở cho anh cái. Anh muốn bắt tay cám ơn thằng Ô phát…!?

Dạ… để em gọi về Nhà Trắng bẩu chúng nó nối vệ tinh cái đã…

Đcm mày. Cớ sao mày dám ôm cái con… Ni na Phạm chặt tới mức…?

Dạ là nó ôm em chặt đấy chớ.

Đcm… “cái tay… cái tay… túm lấy cái tay”… Là cái tay của mày đó.

Dạ… em trong sáng mà…

Dân Vịt xứ tao đéo có cái gì gọi là “chong sáng” sất. Đcm thằng mô mà dám ôm con giúp việc của tao là tao chém à…

Thằng Ô sửng cồ: Đcm cái văn há của xứ đại ca nhá. Ôm thôi có mần gì đâu. Bộ đại ca thấy em rờ bím con đó hả. Em mờ mần thế là con vợ em nó… xả em làm hai phần từ đầu đến… ku, không chừa chỗ nào. Hu hu hu…

Ừa… dzậy là tao thông cảm rồi. Tao vốn có tình cảm với con NiNa. Thấy mày ôm nó chặt quá. Tao tưởng… Thôi… mày đừng có giận nha. Tao già rồi mà vưỡn nổi máu… ham. He he he

Dạ… em không dám ạ…


Gã Ô quay ra  vừa đi vừa chửi… Đcm mẹ chúng mày. Cứ tưởng bố mày bán vũ khí sát thương, rồi “hợp tác toàn diện”… Bộ bố mày mù hay sao. Bao năm nay chúng mày tự nguyện làm chó cho bọn Tàu. Bây giờ bọn Tàu sắp… “ao”, chúng mày vội quay sang nịnh bợ bố mày. Đcm… lũ ăn cháo đá bát này “cầm lên được bỏ xuống được” nha. Đại ca cứ yên tâm. Em … Ô chớ đâu phải mấy thằng Pu, thằng Tập với thăng… Ủa… thằng chó nào bên đại ca nữa mà mình không nhớ ra tên ta.

(còn nữa)


Không có nhận xét nào: