Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Số 23-303-2014: Ông về ông lập... chiến khu...!

CHIẾN KHU

Anh Ba vứt cái cặp táp trên ghế hỏi: Bà nó đâu…!

Chị Ba ỏn ẻn: Dạ thưa em đây…

Bà lẹ vậy sao…?

Dạ… em cả ngày chỉ chờ… Hễ anh về đến cửa là em đếm từng bước chân của anh rồi.

Ừa… Bà cho tôi ly Uýt - ki.

Ủa… sao bữa nay anh đòi thứ đó.

Hôm nay tôi đang vui.

Hả… có chi vui vậy chớ?

Là tôi vừa bố trí xong cái vụ thằng Hoàng. Nó khai trương thành công cái “Mắc-đo-nan” ở Sì Goòng rồi.

Vậy hả?. Em vẫn nói mà. Rể mình nó ngon quá trời luôn. "Lý lịch trong sáng, tài năng đầy mình" cơ mà...!

Đâu có. Nó chỉ là thằng “chường mặt” ra chợ trời thôi. Là tôi đó…!?

Ôi anh Ba… anh nói mà em không hiểu gì hết là sao?. Trong lúc vòng vây đang ken dày tứ phía, đạn bắn như mưa, đàn em chết như rạ. Cớ sao…?

Bọn Tàu nó bảo: “Nữ nhơn nan hóa” là hỏng có sai. Là thế này, tôi đã lót ổ xong rồi. Mấy thằng đàn em thân cận cũ đều bị chém chết hết. Nó dùng cái đòn ‘nghị quyết” là tôi “Gú-gồ chấm Tiên Lãng” luôn. Bà nghĩ coi, Vào lúc này tôi còn bảo kê được nữa không?

Chắc là không quá. Xưa giờ chúng đều dựa vào anh hết ráo cả. Nó ăn được thì đều có phần anh đầy đủ mà…

Tôi biết.

Biết sao mà anh không ra tay cứu chúng nó chứ. Chúng nó đứt thì coi như anh cũng thành…cục giò thịt luôn rồi còn gì?

Cứu hả… Cứu sao nổi mà cứu chớ. Bọn chúng hết thời rồi. Này nhá. Dầu khí hết, than hết, rừng hết, cá thì cũng… về tay thằng khác hết rồi. Phải bán cả cái Bô-xit nữa là cùng đường rồi… Vậy chúng nó sống được mấy ngày nữa mà oai chớ?

Em không chịu đâu. Ông từng giàu lên từ cái chế độ này. Cớ sao?

Cớ sao là cớ sao?

Là ý em…

Bà nghĩ một mà chẳng nghĩ hai. Tôi đã lên kế hoạch đâu vào đấy cả rồi. Thằng nào cũng là đàn em của tôi. Chỉ có vài thằng là còn đang do dự. Nhưng rồi chúng cũng sẽ theo tôi hết… Chỉ cần chút xíu thời gian nữa thôi.

Anh nói gì mà khó hiểu vậy ta?

Bà sẽ không bao giờ hiểu. Thế… tự nhiên bà được kết nạp sao. Nếu không là vợ tôi thì còn lâu nhá. Tự dưng chúng nó mang phong bì đến nhà bà sao?

Là … là… em… Nhưng em vẫn lo lắm. Ngộ nhỡ…

Bà khỏi lo đi. Rồi sẽ có một ngày, bỗng dưng từ nam sông Bến Hải trở vào tuyên bố độc lập thì sao?


Hả…. ư… ư…!?

Là lập chiến khu đó. Bà đã thấm nhuần chưa?

Em… em… em…!?

Không có nhận xét nào: