Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014

Số 18-298-2014: Chúng mày đi chết hết đi...!

Phần chưa có trong kịch bản

TÁO QUÂN 2014…!? (tiếp)


Ngọc Hoàng “thật” lững thững bước vào điện, khiến toàn thể văn võ bá quan đều… sững sờ. Ngài lớn tiếng quát: Dừng tay. Cho hạ ngay con Y Tế xuống. Cho nó về nhà ngủ với chồng nó đi. Hôm nay mày phải "phục vụ tận tình" cho nó nha. Tao tặng mày chai dầu ăn hiệu "Nep-Tuyn" một lít. Lúc nào cần thì tùy nghi sử dụng nha... Nhớ phải mần cho nó... lét đó. Sớm mai sang văn phòng tao... khám lại. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ... trên giao theo chỉ đạo thì... tao sẽ giúp đỡ nhiệt tình nha. Thật ra, tội lỗi của mày không phải do tự mày gây ra đâu…!?

Táo Y Tế quỳ mọp: Em cám ơn anh Hoàng muôn phần ạ. Anh Hoàng muôn năm… muôn năm… đại muôn năm ạ. Mai mốt em sẽ đến tận… nơi để cám ơn anh Hoàng đầy đủ theo “đúng quy trình” đấy ạ.

Khỏi chúc tụng. Mày lượn nhanh cho nước nó trong, kẻo… (lộ)

Bắc Đẩu vội khom lưng vái: Dạ thưa Ngọc Hoàng… “thật” ạ. Cớ sao…?

Nam Tào cũng cúi khom thưa: Ai - em cứ tưởng Ngọc Hoàng bị bệnh… Vậy là cớ làm sao chứ ạ?

Hai thằng kia đứng lên. Nghe ta hỏi đơi: Triều đình này của ai?

Nam Tào và Bắc Đẩu nhìn nhau cùng đồng thanh: Dạ thưa là của Nhà Trời ạ.

Nhà Trời của ai?

Dạ của Ngọc Hoàng ạ…

Tao vừa vắng mặt vài bữa. Vậy mà chúng mày đã làm loạn hết cả là sao?

Dạ thưa Ngọc Hoàng, chúng thần xin nhận “trách nhiệm chính trị” ạ…

Chả nhẽ chúng mày bao năm hầu hạ tao cẩn trọng. Đều cúc cung tận tụy. Một phường chân tay bộ hạ cả. Không lẽ tao lại... vậy sao. Hờ hờ!

Dạ… chí… chí… phải ạ…!?

Nhưng mà tao vừa đi gặp Thánh Ngài về. Thánh Ngài hiện đang buồn rũ cả ra…

Dạ… cứ tưởng mấy bữa anh âm thầm đi nhận chỉ thị bên anh Tập. Nên chúng em ở nhà đánh phải “tự… diễn biến” ạ.

Chúng mày tính làm loạn hả. Tao vừa bị Thánh Ngài đuổi ra khỏi cửa, còn chửi: “Chúng mày đi chết hết đi”

Vậy là sao?

Còn sao với giăng gì nữa hở. Hóa ra bao năm chúng mày ra tay sắp đặt kịch bản, tự tay chúng mày diễn. Tưởng thiên hạ nó ngu hết sao. Tao cứ ngỡ “Đã là đồng chí thì không còn ai xấu nữa”. Bao năm chúng ta đều chung lý tưởng cả… Ai ngờ!?

Dạ thưa Ngọc Hoàng chúng thần đâu dám ạ.

Tao tuyên bố: Từ nay giải tán cái đảng "Nhà Giời". Từ nay cho chúng mày ra “cơ chế thị trường” hết một lượt luôn thế…

Dạ thưa Ngọc Hoàng. Chúng thần xưa nay chỉ biết có mõn... cơ chế nhà Giời. Nay ra “thị trường” thì chỉ có mà ăn… cám lợn thôi ạ.

Tao quyết định rồi. Thánh Ngài bảo: Thật ra cái chủ nghĩa Ma-Le đó nó chết từ năm 1991 rồi. Chúng mày tồn tại đến bây giờ chỉ là khoác áo, là đồ giả hiệu nữa thôi. Diễn trò lừa đảo mãi cũng đéo ai thèm coi nữa đâu. Thôi giải tán luôn đi cho nó… sớm chợ.



                                       (Mai về tao treo... cổ tao tự tử luôn cho rồi)

Nam Tào bỗng lớn tiếng: Giải là giải thế nào chớ. Hậc… hậc… hậc…!? (gã bật... cười đểu)

Ngọc Hoàng quắc mắt: Thằng Nam Tào kia. Mày định mần phản hả?

Dạ không ạ. Thần đâu dám. Nhưng thần chợt nhớ lại... chuyện cũ.

Cũ nào?

Là cái này đây ạ?

Hử…?. Mày đưa cái “Sổ Tử” cho tao là sao?.

Dạ thưa Ngọc Hoàng. Ngày đó ngài đưa thần cái phong bì hơn 1 tỷ đô. Ngài bảo: Tao nhờ mày xóa tên tao và cả dòng họ nhà tao trong sổ tử đi. Bởi vậy ngài và con cháu nhà ngài mới được… đến ngày nay đấy ạ.

Hả… Vậy là… (Nghĩ: Địt con mẹ cả nhà bọn cộng sảng chúng mày nhá. Bố mày bị dính đòn nhà chúng mày mất rồi… Hu hu hu.). Ngài bỗng dịu giọng: Tất cả đều... bình thân. (Tao cũng… bình thân luôn).

Ngài quay sang “Thằng Tèo trông xe” đang cóm róm chúi mặt vào góc tối quát lớn: Thằng "Ngọc Hoàng giả" kia. Từ nay tao phong mày là Ngọc Hoàng chính thức. Mày có công cởi giầy ném vào mặt cả lũ quan chức chúng nó. Mày lại còn treo luôn cái con Y Tế chó dại đó lên… Thật ra thì tất cả chúng nó đáng phải treo cổ hết từ lâu rồi. Thôi… từ nay mày trông coi triều đình thay tao nha.

Thằng Tèo run lập cập: Dạ thưa...!. Thần dân chỉ là tên coi xe dưới hạ giới, một thằng Tèo mạt rệp thôi ạ. Hừ… hừ… Thần sợ quá…. Thần đâu dám ạ…!?

Mày xứng đáng lắm. Cứ coi cái giầy của mày ném vào mặt đám quan lại triều đình chó má chúng tao như thế. Mày đáng mặt làm Ngọc Hoàng lắm rồi. Hơn nữa đây là ý trời. Thằng nào chống lại “Trời Đất, Tổ Tiên, Dân Tộc” thì sẽ bị “Tru di cửu tộc” hiểu chửa. Là chín đời đó mày…!?


Ngọc Hoàng quay người, đưa mắt lướt một vòng điểm mặt tất cả văn võ bá quan. Ngài nghiêm giọng quát: Bãi triều…!


Không có nhận xét nào: