Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Số 346-2014 - Thư rãng đầu từng - HIỆP CUỐI.

HIỆP CUỐI

Ba X tay xách ca táp lẫm chẫm bước vào cửa dinh thự hoành tráng. Chị X đon đả chạy ra tay xách cặp, tay đỡ áo… miệng cười tươi như hoa. Ba X ngạc nhiên thốt lên: Ô kìa… sao cái váy của bà bị ướt cả đám lớn thế kia.

Ủa… đâu có…

Bà làm tôi nghi ngờ rồi đó nha. Có vụ gì phải nói thật ra đi…

Hí hí… nói thiệt hả… em mắc cỡ lém.

Già rồi mà còn chơi trò… “Hót Gil” là cớ làm sao?. Bay đâu. Cớ sao bà mày lạ vậy chớ.

Thằng ở chạy vào cúi đầu khoanh tay thưa: Dạ thưa ngài X. Từ sáng đến giờ bà nhà chơi tới 10 lần cái thứ “Hoa nữ kinh” gì đó, nên cứ bị… tửng tửng hoài. Gặp gia nhơn nào bả đều… hơn hớn vậy đó. Mới sáng ra con được bà ôm ấp hun hít. Khiến súng của con cả ngày luôn “chĩa vào đầu giặc thù”. Dạ thưa ngài X. Con… hổng dám đâu ạ…!.

Ba X quát: Bà sao vậy chớ…?

Dạ em đang… ư ư… hư… nứng lắm!

Là sao?

Là bởi cái chai “Hoa nữ kinh” kia đó. Sáng ni em chỉ hít mấy cái là thấy trong lòng nó lâng lâng. Mấy ngày nay em ngửi đều nên…

Sao cái váy của bà nó ướt nhẹp thế kia…

Chị Ba ngước đôi mắt ướt át: Đó là tại cái thứ… phải gió “Hoa nữ kinh” kia đó. Em ngửi cái là phê luôn tới ba ngày. Em đã dùng qua Sextoy đủ loại tây tàu mà vẫn chưa hết cơn… Là sao chớ!?…

Ôi thôi rồi… Chơi toàn hàng Tàu thế thì hàng họ vứt má nó đi rồi còn gì.

Nhưng anh ơi. Em muốn.

Bay đâu. Lấy thuốc giải…

Thằng đệ khệ nệ mang một hũ lớn đặt trước thềm. Anh Ba túm đầu mụ vợ gí sát vào miệng cái hũ quát: Hít đi… mạnh dzô. Hồi lâu chị Ba từ từ tỉnh lại… vội  lao ngay vào WC. Lại hồi lâu mới thấy chị lò dò đi ra, miệng lầu bầu cái gì không rõ…

Bà ngồi đây…

Đang đâu ông bắt tôi ngồi là sao. Ua… để tôi nhớ… Ùa, Con gái mình vừa bên Mỹ điện về bảo: Thằng Bá chắc không qua khỏi đâu. Vậy là cớ làm sao?

Bà chỉ được cái khôn hơn người ta. Bà còn nhớ cái vụ BCT quyết định kỉ luật tôi không?

Em nhớ… Vụ đó em cả đêm hỏng dám ngủ. Toàn chơi… sextoy không hà…

Trước hội nghị, tôi tuyên bố: “Kỉ luật tôi dễ ợt. Nhưng cả cái đất nước này có bao nhiêu tiền đều trong tay tôi. Các anh kỉ luật tôi thì ngay tháng sau khỏi lĩnh lương luôn...". Thằng Đại Chó tức phọt cứt, dưng vẫn quyết liệt đòi dí anh chết cho bằng được. Anh chỉ cười nhếch bảo rằng: Cứ kỉ đi… rồi khác biết. Thằng Quạng Đai nó mới lên tiếng dàn hòa. Nó bảo: Thôi thì ta tìm cớ hoãn binh. Ta giả vờ đưa ra TW lấy ý kiến. Rồi ta chơi trò… xí xóa. Bọn dân đen làm sao biết rõ sự tình, bởi đây là vấn đề nằm trong hệ thống “tuyệt mật”. Do vậy bọn nó càng khẳng định sự "lãnh đạo tuyệt đối toàn diện…” chớ sao. Chúng nó càng tin rằng “niềm tin dân chủ trong đảng” của ta càng ngày càng… quyết tâm quyết liệt. Vậy là đẹp cả đôi đường. rồi…?. Biết đâu…!?

Dưng mà em đang cay lắm. Thằng Ngựa, thằng Tư, thăng Huệ… đều là cái mỏ vàng của nhà mình… Bỗng dưng…!?

Em nghĩ một mà chẳng nghĩ hai. Này nhé: Thằng Ngọ phải chết bởi  nếu nó mà sống để thằng Bá nó khui tiếp tới… BCT luôn à. Nó chết là đúng quy trình rồi?

Thế còn thằng Tư thì sao?

Anh vẫn đang cay vụ đó. Vụ thằng Tư là do thằng Đại nó trả thù anh mà…

Bộ anh chịu vậy sao?

Anh đâu có hèn vậy chứ. Kế hoạch của anh đang tiến dần tới đích. Anh cần phải hy sinh thêm một số đàn em thân tín nữa.

Thế vụ thằng “Đầu bạc” thì anh tính sao?

Còn sao nữa. Anh chỉ đạo rồi. Mày cứ tạm nhập kho hưởng thái bình cho nó toàn mạng đi. Đợi khi anh “công thành danh toại”. Nó sẽ là Bộ trưởng bộ… “Kho Tiền”. Cả nước chỉ có một kho tiền của anh thôi. Lúc đó… He he he… Ba X bật cười kiểu… dê.

Nè anh Ba. Vừa rồi em có nghe vụ thằng Bá dính đòn… Nhựt, là cớ làm sao…

Ba X bật cười như dê lần nữa… Be be be…! Thằng chó đó hở. Anh cho nó ngửi “Urani” rồi.. Thằng đó chết chắc …!

Bộ anh không sợ cả họ Bá nhà nó trả thù sao?

Anh đâu thèm sợ chớ. Anh cho thằng con trai nó vào tỉnh ủy xứ Đà. Coi như là vuốt ve nó tý chút. Thằng bố nó chết chắc rồi. Từ giờ trở đi, thằng con nó luôn trong tay anh…

Chị Ba X bất chợt vỗ tay đôm đốp hồi lâu: Anh quả là xứng danh “Thổng Tống” nước Vịt ta rồi. Em Chúc mừng anh… Dưng mờ em cứ lo lo là…

Bà lo sao?

Là em lo bên anh Tập. Mình tuy bí mật bắt tay với anh ý. Dưng mờ… bên anh ý vốn khác bên ta. Ví lại...

Ua… tưởng gì… Vụ đó anh biết lâu rồi. Bên anh Tập cũng đang bị lùi sâu vào… “dĩ vàng” qua cái vụ “chống tham những” mà thằng Đại Lú đang học thuộc bài…!. Anh đâu có ngu…!?

Dưng mờ thằng Đại Lú xưa giờ nó luôn là học trò cưng. Nó toàn tâm toàn ý thờ phụng anh Tập. Bỗng dưng…

Dưng anh thì ngoài vụ anh Tập. Anh có học khôn được đôi phần từ thằng họ Pu . Tuy xét về trí tuệ, anh chỉ đáng làm con “Béc-Giê” cho nhà thằng Pu thôi. Thằng Pu nó là đại quốc. Mình là tiểu quốc thì ta chơi kiểu chó cho nó lành.

Dưng mờ  em !

Anh Ba chợt nhìn cái váy ướt, lớn giọng quát: Bà thay ngay cho tôi cái váy ngủ thằng Quạng Đai nó biếu hồi đi SingLa về đó. Cái đó coi mòi nó dễ nhìn hơn…

Dạ em thay rồi đấy ạ. Dưng mờ nó vưỡn cứ trào ra nhiều đến vậy là sao chớ!?. Trong máu của em đang chảy giần giật cái thứ “Hoa nữ kinh” phải gió gì đó của anh Tập biếu. Hôm nay đang vui. Anh phải chơi 10 phát đó nhá…!

Y… Y… a, đâu có được. Làm vậy anh hết mần nổi cái “Thổng Tống’ thì sao?

Bộ anh quên rồi sao. Cái con “Kiều nữ Hải Dương” nó chơi tới 30 phát. Thì can cớ gì anh trốn thuế cả tháng nay. Anh không hoàn thuế nổi sao. Anh từng ra khẩu hiểu “Thuế là nguồn thu chính của quốc gia nhằm xây dựng và phát triển…” sao. Bởi dzậy nên mấy năm nay các loại thuế, phí, giá... nó phát triển không ngừng, phát triển tùm lum bất kể phải trái. Em cũng phải thu thêm phần… “giá trị gia tăng” nữa mới hoàn vốn chớ…?


                             (Đậu má cái... Lá Mơ Lông nhá. Nó mần khổ đời ông rồi...!)


Ư… ư… Hừm… Ba X thở dài giọng than vãn: Thôi thì đành chết dưới cánh... bướm chớ biết sao giờ. Cả tháng nay vần con thơ kí ngon… tận mạng. Mình trót ăn… sâu quá thành thử về nhà toàn… trốn thuế không. Nay thì chắc đến lúc phải … đền tội rồi. Đậu má sắp nhỏ…  Cái Thổng tống cũng đéo bằng cái “Lá Mơ Lông” của đồng chí vợ đâu chớ…! Hu hu hu… chắc mai hết đi chầu anh Đại nổi rùi. Ai bảo mấy tháng nay mình toàn… trốn thuế chi cơ chớ!...?


Không có nhận xét nào: