Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

Số 453-2017 - Lũ con bò...!

NGHỀ BÁO…

Có thằng cháu công tác tận TƯ đến thăm, cho Lão túi quà. Lão hỏi: Mày bây giờ đang làm nghề gì?

Nó bảo: Cháu làm nghề báo…!

Tức là mày lớn bằng từng đấy, không chịu kiếm việc gì mà làm cho tử tế. Chỉ chuyên ăn “báo cô” cơm của mẹ mày chứ gì?.

Nó xua tay: Dạ không ạ. Cháu làm báo nhà nước hẳn hoi đấy ạ.

Vậy là mày làm nghề báo thật…
Dạ… vâng.

Mày viết cái gì??

Dạ cháu chuyên viết về thời sự chính trị…

À thì ra là vậy. Nếu một phóng viên chuyên viết chủ đề như cháu. Thì ông biết cháu đang viết những gì rồi..

Ông hay thế. Mới nói cái là ông biết ngay cháu viết cái gì rồi…

Ông chả có giỏi giang gì đâu. Bởi người viết chủ đề như cháu tất thảy đều là lũ con bò.

Sao ông lại nói xấu nghề cháu thế.

Mày có muốn ông giải thích cho mày hiểu không?

Thằng cháu đành ngồi xuống nghe, nhưng cái mông luôn nhấp nhổm… Lão nghĩ, trong cái đầu to tướng, mái tóc bù xù kia chứa bộ óc bằng hạt đỗ của nó vốn không thể tin điều Lão nói. Bởi nó nghĩ. Một lão già bị đời nó thải về “vui thú điền viên” ở quê, thì biết cái chó gì.

Nè cháu. Có muốn nghe ông nói không đây…

Nó miễn cưỡng: Dạ cháu xin nghe ạ.

Những nhà báo viết chủ đề chính trị xã hội giờ không còn tên nào tử tế cả. Mấy thằng trung thực, tử tế đều… xộ khám cả rồi. Nếu không, cũng bị qua đời vì bệnh hiểm nghèo, gặp tai nạn giao thông, bị vợ tẩm xăng đốt chết, hoặc bị sa thải hết cả. Số còn lại toàn lũ con bò. Bởi những điều chúng viết ra đã được các bậc tiền bối của chúng viết như vậy cả hàng trăm năm qua. Chỉ một vở đó, hiện vẫn chưa có gì thay đổi. Có nghĩa là chúng vẫn “nhai lại” cái luận điệu cũ rích đầy tính “truyền thống cách mạng”. Nào là thế này, nào là thế khác… Mỗi chữ mỗi câu, mỗi dấu chấm, dấu phảy… đều được xét duyệt kĩ lưỡng. Cấm có… sơ sót !?

Thế thì sao hả ông?

Còn sao nữa. Những kẻ viết chuyên đề chính trị xã hội còn đang được viết như cháu đây đều là lũ nhai lại. Nhai mãi cái luận điệu nhàm chán mà thời hiện đại không còn ai muốn nghe. Viết thế có khác gì "tặng tranh cho thằng mù, tặng đài cho thằng điếc" chứ hử?


Thằng cháu chợt vùng đứng dây… Lão từ tốn bảo: Cháu chớ vội. Ông chưa nói hết. Vừa rồi là nói về những tờ báo giấy, báo nói, báo hình… cơ quan tuyên truyền của đảng và nhà nước thôi. Số đó cũng chẳng còn nhiều. Có viết ra thì cũng chẳng ai mua, ai đọc. Chuyên phát không làm… giấy gói hàng (có chút lịch sự). Phần đông báo chí bây giờ phải tự… nuôi lấy thân. Thành thử, nếu đưa tin lởm khởm không vừa ý anh tuyên ráo. Hay bênh vực tung tin ủng hộ phe cánh, nhóm lợi ích ,… thì sớm muộn gì cũng bị… trảm thôi. Họ bèn xé rào, quay sang chuyên đăng tin cướp, giết, hiếp, tin cô X hở vú, cô Y hở quần lót. Hoặc vợ sao này đánh ghen lộ quần chíp màu đỏ. Vợ sao kia chảnh đú, ăn mặc hớ hênh hở cả bưởi… Cứ như họ suốt ngày đêm chui dưới gầm giường nhà người ta để… dòm vậy. Nhưng thôi, vì miếng cơm manh áo, có mang tiếng lá cải cũng còn thương được đôi chút. Đằng này… “lũ con bò” ăn lương của dân, làm việc tại căn nhà xây bằng tiền thuế của dân… mà suốt đời chỉ biết nhai mãi một luận điệu cả trăm năm không thay đổi thì đúng là… hết dạy nổi rồi. Chúng nguyện làm loài “nhai lại” đến hết đời chăng?

Ông nói cứ như là biết hết sao ấy…

Ông già rồi. Nói biết hết thì chả dám. Nhưng ông đã sống gần 70 năm. Nên ông cũng có đôi chút kinh nghiệm nghe, kinh nghiệm đọc… Cho nên…

Ông nói sao giống bọn phản động thế?

Ừa… Cái tổ chức mà cháu đang tung hô, bảo vệ mới là phản động đó. Họ đang phản động với quyền lợi đất nước, dân tộc. Chúng đua nhau vơ vét tàn kiệt tài sản quốc gia, bỏ túi riêng. Bằng mọi cách chỉ lo giữ đảng, thờ TQ… Còn ông thì phản động với ai?. Không lẽ ông đây phản động với đất nước, dân tộc này ư?. Cháu thật sự chỉ là một con bò trong đàn bò đó thôi. Chúng chuyên nhai lại cái mà bao năm chính chúng đã nhai mãi. Thứ hai cháu cũng đéo biết rõ ý nghĩa thực sự của hai từ “phản động” đâu. Trước khi nói hai từ đó. Cháu phải hiểu rằng cái “lũ nhai lại” các cháu, chả còn nhai được lâu nữa đâu… Tao thương cho bố mẹ mày quá.


Thôi cháu về được rồi.

Không có nhận xét nào: