Thử tám những chuyện không phải của mình…!
BẢN CŨ… MẦN LẠI.
Năm 1985, hàng năm sau ngày
thống nhất đất nước. Những người lãnh đạo nước ta vẫn còn đang ngây ngất tự hào
được làm “bên thắng cuộc”. Sự ngây ngất bay bổng cả chục năm ấy đã làm cho đất
nước lâm vào tình trạng kiệt quệ về kinh tế. Đời sống người dân còn tệ hại hơn
cả thời chiến tranh. Nguồn viện trợ đã chấm dứt. Không những thế, người đồng
chí anh em núi liền núi, sông liền sông lại dạy cho một bài học đích đáng. Nguy
cơ mất ổn định chính trị đã hình thành. Quyền lực chính trị bị lung lay…
Với những cái đầu chỉ quen hô hào đánh nhau, nay đành phải gấp rút
tính kế cứu nguy sự xụp đổ chính trị. Lập tức chính sách kinh tế mới đúng với
câu nói bất hủ của Lê nin năm 1917 ở Nga “Tiền ở trong tay chúng ta chứ ở đâu…”
như một tia sáng cuối đường hầm. Một chiến dịch tuyên truyền vĩ đại cho một
cuộc đổi mới với cái tên cũng hoàn toàn mới “Giá - Lương - Tiền”, đã đẩy lạm
phát lên tới mức hơn 700%. Nền kinh tế nước ta thực sự đổ vỡ. Là một nước trồng
lúa nước mà dân không có gạo để ăn, buộc phải ăn rất nhiều thứ không phải là
lương thực…!?
Kết cục của kế hoạch kinh tế vĩ đại đầy sáng tạo và quyết liệt đó
đã đẩy nền kinh tế nước ta xuống... hố. Họ không thể tiếp tục in tiền để ăn
chơi nhảy múa mãi được, bèn bày trận… đổi tiền. Qua ba lần đổi tiền với cách
thức như nhau thì toàn bộ số tiền dành dụm cả đời của dân chúng trong nước
thành… trắng tay. Đó là một sự thật rõ ràng mà bất cứ một người dân VN nào cũng
không thể quên. (Nếu quên thì ngu quá!)
Năm 2013, tình hình trong nước và thế giới đã khác hẳn so với năm
1985. Đất nước đã qua 27 năm cải cách theo xu hướng kinh tế thị trường… Thì
bỗng đâu lịch sử lại lặp lại. Nền kinh tế bị kiệt quệ do tham những phá hoại
của những người nắm quyền lực. Tài nguyên đất nước bị khai thác đem bán cũng cạn
kiệt. Nguồn thu cho ngân sách để nuôi sống nhà nước đã cạn theo. Quen thói giật
gấu vá vai. Người ta vẫn lén lút in tiền để chi tiêu hòng câu giờ và tiếp tục
vơ vét. Lợi ích phe nhóm đã hiện rõ hình thù quái đản của nó. Bàn tay bẩn thỉu
đó đang khoắng mạnh vào cuộc tranh chấp quyền lực. Khiến “Cơ quan quyền lực cao nhất”
hầu như bị bất lực… Lực lượng đối lập
đang lớn mạnh từng ngày với những phương pháp hoạt động khôn khéo đã gây được
nhiều tiếng vang trong nhân dân. Đẩy nhà nước vào thế bị cô lập, đối đầu với
dân chúng… Cuộc đấu đá tranh quyền tranh lợi trong nội bộ đang ngày càng quyết
liệt. Nguy cơ đổ vỡ chính trị là rõ ràng và được chính những người cầm đầu “nhà
nước” thừa nhận.
“Không bao giờ chấp nhận chia sẻ quyền lực cho bất cứ ai”. Đó là
chân lý ngàn đời của tất cả các nhà nước trên trái đất. Vậy thì chỉ còn một
cách là cố chống đỡ mà thôi. Việc làm trước mắt là tuyên truyền (kể cả lừa bịp)
về các thành tựu kinh tế, sự ổn định quyền lực, ổn định chính trị để ru ngủ đám
dân chúng đang phẫn nộ. Mạnh tay đàn áp bắt bớ những tổ chức đối lập chính trị,
các cá nhân phản biện… bất chấp sự phản đối ngoại giao của cộng đồng quốc tế.
Bàn chuyện đổi tên nước vào lúc này thực chất là trò chơi của phe nhóm nhằm mục
đích lũng đoạn quyền lực mà thôi. Có người bảo đó là hành động khơi mào cho
việc đổi tiền trong nay mai, chẳng biết có đúng không?
Vậy đổi tiền đạt được mục đích gì?. Xin trả lời rằng: Khi kinh tế
khủng hoảng, DN phá sản hàng loạt. Những tập đoàn tổng công ty nhà nước vỡ nợ
hầu hết… thì làm sao có tiền để mà thu thuế. In tiền ra để chi tiêu mãi là hành
động tự sát. Đành tận thu vào nồi cơm của dân, dù chẳng cứu được bao lâu. Đợi
khi đứng bên bờ vực thì mới… đổi tiền.
Cái lợi của nhà nước trong
việc đổi tiền là rất… tuyệt vời:
- Cướp trắng thành quả lao động của toàn dân thu về tay mình (như
đã từng làm).
- Tạo ra sự nhập nhèm những khoản nợ nần không thể trả được của nền
kinh tế. Hy vọng làm chậm lại tiến trình khủng hoảng kinh tế. Nhất là làm “bốc
khói” những món nợ khổng lồ của DNNN đang làm nóng bấu không khí chính trị,
nghị trường.
- Hợp thức hóa toàn bộ số tiền tham nhũng của các quan chức từ thấp
nhất đến cao nhất hiện nay. Gây khó khăn cho các cơ quan quản lý quốc tế truy được nguồn
gốc của nó tại các tài khoản ở ngân hàng nước ngoài…
- Và mục tiêu chính là "giữ vững quyền lực chính trị". Cho dù có đổ
vỡ kinh tế. Dân chúng có nghèo khổ đến mức nào đi nữa thì ráng mà chịu. Họ vẫn
ăn trên ngồi chốc với tiền bạc vơ vét được và vẫn “lãnh đạo toàn diện triệt để”
đến cùng.
Tuy nhiên… sự phát triển, tiến bộ là quy luật tất yếu của xã hội
loài người. Cái gì cản trở nó sẽ bị đào thải đúng như nguyên lý cơ bản của chủ
nghĩa Mác. Có ai đó nói “Kinh tế cũng là chính trị (và ngược lại). Xụp đổ kinh
tế sẽ dẫn đến xụp đổ chính trị”… Câu này đúng với thế giới nhưng không đúng với
Việt Nam .
Nếu qua được đận này, càng khẳng định rõ ràng rằng “sự lãnh đạo toàn diện triệt
để” hiện nay là “hoàn toàn đúng đắn”.
Còn… nếu không xảy ra như thế thì sao?. Câu trả lời rằng: “Dân ta
phải biết sử ta. Nếu mà chưa biết thì tra Gu - gồ”...
Vậy động lực nào có thể chống tham nhũng, diệt được “cả một bầy sâu”
nhung nhúc kia. Nhà báo họ Trương với tư duy “một góc nhìn khác” có một câu trả
lời thật hay, thật chính xác: Đó lại chính là… sâu.
LHĐ: Đổi tiền kiểu cũ bây giờ chỉ lấy được tiền của các phe nhóm nữa thôi. Dân đã giữ vàng giữ đô, chả còn mấy hột tiền cụ để mà lấy. Vả lại đổi tiền cụ rồi lấy lại tiền cụ về để làm gì?. Bà con ta cứ yên trí đi. Sẽ không có đổi tiền nữa đâu...
2 nhận xét:
một bài tán nhức đầu phải ko Lão?
đt hay ko đt?
Thấy lợi thì họ chả dừng tay đâu. Họ vốn sẵn sự tàn bao mà...
Đăng nhận xét