Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017

Số 456-2017 - Việt Nam anh hùng...

DU KÍCH VIỆT NAM TA MỚI LÀ ANH HÙNG NHẤT

Hai bà rỗi hơi, ngồi vỉa hè nhỏ to tâm sự. Một bà chợt hỏi: Này… bà có biết chuyện gì mới xảy ra không.?

Không… Tôi mải trông cháu thành ra chả cả để ý cái gì.

Thế không coi TV à…

TV hả. Có… vẫn mở suốt ngày đấy. Nhưng thằng cháu nghịch quá, chẳng còn mắt nào để coi…

Này nhé. Bữa rồi nghe trên TV nói rằng cái bọn Mỹ xâm lược ấy nó vừa bắn tiên lửa… Cái thứ tiên lửa hốc… hiếc gì đấy vào nước bạn chúng ta tận bên cái gì… “Si di di” gì đó ấy.

À… thì ra là vậy. Thế có làm sao không.

Nghe nói cái thứ hốc hiếc này nó ghê lắm. Bắn vào mà không có thứ gì cản được. Với lại nó nổ lanh tanh bành ra, nào máy bay cháy, xe tăng cháy, nhà kho súng đạn cháy, nào lính chết… Có mà la liệt thôi nhá.

Thế cơ à?. Gớm thật chứ. Dưng mờ…

Mờ sao.

Bà sợ chứ tôi thì bình chân vại…

Phải nói là bình chân như vại.

Ùa… tôi thì cứ nôm na… “bình vại” cho nó dễ hiểu. Nhớ hồi chống Mỹ ấy. Du kích ta chỉ với một phát súng trường mà bắn rơi phản lực siêu thanh hiện đại bậc nhất của Mỹ. Rồi máy bay “Mic17” của ta dùng chiến thuật du kích. Tắt máy núp sẵn trong mây. Thấy máy bay B52 của Mỹ bay qua cái. Ta bắn lén phát là rơi liền. Phải nói ngày đó khí thế hào hứng, phấn khởi lắm í. Quân dân ta thế mới đáng mặt anh hùng chứ.

À… Bà nói tôi mới nhớ. Dân quân ta còn núp dưới công sự chờ. Hễ có máy bay bay qua. Chỉ cần xuống tấn tụ khí. Vung tay điểm huyệt phát là rơi máy bay liền. Giỏi giang anh hùng số một ấy chứ…

Giỏi… giỏi thật đấy. Có ai trên thế giới này tài giỏi bằng quân dân nước Việt Nam ta đâu chứ. Bây giờ bọn Mỹ chó kia cứ thử vác mặt sang đây. Bà cho nếm món “chiến thuật du kích” kia có mà chạy… vãi rắm ra. Có mấy cái tiên lửa hốc hiếc chó gì đấy mà cứ nháo nhác cả lên.  Xì… dử mũi…!?

Ừa… Tôi cũng có nghe thế. Cái bọn Si di si diếc vớ va vớ vẩn kia ngu tận mạng, lại nhát thối nữa. Cứ đưa người sang ta huấn luyện cho. Chỉ mấy ngày thôi là cái loại tiên lửa hốc hiếc gì ấy cứ điểm huyệt phát là rụng lông lốc ra ngay ý mà… Báo chí nhà lước ta cứ là đăng tin thả phanh nuôn.

Ừ… Bà nói phải. Đảng ta đã từng tự hào đánh thắng hai thằng đế quốc to. Cái thằng Mỹ kia từng là kẻ bại trận dưới tay đảng ta. Có gì phải sợ nó chứ…

Đúng vậy. Hai bà cùng đồng thanh: Đảng ta đúng là vĩ… vĩ… rất chi là đại. Xứng đáng là nãnh đạo toàn riện chiệt để… cả thế giới ấy chứ.!!!???


Bỗng bà chủ nhà la thất thanh. Ối giời đất ơi. Ông cháu quý hóa vĩ đại nhất của bà ị mẹ ra đệm rồi. Lại còn vầy nhoe nhoét ra thế này nữa. Ôi thối quá. Con mẹ nó… bà mà điên lên bà điểm huyệt phát là chết mẹ cả lũ nhà chúng mày bi giờ. Mày làm khổ bà rồi… Ôi giời ơi là giời…!?.


Không có nhận xét nào: