Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Số 329-2014 - Câu chiệng cúi từng...!

CẢNH KHUYỂN


Vào năm cuối thế kỉ 20. Bỗng dưng cơ đồ của thế giới cộn sảng vĩ đại bị vỡ nợ ngay từ nơi nó sinh ra. Anh cả đồng chí trong cơn… đói kém suy kiệt do chạy đua vũ trang với thằng càm đầu bọn giãy chết, chẳng thể cưu mang được đám đàn em trong bang hội vốn chỉ biết ăn theo nói leo…. Bang hội  “cuốc tế cộn sảng” bỗng dưng thành đám bèo trôi sông. Hết cách, hắn bèn xin tự nguyện thành “Mũi rọn của phe xã nghĩa” nguyện quyết tâm tử chiến chống lại bọn Giãy Chết tới cùng... Đám đàn anh dù đói kém đành cố ra tay giúp đỡ. Thằng cho tiền, thằng cho súng đạn, dao găm, mã tấu…. Với khẩu hiệu “đánh Mỹ đến tên dân Vịt Ngan cuối cùng”. Bỗng một ngày đồng chí Shit bị tố cáo là kẻ “trùm phát xít" mang tội "diệt chủng”. Thế là tan nốt cả cái “ní tưởng cộn sảng vĩ đại”. Thằng “Con Hoang” biết mình chẳng còn trông cậy vào đâu. Bí quá đành nuôi một đàn chó dữ hòng bảo toàn số của nả ăn cắp, ăn cướp được. Nhưng không thể quên câu:  “Muốn giữ nhà, phải nuôi chó”.

Nhờ có cái “In – Tờ - Nệch” nên dân gian dù có ngu dốt đến mấy,  giờ cũng ngộ ra sự thật. Ai cũng gật gù: “Bọn Tàu quả thâm thật. “Khuyển là Chó, Chó là Khuyển”, tuy hai mà một…”. Nhưng do thấm nhuần ní tưởng, thấm nhuần tư tưởng chỉ đạo “còn chủ còn mình” hòng vơ vét của dân của nước được chừng nào hay chừng đó. Đám “Khuyển ta” bi giờ công lực trở nên thâm hậu. Chúng càn rỡ bất chấp, coi giời bằng vung. Chúng “cậy gần nhà” nên càng lộ bản chất chó một cách hung tợn dị thường. Bất cứ thằng dân nào khờ khạo đến cửa nhà Khuyển đều bị chúng… “cắn” cho tơi tả. Thậm chí có tên không có tiền chung chi, bỗng dưng thành… tự tử. (Chắc bọn Khuyển nó cứ nghĩ dân ta cũng… khuyển giống chúng hay sao đó). Nhờ cái mũi cực kì thính nhạy nên có sự phân biệt. Ngửi nhằm “mùi nhà Khuyển” là bỗng dưng đầu óc chúng trở nên mụ mẫm. Nhìn thật cứ như là giả, nhìn giả cứ như là thật. Nhưng ra khỏi nhà chúng trở lại nguyên hình bản chất “Khuyển Chó”. Chúng cắn bất kì kẻ nào chúng muốn theo chỉ đạo của chủ. Khi đến đòi bắt đền thì chủ nhà Khuyển toàn cười khẩy. Bảo là “hàm chó vó ngựa”, nó cắn ai, đá ai vốn là lẽ tự nhiên. Khỏi truy cứu trách nhiệm hình sự… Có lúc chủ nhà Khuyển còn viện cớ “bí mật cuốc ra” để … xí xóa.


Nhờ thế đám “Khuyển” thời nay trở nên cực kì bất trị. Càng ngày càng độc ác dã man tàn bạo vô nhân, không gì kể xiết. Chủ nhà còn chỉ đạo cho đám “tuyên truyền định hướng” phải ra rả tự khen mình giỏi, mình tốt, mình “đỉnh cao chí tệ” dòng họ Khuyển… khiến cả thế giới cũng phải chào thua. Bọn Giãy chết toàn bị... nhún vai, bĩu môi cười ruồi rồi… lượn. Chẳng đứa nào thèm chơi…!



Đcm nhà chúng nó ngứa dái quá. Bố về nhà bố WC phát cho đỡ ngứa đơi...!?

Có người bảo: Thôi thì giống nòi nhà Khuyển chúng chỉ biết có thế thôi. Bắt chúng học cái văn minh, cái tiến bộ của loài người, khác gì bảo chúng ngu như… chó, làm sao mà học đòi?. Chó mà nhìn thấy cức không thèm thì đâu phải là chó chứ. Thế mà có rất nhiều bà con ta bị oan ức, bị cướp đất, bị đổi tên thành “Rân oan” lại cứ đi kiện loài Khuyển. Có khác gì “kiện củ khoai… môn” chứ. Hãy bảo nhau cùng: “Sống, chiến đấu, học tập và làm việc theo gương Pác Hù vĩ đại. Ai có súng dùng súng, ai có dao dùng dao. Ai có cuốc thuổng gậy gộc thì dùng…”. Hãy đoàn kết nhau lại thành “nực nượng cách mệnh”… Như làn sóng dữ cuốn phăng bè lũ bán nước. Giải phóng mình, giải phóng dân tộc khỏi ách cai trị tàn bạo vô nhân nhà Khuyển…”.


Vậy, liệu có hay hơn không…!?


Không có nhận xét nào: