Thứ Ba, 23 tháng 9, 2014

Số 347-2014 - Những câu chuyện công sở - ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TÌNH YÊU

Truyện thứ hai

ĐÓ KHÔNG PHẢI LÀ TÌNH YÊU
  
Mùa hè đã về đến mang cái nóng thiêu đốt mặt đất. Những cơn mưa đổ xuống quay cuồng vội vã. Cánh cửa sổ màu xanh chỉ mở vào ngày cuối tuần. Người đàn bà vẫn ngồi ở đó như một pho tượng. Đôi mắt đẹp hướng về cuối con đường thưa người qua lại. Ánh mắt lặng buồn và cam chịu. Quá khứ êm đềm đã tuột khỏi vòng tay. Lẩn vào đâu đó cùng những cay nghiệt của thói đời. Chùm Tigon rải những cánh hoa nhỏ trên ban công như một tấm thảm đỏ. Thời gian trôi êm ả lặng lẽ. Dường như nỗi cô đơn đã làm chiều thêm hoang vắng...?. Ừ nhỉ. Ngày đó hình như anh có nói với mình: “Em ơi, tình yêu là tiếng nói riêng của con tim. Là thứ gì đó rất thiêng liêng và cao quý. Nơi đó mình đinh ninh rằng: ‘Sự trao đi trọn vẹn và sẽ được nhận về trọn vẹn...”

Hồng nằm nghiêng, quay mặt vào phía trong. Nghe tiếng thở thất thường của Hải, Hồng biết chồng đang còn thức. Giờ này cũng đã khuya lắm. Tiếng con thạch sùng tắc lưỡi khe khẽ đâu đó. Mỗi đêm vẫn đợi cho chồng đi ngủ trước. Hồng mới len lén lên giường, khẽ khàng nằm xuống bên cạnh. Vẫn như mọi ngày, vẫn cùng một tư thế. Chiếc giường bỗng trở nên quá rộng rãi. Đêm thì mỗi lúc mỗi lạnh lùng… Đệm giường động đậy phía sau. Hải choàng tay ôm vợ. Hồng giả vờ say ngủ nằm im. Bàn tay Hải lần mò trên bầu vú khiến nó cứng lên. Bàn tay đó lần xuống phía dưới. Cảm giác buồn buồn, nhồn nhột khiến Hồng tỉnh hẳn. Hồng nhủ thầm: Lạ nhỉ, vẫn cái kiểu cách như thế đã bao năm, khiến người ta nhàm chán… Hải kéo vợ ôm chặt giữa vòng tay. Cơn dục tình bùng lên. Hải cuống quýt làm cái chuyện của đàn ông, mặc cho vợ lặng thinh, tỏ vẻ cam chịu. Hồng bỗng nhớ đến Hưng. Cái cách của anh sao đằm thắm và đam mê đến thế. Nó khác hẳn kiểu vội vã cuống cuồng đến vô lý của Hải. Hưng như ngọn sóng ngầm. Dịu dàng mà mãnh liệt. Bao giờ cũng đủ để Hồng hứng khởi cao nhất, sâu nhất. Cái cảm giác nóng hổi ùa vào thân thể khiến Hồng không thể kìm giữ. Bất giác, đôi cánh tay mềm mại của Hồng vươn dài như con rắn cuốn chặt người đàn ông đang phủ lên thân thể mình. Ôi,… anh…! Tiếng kêu rung lên trong phút giải thoát lênh láng. Hải sung sướng tận hưởng cử chỉ âu yếm bất thường của vợ.

Ngọn đèn ngủ sáng lung linh, ánh sáng lấp loá làm căn phòng ấm áp hơn. Hồng từ nhà tắm bước ra, ngập ngừng… Hải vẫn trần truồng nằm xấp thẳng đuỗn trong giấc ngủ mệt mỏi, thoả mãn. Bất chợt Hồng buông tiếng thở dài. Lại nhớ đến Hưng. Nỗi nhớ dồn lên ngực thổn thức. Hồng ngẩn ngơ nhìn khoảng ướt vương vãi trên mặt đệm nhờ nhờ trong ánh sáng ngọn đèn ngủ. Dấu ấn của phút thăng hoa ân ái trong suy tưởng. Không biết tình yêu là cái gì nhỉ? Hồng tự nhủ. Nhưng sự cảm nhận mới ngọt ngào thấm thía biết bao. Phải chăng Hồng đã đánh mất một thứ gì đó. Hồng chưa nhận ra nó là gì…?. Ước gì người nằm kia là Hưng… Ngồi im lặng khá lâu trong ánh sáng nhợt nhạt của căn phòng. Hơi lạnh thấm dần vào thân thể không mảnh che đậy. Hồng khẽ rùng mình. Len lén lên giường nằm xuống cạnh chồng. Cảm giác ướt át dưới lưng lành lạnh. Giấc ngủ không đến. Hồng quay quắt lần hồi từng thời gian đã qua…

Vợ chồng Hưng li hôn sau một sự kiện bùng nổ, như giọt nước tràn ly. Sự rạn nứt bắt đầu sau những lỗi lầm có nguyên nhân từ sự thành đạt quá dễ dàng của Hưng. Những mối tình vụng trộm vỡ lở, cái gia đình bé nhỏ của Hưng bỗng chốc tan vỡ. Sự chia ly nào cũng xót xa. Hưng trở nên ngơ ngác thất thần. Tin không vui ùa vào cơ quan trong im lặng âm thầm. Mọi người đều tỏ vẻ hững hờ. Nhưng thấy ai cũng xôn xao. Nhất là mấy cô nhân viên có chút nhan sắc. Những cái tai dỏng lên thăm dò nghe ngóng. Những ánh mắt có phần lấp lánh hơn, ướt hơn và đầy hơn những tham vọng…


                                             (Ông... là ông cứ xơi ráo!)

Hưng trở nên cô độc như một con thú hoang. Những cuộc chơi buông thả trong men rượu. Những cuộc truy hoan gấp gáp hoang tàng. Mấy đứa đàn em xúm quanh, làm cái việc mồi chài, dẫn dắt những người đàn bà đến với Hưng. Mọi sự chỉ dừng lại khi đám đàn em giới thiệu một cô gái trẻ trung xinh đẹp cùng cơ quan, có chồng chết vì tai nạn giao thông vào dịp tết mấy năm trước. Thế giới nhỏ hẹp bước vào cuộc rượt đuổi quay cuồng, rối rắm và đầy bạo lực. Những cuộc thanh trừng đối thủ của cô bồ xinh đẹp làm náo loạn bầu không khí trầm mặc vốn có xưa nay. Những cơn sóng ngầm âm ỉ mang sức mạnh thô bạo, tàn nhẫn cùng những trò ma mãnh… Thói ngông cuồng của cô bồ trẻ cùng sự tiếp tay đắc lực của đám đàn em luôn sẵn sàng manh động, khiến nhiều kẻ mơ mộng phải bật xới, bỏ cuộc… Hồng bình thản trong vai một người quan sát độc lập, giám sát từng sự kiện quanh Hưng. Đã bao năm trong vai trò phó phòng tổ chức. Hồng càng thấu hiểu khả năng của mình. Từ một cô thủ quỹ, Hồng yêu ngay con trai giám đốc. Hắn bất chợt lấy vợ khác. Hồng dằn lòng nhận làm con nuôi của ông. Ông tuy già nhưng vốn vừa tham vừa dê. Hồng chiếm được cái ghế phó phòng tổ chức hành chính khi người tiền nhiệm đã nghỉ hưu. Nhưng đến nay, chữ “Q” vẫn treo lơ lửng chưa thể rơi xuống. Đã đi làm ở cơ quan nhà nước, lên chức tăng lương là cái đích, là ước mơ để phấn đấu tiến thân, để hãnh diện với bạn bè, đồng nghiệp. Trong thế giới thực lấp lánh màu sắc, lẫn lộn thật giả đen trắng không có danh giới. Lẽ phải nằm trong tay những ai biết giành giật, biết đạp đổ kẻ khác trong mọi cuộc đua tranh. Cơ hội không đến lần thứ hai. Hồng không thể đợi chờ mãi…


(còn nữa)

Không có nhận xét nào: